Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4184: Chưa đến ba ngày, những thứ đó sẽ nằm trong tay các ngươi

Đảo quốc, đền thờ Đồng Hồ.
Vu nữ đền thờ Đằng Hồ Hoa Tán Lý đang chiêu đãi các vị khách quý.
Trong số những người này có một số thần sứ, cũng có mấy thế lực hoặc nhiều hoặc ít có thù hận với Hạ Thiên.
Bọn họ tập trung ở đây chỉ vì một sự kiện, đó chính là cùng nhau tiêu diệt Hạ Thiên.
Tuy nhiên, Hạ Thiên quá cường đại, muốn giết chết hắn trên cơ bản rất khó. Trước đó, bọn họ cũng đã nếm qua rất nhiều thua thiệt rồi.
Còn có không ít thế lực trong quá trình này bị Hạ Thiên rửa sạch, thậm chí tiêu diệt.
Ví dụ như Sát Thần, Thiên Nhân hội trước đó, và gần đây là Lục Ma Đài.
Thần Dụ tiếp thu kinh nghiệm thất bại của những tổ chức này, liền nghĩ đến một kế hoạch không tồi.
Đó chính là nghĩ cách đẩy Hạ Thiên đi, sau đó thừa cơ nhổ tận gốc tất cả các thế lực có liên quan đến hắn.
Tiếp theo, người cần đối phó chỉ còn lại một mình Hạ Thiên. Đến lúc đó, bọn họ sẽ tập trung tất cả lực lượng, nhất cử kích sát diệt trừ Hạ Thiên, từ đây vĩnh viễn không còn hậu hoạn nữa.
Mặc dù chủ ý này chẳng ra sao cả, nhưng cũng được xem là kế hoạch có khả năng nhất hiện nay.
Cho dù cuối cùng vẫn không làm gì được Hạ Thiên, ít nhất còn có thể cắn được mấy ngụm thịt trước.
Thế lực Hạ Thiên mập đến chảy mỡ, bất tri bất giác biến thành con quái vật khổng lồ chặn tài lộ của không ít người.
Bên trong phòng trà, Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên mặc trang phục vu nữ áo trắng váy đỏ đang ưu nhã ngâm trà cho khách.
“Căn cứ theo tin tức đáng tin cậy, Hạ Thiên đã bị âm Huyết Thần Sứ mang đi.” Biểu hiện của Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên vẫn rất lạnh nhạt: “Về phần chết hay là bị mang đến địa phương nào khác, tạm thời còn chưa rõ. Nhưng chuyện có thể xác định nhất chính là Hạ Thiên nhất thời bán hội sẽ không xuất hiện. Đây chính là thời cơ tốt của chúng ta.”
Một nam nhân mặc áo ninja trắng có chút bất mãn quát to: “Đằng Cơ, ngươi đúng là không để Cung chủ Thiên Cung vào mắt. Nàng ta nói thế nào cũng là chủ nhân Đông Thiên Môn chúng ta, thực lực có thể so sánh với Độ Kiếp Kỳ.”
“Đừng kéo Đông Thiên Môn vào đây.” Một người lùn môi dày lông mày đỏ mặc áo đỏ nhịn không được cười nhạo: “Các ngươi không phải đã sớm độc lập rồi sao? Từ trước đến nay chẳng nghe nhắc đến, bây giờ còn để ý cung chủ Thiên Cung cái gì nữa? Thời điểm bí cảnh Thiên Cung đại loạn cũng không thấy các ngươi hỗ trợ, tranh thủ thời cơ thanh trừ đối lập.”
Ninja áo trắng trừng mắt nhìn người lùn: “Xích Mi Tử, lời này của ngươi là có ý gì? Đừng tưởng rằng ngươi là Xích Mi Thần Sứ thì ta không dám giết ngươi.” “Đây không phải là dám hay không, mà là ngươi không có bản lãnh đó.” Xích Mi Tử cười nhạo, thái độ khinh thường: “Nếu là Ảnh Hiện Thập Tứ Lang trước đó, còn có Phong Thiên Vương, có lẽ ta còn có chút kiêng kỵ. Về phần tiểu tử ngươi, có thêm mười người cũng không phải đối thủ của ta.”
“Hắc.”
Một tiếng rít gào, ninja áo trắng bỗng nhiên rút kiếm ra khỏi nửa vỏ, lạnh lùng nhìn chằm chằm Xích Mi Tử: “Thế thì ngươi thử kiếm của Kính Trì Gia ta phải chăng có bén hay không.”
“Thôi.” Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên chỉ nhẹ nhàng phẩy tay một cái đã đánh ninja áo trắng lui hai bước, Xích Mi Tử cũng thiếu chút nữa ngã quỵ: “Hai người các ngươi muốn giết người, chờ đến địa bàn của Hạ Thiên, lúc đó mặc cho các ngươi giết. Nếu vẫn còn ngứa tay, thiếp thân sẽ chơi cùng các ngươi.”
Ninja áo trắng cất kiếm vào vỏ, nuốt xuống cục tức: “Hừ, ta nể tình Đằng Cơ ngươi, không so đo với tên lùn đó.”
Xích Mi Tử cũng không nói câu nào nữa.
“Khụ khụ khụ… Cung chủ Thiên Cung xác thực không đáng để lo.”
Một người trẻ tuổi sắc mặt vàng vọt giống như bị bệnh nguy kịch lên tiếng: “Cứ giao nàng ta cho chúng ta xử lý là được. Bảo đảm, cam đoan… khụ khụ…”
Một trận ho khan, ho đến mức giống như tâm can tỳ phổi thận sẽ bị văng ra ngoài.
“Bệnh Bì Thần Sứ đúng là không tầm thường.” Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên mỉm cười gật đầu: “Nếu ngươi đã chủ động đưa ra đề nghị, vậy ta giao nàng ấy cho các ngươi xử lý.”
Thiếu nữ đeo mặt nạ răng nanh cười nhẹ: “Không phải nói dưới đáy bí cảnh thiên Cung có phó tiên quan, bên trong quan tài còn có tiên tử sống vạn năm sao? Loại quái vật vạn năm đó cũng không lợi hại đến mức lên trời chứ?”
“Thánh Tâm Thần Sứ, ngươi đừng có âm dương quái khí ở đây.”
Một hòa thượng ở trần cao to vạm vỡ quát lạnh: “Tiên tử đó cũng đã có cống hiến đối với việc khôi phục linh khí cho trái đất. Chân Khí Tông chúng ta từ trước đến nay đều xem nàng ấy là thần nữ.”
Thiếu nữ mặt nạ răng nanh cười nhạo: “Bớt giả bộ ở đây đi. Chân Khí Tông các ngươi trước đó mượn không ít linh khí hấp thu từ tiên mộ của Long gia. Lúc này lại muốn ép khô giá trị thặng dư của vị tiên tử đó à.”
“Làm càn.” Hòa thượng cường tráng giận tím mặt, một chưởng vỗ nát bàn trà trước mặt: “Làm sao người xuất gia chúng ta lại có suy nghĩ như thế chứ? Ta còn muốn mời vị tiên tử đó đến làm cung phụng cho Chân Khí Tông, tránh cho nàng bị nhiễm phong trần.”
Thiếu nữ mặt nạ răng nanh còn chưa kịp phản ứng, Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên đã cau mày, lạnh lùng nói: “Các ngươi muốn ra tay ở đây sao?”
“Là do tiểu nữ tử kia nói năng lỗ mãng trước.” Hòa thượng cường tráng có chút không cam lòng, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.
Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên cũng lười nhiều lời với đám người này. Nếu cứ kéo dài thêm, nói không chừng sẽ bị sụp đổ.
“Sản nghiệp của Hạ Thiên, cùng với tất cả những thế lực có liên quan đến hắn, còn có những nữ nhân của hắn.” Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên lấy ra một chồng sách nhỏ, nhẹ nhàng hất lên, phát cho mỗi người một quyển: “Bên trên có tên và sắp xếp tương ứng cho các ngươi. Chỉ cần y theo kế hoạch mà làm, chưa đến ba ngày, những thứ đó sẽ nằm trong tay các ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận