Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3273: Để nàng ấy làm nhân viên quét dọn

“Đi thôi.” Lam Y Nhân tất nhiên không có ý kiến đối với quyết định của Hạ Thiên.
“Vậy còn chuyện khiêng gạch của ta?” Liễu Hàm tỏ ra vẻ đáng thương, ôn nhu hỏi: “Có phải cứ tính như thế hay không?”
Hạ Thiên nhìn nàng một chút: “Được rồi, ngươi không cần đi khiêng gạch nữa.”
“A!” Liễu Hàm thở phào một hơi, cao hứng nói với Hạ Thiên: “Anh rể, vậy chuyện ta đến tập đoàn Thần Y làm Tổng giám đốc có phải…”
“Phải cái đầu ngươi đấy.” Hạ Thiên quay sang nói với Lam Y Nhân: “Phân công nàng ấy đến tập đoàn Thần Y làm nhân viên quét dọn. Từ lầu một đến lầu cao nhất toàn bộ do nàng ta phụ trách. Quét không sạch, bắt quét lại từ đầu một lần nữa.”
Lam Y Nhân không thể nhịn được cười: “Được, để ta đi sắp xếp.”
“A, anh rể, Hạ Thiên, ngươi không phải làm thật chứ?” Liễu Hàm thống khổ gãi đầu: “Ngươi không phải người mà. Ta không phải chỉ bôi đen ngươi một chút thôi sao? Ngươi có cần phải hận như vậy không? Cao ốc Thần Y có bao nhiêu tầng chứ? Còn không bằng ta đi khiêng gạch nữa.”
Hạ Thiên rời khỏi phòng họp, không rảnh nghe Liễu Hàm đứng đó kêu rên.
….
Lúc này, đại học Giang Hải.
Tại một tầng hầm vắng vẻ.
Mười bồ đoàn đặt trên mặt đất, có sáu người đang ngồi, hơn nữa đều là nữ.
Một người trong đó ngồi đối diện năm người còn lại, tuổi tác cũng lớn hơn một chút, hình như là lão sư trường học.
Trong năm thiếu nữ ngồi đối diện nàng ta, có một người chính là Vân Tiểu Đông.
Vân Tiểu Đông nhắm chặt hai mắt, hai đầu gối cuộn thành một chỗ, tay trái đặt lên đầu gối trái, tay phải bấm ấn đặt trước ngực.
Không biết bọn họ đã ngồi bao lâu, trán Vân Tiểu Đông đã đổ mồ hôi, hô hấp theo thời gian có chút không thể khống chế, cuối cùng ho nhẹ hai tiếng, bất đắc dĩ mở mắt.
Lúc này, bốn thiếu nữ khác cũng lần lượt mở mắt.
“Sư phụ, hình như ta lại thất bại nữa rồi.” Biểu hiện của Vân Tiểu Đông hơi thất vọng, thở dài nói: “Xem ra, ta không có thiên phú tu tiên. Hơn một tháng rồi, trong đan điền khí hải vẫn không góp nhặt được chút linh khí nào.”
Vị nữ lão sư kia cũng mở mắt, không tán đồng cách nói của Vân Tiểu Đông, cười nói: “Tiểu Đông, ngươi hơi có chút vội vàng, xao động, tu tiên cũng không phải làm bài, cần phải từ từ. Ngươi có thể trong vòng một tháng cảm nhận được kinh lạc khổng khiếu bên trong cơ thể đã là rất hiếm thấy rồi. Những sư tỷ kia, phần lớn đều bỏ ra nửa năm, thậm chí một năm trở lên mới làm được.”
“Thật sao?” Vân Tiểu Đông có chút nửa tin nửa ngờ.
Mấy nữ sinh khác lập tức trấn an Vân Tiểu Đông:
“Đúng vậy, thiên phú của ngươi rất cao, ta phải bỏ ra mất một năm ròng rã mới cảm nhận được sự tồn tại của kinh lạc khổng khiếu.”
“Đúng vậy, ngươi rất lợi hại.”
“Dù sao chúng ta cũng không có thiên tài địa bảo tương trợ, mà dựa vào chính mình chậm rãi tu hành.”
“Ngươi là người lợi hại nhất trong số chúng ta, tuyệt đối đừng nên đánh mất lòng tin.”
“…”
“Mọi người ra ngoài cảm nhận linh khí của mình, để ta nói chuyện với Tiểu Đông một chút.” Nữ lão sư mỉm cười phất tay bảo bốn người ra ngoài trước, sau đó nói với Vân Tiểu Đông: “Ngươi nên có lòng tin đối với mình. Sư phụ cũng đã nhìn ra được, ngươi dường như rất vội vàng, muốn trong một ngày đả thông khổng khiếu, hai ngày tạo thành đan điền khí hải, ba ngày trực tiếp luyện đến Luyện Khí Kỳ. Nhưng tu tiên là chuyện nghịch thiên, sao có thể dễ dàng như thế.”
Vân Tiểu Đông hiển nhiên cũng hiểu được lời nói của sư phụ, nhưng nàng so sánh mình với Thạch Thuần, còn có Hạ Thiên, tất nhiên không thể nào tiếp nhận được tốc độ tu luyện như rùa của mình.
Tuy nhiên, liên quan đến Hạ Thiên, nàng lại không cách nào nói với vị sư phụ trước mắt, cho nên chỉ có thể gấp đến độ đầu đổ đầy mồ hôi.
“Sư phụ, thật không có cách nào để ta mau chóng tiến vào Luyện Khí Kỳ sao?” Vân Tiểu Đông do dự một chút, sau đó hỏi.
Nữ lão sư nhìn vào mắt Vân Tiểu Đông, qua một hồi lâu liền thở dài: “Thật ra cũng không phải là không có cách, chỉ là phải bỏ ra cái giá rất lớn, thậm chí ngươi sẽ chết, ngươi quyết định muốn thử sao?”
“Thật sự có cách?” Vân Tiểu Đông lập tức hỏi: “Sư phụ, ngươi mau nói cho ta biết, ta quả thật rất muốn thử.”
“Được.” Nữ lão sư thở dài, sau đó đứng lên đi ra ngoài. Khi quay lại, trong tay nàng ta cầm theo một cái hộp màu đen.
Vân Tiểu Đông tò mò nhìn cái hộp, hỏi: “Sư phụ, ngươi cầm cái gì thế?”
“Đây là đan hộp dùng để cất đan dược.” Nữ lão sư khoanh chân ngồi xuống, nghiêm chỉnh nói: “Tiểu Đông, vi sư cũng không gạt ngươi. Thật ra vi sư là truyền nhân thứ ba mươi ba của Huyền Đan Tông. Thế hệ tông phái chúng ta lấy luyện đan làm căn cơ tu tiên, chỉ là về sau thuật luyện đan thất truyền, cho nên môn phái mới dần dần suy bại. Đến bây giờ chỉ còn lại một hộp Tụ Khí Đan cuối cùng. Ta vẫn muốn tìm truyền nhân thích hợp. Quan sát thật lâu, cuối cùng ta đã lựa chọn ngươi.”
“Cái này…” Vân Tiểu Đông đứng im tại chỗ, nhất thời không biết nên nói cái gì.
“Ngươi đừng nghĩ đây là chiếm tiện nghi của vi sư.” Biểu hiện của nữ lão sư vẫn trịnh trọng như cũ: “Ngươi cũng phải gánh vác một phần trách nhiệm. Chỉ cần ngươi nhận cái hộp này, về sau ngươi chính là truyền nhân thứ ba mươi bốn của Huyền Đan Tông, vai phải gánh trách nhiệm phục hưng Huyền Đan Tông, đồng thời tiếp nhận đại hận của tông môn, ngươi có đồng ý không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận