Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2978: Chiêm Mộ Tư có ân tất báo

Tề Khoa Phu thở dài một tiếng: “Ta đã cho ngươi mấy lần cơ hội nhưng ngươi lại không biết trân quý, vậy ngươi cũng đừng trách ta không khách sáo.”
Hắn ta nói với người áo đen bên cạnh: “Khởi động trận pháp.”
Đám áo đen lập tức ngâm xướng những từ ngữ tối nghĩa cổ quái, thậm chí còn rạch cổ tay, nhỏ máu đen vào tiết điểm trận pháp.
Mặc dù Y Tiểu Âm không biết bọn họ muốn làm gì nhưng trong lòng dâng lên một sự cảnh báo, Nàng lách mình đến trước mặt Tề Khoa Phu, dự định giết hắn ta trước rồi hãy nói.
Lần này Tề Khoa Phu đã có sự chuẩn bị, lập tức hóa thành sương mù màu đen, biến mất ngay tại chỗ.
“Sao?” Y Tiểu Âm đụng vào dịch nhờn màu đen, phát hiện nàng đã quay trở lại trận pháp.
Dưới sự ngâm xướng và kích thích máu tươi của đám người áo đen, trận pháp càng thêm khổng lồ. Chất lỏng màu đen biến thành sắt thép lưu động, ngưng kết càng thêm cứng rắn, muốn đánh vỡ cũng khó.
Thật ra Phiêu Miễu Bộ cũng rất hữu dung. Bằng không, Y Tiểu Âm đã sớm bị vây đến không còn đường để trốn. Tuy nhiên, Y Tiểu Âm nắm giữ Phiêu Miễu Bộ chưa được quen thuộc cho lắm, không cách nào vận dụng tự nhiên như Hạ Thiên.
“Sống đến bây giờ, ngươi đích thật rất mạnh. Nhưng bây giờ, nó cũng không có tác dụng gì đâu.” Tề Khoa Phu một lần nữa xuất hiện, ánh mắt nheo lại, vừa cười vừa nói.
Y Tiểu Âm không rảnh để ý Tề Khoa Phu trào phúng, vẫn tìm kiếm sơ hở của trận pháp như cũ.
“Trực tiếp phong trận đi.” Tề Khoa Phu cười khẽ hai tiếng, dặn dò người áo đen.
Đám áo đen lập tức ngừng ngâm xướng, lấy từ trong ngực ra một cái túi đựng bột phấn màu vàng đổ vào tiết điểm trận pháp. Bột phấn vừa mới dính vào chất lỏng màu đen bên trong trận pháp, lập tức sinh ra phản ứng rất mạnh. Tất cả chất lỏng màu đen dung hợp lại với nhau, tạo thành một quả cầu cực lớn, đồng thời còn tản ra cái mùi gay mũi.
Y Tiểu Âm ngửi thấy mùi này, biết không ổn. Đây là một loại khí thể thôi miên, đành phải tạm thời nín thở.
Quả cầu màu đen càng lúc càng nhỏ, cuối cùng co lại bằng nửa người, không biết Y Tiểu Âm bên trong như thế nào.
“Được rồi, đem trận pháp thu nhỏ đến mật kho đi.” Tề Khoa Phu lắc đầu, nói với đám người áo đen.
Đám người áo đen vừa đang định mang quả cầu màu đen đi, bỗng nhiên một tia chớp từ trên trời giáng xuống, bổ trúng chính giữa quả cầu màu đen. Quả cầu trong nháy mắt mở ra một khe hở, Y Tiểu Âm từ trong khe hở nhảy ra, phiêu phù giữa không trung.
“Ai dám làm hỏng việc của ta.” Tề Khoa Phu trợn mắt nhìn xung quanh, quát to: “Cút ra đây cho ta.”
Một người mặc áo bào đen lặng yên không một tiếng động xuất hiện trên đỉnh đầu Tề Khoa Phu.
Không đợi Tề Khoa Phu kịp phản ứng, một thanh chủy thủ màu trắng bạc từ trên đỉnh đầu đâm xuống.
“A!”
Tề Khoa Phu phát ra tiếng kêu thảm thiết, cơ thể trong nháy mắt sụp đổ, tản mát đầy đất. Rất nhanh, bên trong tứ chi lại chảy ra dịch nhờn màu vàng, muốn kết nối cơ thể lại. Tuy nhiên, đại não bị đâm trúng, cơn đau khiến cho Tề Khoa Phu không cách nào khống chế tất cả bộ vị của cơ thể.
Mặc dù Y Tiểu Âm không biết là ai đã giúp nàng, nhưng nàng cũng không bỏ lỡ thời cơ, bắn ra mấy cây ngâm châm, chui vào trong lỗ mũi, đi thẳng lên não bộ Tề Khoa Phu.
Bốp!
Một tiếng giòn vang, đầu Tề Khoa Phu giống như dưa hấu không chịu nổi áp lực, vỡ nát bấy.
“Đi.” Người kia khẽ quát với Y Tiểu m: “Đừng ham chiến.”
Y Tiểu Âm thuận tay giải quyết luôn mấy tên áo đen, lúc này mới đi theo người kia.
Một lát sau, sau khi hai người đến khu vực an toàn, cả hai mới dừng lại.
Y Tiểu Âm nói với người mặc áo đen: “Cảm ơn ngươi đã cứu mạng ta, không biết ngươi xưng hô như thế nào?”
“Ta tên Chiêm Mộ Tư, Y tiểu thư, hạnh ngộ, hạnh ngộ.” Người kia cởi bỏ ngụy trang, lộ ra diện mạo thật, là một người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, nhưng tiếng Trung lại nói rất chuẩn, còn có âm điệu của kinh thành.
“Ngươi biết ta?” Y Tiểu Âm ngạc nhiên hỏi.
Chiêm Mộ Tư mỉm cười, sờ tóc của mình: “Đương nhiên là biết. Ngươi và Hạ Thiên là đối tượng nghiên cứu trọng điểm của Trường Sinh Thánh Điện chúng ta. Ta đương nhiên biết ngươi.”
Y Tiểu Âm hơi cảnh giác: “Nói như vậy, ngươi và Tề Khoa Phu kia là cùng một bọn?”
“Không phải, chỉ là đồng sự mà thôi. Ta cũng chán ghét cái tên biến thái đó lắm.” Chiêm Mộ Tư lắc đầu, lập tức giải thích: “Cách đây không lâu, ta đã gặp Hạ Thiên, hắn còn cứu ta một mạng. Sau khi trở về, ta phát hiện Tề Khoa Phu bí mật đối phó ngươi, cho nên ta đã để ý. Cứu ngươi chỉ là báo ân mà thôi. Ngươi không cần cảm ơn ta. Còn nữa, thật ra trận pháp đó cũng không vây khốn được ngươi đâu, ngươi chỉ là không biết thứ đó là gì, cần chút thời gian để tìm hiểu.”
“Chuyện nào ra chuyện đó.” Y Tiểu Âm từ trước đến nay ân oán rõ ràng, vẫn nói lời cảm ơn: “Ngươi đích thật đã cứu ta, điều này ta nhất định phải cảm ơn.”
Chiêm Mộ Tư suy nghĩ một chút, cũng không từ chối: “Cũng được, tạo mối quan hệ tốt với ngươi, về sau cũng thuận tiện cho ta tiếp cận Hạ Thiên. Sau này, ngươi nhớ nói mấy lời tốt đẹp về ta trước Hạ Thiên nhé.”
Y Tiểu Âm hỏi: “Ngươi muốn tiếp cận Hạ Thiên để làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn phương pháp trường sinh bất tử?”
“Trường sinh bất tử, ai mà chẳng muốn.” Chiêm Mộ Tư suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhưng ta không phải đồng loại với Tề Khoa Phu. Ta thích nói chuyện hợp tác với cường giả hơn. Được rồi, nơi này không nên ở lâu, ta phải đi đây, không thể để cấp trên biết được là ta làm. Hẹn gặp lại!”
Y Tiểu Âm nói một tiếng cảm ơn lần nữa, rất nhanh cũng rời đi, đón chuyến bay gần nhất bay về nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận