Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2177. Tại sao ta phải tin ngươi

“Nói dối.” Nam tử mặc áo lam lắc đầu, hơi có chút không thích nói: “Lãnh công tử, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên thẳng thắn thì tốt hơn.”
“Ta nói chính là sự thật.” Hạ Lãnh không mắc lừa, kiên trì lời giải thích của bản thân.
Nam tử mặc áo lam than nhẹ một tiếng, nhìn Hạ Lãnh, ngón tay gõ bàn một: “Ta đã phái người đi Lam Kinh điều tra qua thân thế của ngươi, phát hiện một chuyện vô cùng thú vị.”
Hạ Lãnh không phản ứng gì, chỉ làm như không nghe thấy.
“Ngươi tên là Lãnh Hạ, cha ngươi tên là Lãnh Vô Địch, là Vũ Hầu của Cơ triều, lúc này đang trấn giữ ở biên quan. Ông nội của ngươi là Lãnh......” Nam tử mặc áo lam từ từ nói ra tin tức của gia đình “Lãnh Hạ”, không khác với tư liệu mà Cơ Thanh Ảnh chuẩn bị cho Hạ Lãnh bao nhiêu.
Trong lòng Hạ Lãnh có chút gấp, nhưng trên mặt lại không một chút biến hóa: “Ngươi đã đều tra được, vậy thì hà tất phải hỏi câu đó lại lần nữa?”
“Thú vị chính là, những tin tức này ở trên tư liệu của chính phủ vô cùng đầy đủ, quả thật quá hoàn mỹ.” Nam tử mặc áo lam đang nói bỗng nhiên dừng lại, ngước mắt nhìn Hạ Lãnh: “Kỳ lạ chính là, Lãnh Vô Địch còn có mẫu thân của ngươi, ở Lam Kinh lại không có một người nào thật sự tận mắt nhìn thấy hai người đó. Phải biết, một người trưởng thành, không thể nào không có người nhìn thấy. Ngoại trừ một khả năng duy nhất, người đó căn bản không tồn tại.”
“Vậy chứng minh ngươi điều tra không đủ cẩn thận.” Hạ Lãnh lạnh nhạt nói.
Nam tử mặc áo lam cảm thán nói: “Một đứa trẻ mười hai mười ba tuổi như ngươi, nhưng có tính cách kiên nhẫn như vậy, thật sự như một người lớn tuổi, cũng không tốt.”
Hạ Lãnh lạnh nhạt nói: “Cái này cũng không quan hệ với ngươi.”
“Có quan hệ.” Nam tử mặc áo lam vừa cười vừa nói: “Thị nữ Tiêu Tú Nhi kia của ngươi có phải gọi ngươi là điện hạ hay không?”
“Ngươi đã làm gì nàng ấy?” Ánh mắt của Hạ Lãnh lạnh lẽo, “Ngươi tốt nhất đừng làm chuyện ác gì với nàng ấy, nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
“Yên tâm, ta chỉ là tán gẫu vài câu với bọn hắn.” Nam tử mặc áo lam nhìn thấy vẻ mặt của Hạ Lãnh biến hóa, trên mặt cuối cùng có chút tự tin, “Vị Cơ Cửu kia rất kín miệng, mà Phong Thiên Linh lại hầu như hoàn toàn không biết gì về ngươi, ta cũng chỉ có thể từ trong miệng của người hầu gái không tâm cơ kia biết được một chút tin tức.”
Hạ Lãnh nhìn người nam áo lam: “Đi thẳng vào vấn đề đi.”
“Được rồi, vậy thì nói trắng ra.” Nam tử mặc áo lam ra vẻ sảng khoái nói, “Tề mỗ làm chức phó môn chủ này đã gần ba mươi năm, tuy nói chẳng qua là cách đại môn chủ chỉ nửa bước. Nhưng dã tâm của Tề mỗ không chỉ như thế, Tề mỗ thật sự muốn làm là Thiếu chưởng môn của Ngự Tiên Tông......”
“Chí hướng cao xa, đáng cổ vũ.” Hạ Lãnh phủi tay, kêu một tiếng tốt.
“Lời của ta còn chưa nói hết.” Nam tử mặc áo lam đưa tay hướng về Hạ Lãnh ấn nhẹ một chút, “Chỉ là nền móng của ta yếu kém, sau lưng cũng không có chỗ dựa nào, ở trong đám đệ tử, tu vi của ta cũng không tính là hàng đầu, cho nên hy vọng rất mù mịt. Cũng may trời không tuyệt đường người, lúc Tề mỗ sắp buông tha thì ngươi xuất hiện.”
Hạ Lãnh cảm thấy một trận phát tởm: “Ta vẫn chỉ là đứa bé!”
“Là đứa bé vô cùng may mắn.” Nam tử mặc áo lam nở nụ cười, có chút hưng phấn nói: “Nếu như ngươi là người lớn, vậy cơ hội của ta sẽ vẫn mù mịt.”
“Có ý gì?” Hạ Lãnh cuối cùng hỏi ngược một câu.
Nam tử mặc áo lam rất hài lòng gật đầu một, nói tiếp: “Ta muốn giao dịch với ngươi.”
“Giao dịch với ta?” Hạ Lãnh thuận miệng hỏi: “Ngươi muốn gạt bán trẻ con?”
“Lãnh công tử, loại lời này vẫn ít nói thì tốt hơn, bởi vì nó không buồn cười, cũng không hợp với thân phận của ngươi.” Nam tử mặc áo lam nhìn chằm chằm Hạ Lãnh, trong giọng nói có chút ít ý cảnh cáo.
Hạ Lãnh lạnh lùng nói: “Vậy ngươi nên nói ngắn gọn, ta không có hứng thú nghe ngươi thao thao bất tuyệt.”
“Ta biết ngươi là con riêng của Cơ Nữ Hoàng, chuyện này ta chắc chắn sẽ không công bố ra ngoài.” Vẻ mặt của nam tử mặc áo lam hết sức nghiêm túc, “Ta hy vọng nhận được sự ủng hộ của Cơ triều, giúp ta leo lên vị trí của Thiếu chưởng môn, tương lai thậm chí là chưởng môn....”
“Ngươi đã suy nghĩ nhiều.” Hạ Lãnh nhận định như thế.
“Đừng vội từ chối.” Nam tử mặc áo lam chậm rãi nói: “Chỉ cần ta làm tới Thiếu chưởng môn, ta có thể nghe theo sự sai khiến của Cơ Nữ Hoàng. Tương lai, nếu làm tới chưởng môn, Tề mỗ nhất định sẽ dẫn đầu Ngự Tiên Tông quy thuận Cơ triều, nhập vào Phiêu Miểu tiên môn.”
Hạ Lãnh lạnh nhạt mà nói: “Lời này của ngươi hoàn toàn có thể đi nói với mẫu thân ta, nói với ta có ích lợi gì?”
“Nàng ta chắc chắn sẽ không tin ta, nhưng nàng ta tuyệt đối sẽ tin ngươi.” Nam tử mặc áo lam trong lòng đã có dự tính nói.
Hạ Lãnh liền cười: “Vậy ta dựa vào cái gì mà phải tin ngươi?”
“Dựa vào ta biết mục đích thật sự mà các ngươi tới Ngự Tiên Tông.” Mặt mũi của nam tử mặc áo lam bỗng nhiên lộ ra nụ cười ý sâu xa, “Chúng ta có thể làm việc cùng nhau để đạt được những gì chúng ta cần, sao lại không làm chứ?” Lời này cũng không sai, chỉ là người trước mắt đến cùng có đáng để tín nhiệm hay không, đây là vấn đề vô cùng lớn. Hạ Lãnh không nhịn được rơi vào trầm tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận