Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3841: Ngươi muốn giả bộ thì giả bộ

“Vậy là được.” Nữ nhân đối diện hận thù nói: “Tuy nhiên, người hại chết đại ca ngươi còn có lão đầu tử kia, ngươi cũng nên giết chết ông ta luôn. A Hào, ngươi có hạ thủ được hay không?”
“Yên tâm đi, ta đã phái người đi giết.” Mặt Bạch Thiên Hào không thay đổi nói: “Lão gia tử đã sớm không coi ta là con trai, vậy tại sao ta lại phải coi ông ta là cha ruột chứ?”
“Rất tốt.” Nữ nhân đối diện thỏa mãn nói: ‘Bây giờ đại ca ngươi chết rồi, những người khác lại càng không đoạt được qua ngươi. Chỉ cần giải quyết luôn lão Thất, Bạch gia sẽ là của ngươi. Đại tẩu ta chỉ là một nữ nhân, sau này xem như trông cậy hết vào ngươi.”
Bạch Thiên Hào ngầm hiểu, ra sức bảo đảm: ‘Đại tẩu, ngươi yên tâm đi. Chỉ cần Bạch Thiên Hào ta còn đây, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi, thậm chí còn tốt với ngươi hơn cả đại ca.”
“Vậy thì tốt.” Giọng nói của nữ nhân đối diện có chút vui mừng: “Vậy ngươi mau quay về, hội trưởng cũng đã đến, ta cũng đang chờ ngươi phục mệnh đây.”
Bạch Thiên Hào cúp máy, cũng không có sắp xếp gì đặc biệt, chỉ để lại mấy người phóng hỏa, sau đó mang theo thuộc hạ, còn có Bạch Thiên An rời đi.
Khi nghe được Bạch Thiên Hào mưu đồ bí mật với đại tẩu, Bạch Thiên An không khỏi kịch chấn.
Đáng tiếc, cơ thể của hắn ta đã bị khống chế, miệng bị chặn, hoàn toàn không thể làm gì.

Một bên khác.
Tại một ngôi biệt thự trong thâm sơn tuyết cốc.
Trong đại sảnh đang có ba người thương lượng với nhau.
Chính là đám người Bạch Thiên Tiếu nhìn thấy trước khi chết, tuy nhiên đã thiếu đi vợ của Bạch Thiên Hùng, cũng chính là nữ nhân mập kia.
“Hoa hội trưởng, ngươi không cảm thấy bà mập Mã Hiểu Thần có thể giết chết Hạ Thiên chứ?” Người lên tiếng chính là Tô Mộng Lệ. Mặt của nàng vẫn mang mạng che, trong tiếng cười còn có ý mỉa mai.
Hoa hội trưởng cầm ly rượu đỏ trong tay, nhẹ nhàng lắc thứ chất lỏng bên trong ly, thản nhiên nói: ‘Có thể giết được thì tốt nhất, giết không được cũng chẳng tổn thất thứ gì.”
“Nhưng lãng phí thời gian.” Một nam nhân che mặt khác cánh tay trái băng lại, chính là người đã bị Bạch Thiên Tiếu cắn qua.
“Phong lão đệ, ngươi không hiểu rồi.” Hoa hội trưởng cười khẽ: “Thân phận Mã Hiểu Thần cũng không tầm thường, sau lưng nàng ta là một thế lực rất khổng lồ. Nếu không để nàng ta lộ ra, về sau làm sao mà tiếp xúc chứ?”
“Nàng ta có thế lực gì chứ?” Nam nhân che mặt khinh thường nói: “Không phải chị của nàng ta được gả cho nhà giàu nhất Quế thành thôi sao? Nhưng Chiêm gia cũng đã bị Hạ Thiên tiêu diệt.”
Tô Mộng Lệ mỉm cười: “Phong Đình Sơn, tầm mắt của ngươi đúng là nhỏ. Ngươi không cho rằng Mã Hiểu Thần chỉ có bấy nhiêu thôi sao?”
“Nguồn gốc của nàng ta còn có thể lớn hơn ta sao?” Nam nhân che mặt hừ lạnh một tiếng: “Còn nữa, ta không phải Phong Đình Sơn, ngươi nhận nhầm người rồi.”
Tô Mộng Lệ có chút buồn cười: “Tuyết Thành có ba đại gia tộc, Bạch gia lão đại, Hoa gia lão nhị, Phong gia lão tam. Hoa hội trưởng là ai, ta lười đoán. Em gái ngươi là Phong Đình Đình, vậy thân phận của ngươi còn không dễ đoán sao?”
Nam nhân che mặt tiếp tục ngụy biện: “Người tên Phong Đình Đình trên đời này rất nhiều. Ta là ca của nàng ta, ta nhất định là Phong Đình Sơn của Phong gia Tuyết Thành sao?”
“Tùy ngươi, ngươi thích giả bộ thì giả bộ.” Tô Mộng Lệ lười nhiều lời.
Nam nhân che mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tô Mộng Lệ: “Ta ngược lại có chút hiếu kỳ hôm nay ngươi đã đi đâu?”
“Ngươi là gì của ta? Ta đi đâu cần phải báo cáo cho ngươi sao?” Tô Mộng Lệ đáp lại một câu.
“Ta hoài nghi ngươi là gian tế của Hạ Thiên, là thám tử, là nội ứng.” Nam nhân che mặt bỗng nhiên kích động hẳn lên: ‘Nếu không, vì sao hành động của chúng ta cứ thất bại mãi. Lần nào cũng bị Hạ Thiên quấy nhiễu.”
Tô Mộng Lệ bó tay: “Ngươi xem phim cảnh phỉ hơi nhiều rồi.”
“Ta thấy ngươi chính là như vậy.” Nam nhân che mặt nắm chặt nắm đấm vọt đến: “Bây giờ ta sẽ phế bỏ ngươi.”
“Lão Phong, ngươi bình tĩnh lại đi.” Hoa hội trưởng uống rượu xong, không nhanh không chậm nói: ‘Yên tĩnh một lát chờ tin tức là được.”
“Có thể chờ được tin tức gì?” Nam nhân che mặt cười nhạo: “Chẳng lẽ nàng ta còn có thể giết chết Hạ Thiên thật sao?”
Hoa hội trưởng thản nhiên nói: “Vậy thì không nhất định.”
“Hội trưởng, ngươi nghiêm túc chứ?” Nam nhân che mặt vô cùng ngạc nhiên: “Mặc dù ta không chính diện giao thủ qua với Hạ Thiên, nhưng ta biết hắn có bao nhiêu lợi hại. Bạch Thiên Hùng thậm chí còn mời đến cao thủ phái Thiên Sơn, nhưng hình như cũng bị giết chết rồi.”
“Thế thì không giống.” Hoa hội trưởng thoải mái nói: “Mã Hiểu Thần bởi vì cừu hận xông lên não, cho nên đã lấy lệnh bài và Thần Hỏa Đạn từ chỗ của ta.”
“Thần Hỏa Đạn đã chứng minh không có tác dụng với Hạ Thiên.” Khóe miệng nam nhân che mặt giật giật: “Bằng không, Hạ Thiên và Bạch Vạn Bang đã sớm bị nổ chết trong xe cùng một chỗ rồi.”
Lông mày Hoa hội trưởng nhướng lên, mắt nhìn chằm chằm ly rượu: “Nữ nhân Mã Hiểu Thần từ trước đến nay không nghe lời. Nàng ta gọi lão Lôi đi, còn mang theo vân lôi vừa mới nghiên cứu ra.”
“Vân lôi?” Nam nhân che mặt sợ hãi cả kinh: “Không phải nó vẫn chưa ổn định sao? Một khi khống chế không được lực sát thương, nó rất dễ dàng…”
“Cho nên, hội trưởng mới ngầm đồng ý cho nàng ta tiến hành.” Tô Mộng Lệ nhẹ giọng cười nói.
Lần này, nam nhân che mặt mới hiểu rõ, thì ra Hoa hội trưởng để Mã Hiểu Thần đi thí nghiệm uy lực vân lôi.
“Như vậy sẽ có trò hay để nhìn, nhưng… Mã Hiểu Thần hẳn không về được.”
Lúc này, một bóng người đẩy cửa bước vào, cười nói: “Ai nói ta không về được? Ta chẳng những trở về mà còn giết được Hạ Thiên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận