Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4268: Ta là ta

“Khoác lác thì dễ nói nhưng hiện thực thì khó làm.”
Vấn Thiên Đạo Nhân lắc lắc tay, lộ ra vẻ mặt không vui, sau đó chậm rãi đứng dậy, không chút dấu hiệu nào nhấc chưởng chụp về phía Hạ Thiên.
Chưởng phong lẫm liệt, nhanh như thiểm điện.
Hạ Thiên hờ hững đẩy bàn tay của Vấn Thiên Đạo Nhân ra, khó chịu nói: “Lão mũi trâu, có phải ngươi cảm thấy mình rất dũng hay không?”
Chỉ thấy chưởng lực chạy gấp như sấm, trong nháy mắt bay ra khỏi đảo Thần Tiên, nổ vang giữa không trung.
Nếu bị một chưởng này đánh trúng, đừng nói Hạ Thiên, đoán chừng cả hòn đảo Thần Tiên cũng sẽ gặp nạn.
“Ta đã đoán ngươi không có ý tốt rồi mà.” Cơ Thanh Ảnh vung tay, một thanh kiếm từ trong tay áo bay ra, chỉ vào cổ họng Vấn Thiên Đạo Nhân.
Vân Thanh, An Khả Khả, còn có Tát Mã công chúa cũng kịp thời phản ứng, lập tức chiếm một góc, bao vây Vấn Thiên Đạo Nhân ở chính giữa.
Nhìn điệu bộ này, các nàng hẳn đã diễn luyện qua tình huống ứng đối tương tự.
“Không nên gấp, cũng không cần hoảng, lại càng không cần loạn.”
Vấn Thiên Đạo Nhân cười khẽ, bình tĩnh nói: “Bần đạo chỉ hiếu kỳ thân thủ của Hạ đạo hữu mà thôi, muốn thử hắn một lần, cũng không có địch ý.”
“Muốn đánh nhau thì có thể nói thẳng.”
Hạ Thiên duỗi lưng một cái, lơ đễnh nói: “Mặc dù con người của ta từ trước đến nay thích lấy đức phục người, nhưng đối phó với một số tên ngốc nghe không hiểu tiếng người, nắm đấm lại càng hữu dụng hơn một chút.”
“Bần đạo là lão nhân hơn hai vạn tuổi, chưa chắc chống đỡ nổi quả đấm của ngươi.”
Vấn Thiên Đạo Nhân thoáng hoạt động lưng một chút, sau đó nói: “Tuy nhiên, ta thật sự rất tò mò đối với ngươi, muốn thử xem ngươi nắm giữ được mấy phần tinh túy của Nghịch Thiên Chân Kinh. Hiện tại, trong lòng ta đã có phán đoán, không đến mức đặt cược sai.”
“Ta chẳng biết cái gì là Nghịch Thiên Chân Kinh cả.” Hạ Thiên nghiêm túc cải chính: “Ta chỉ biết Nghịch Thiên Bát Châm mà thôi. Ngươi tốt nhất nên nhớ cho kỹ. Nếu còn nhầm nữa, ta sẽ đánh ngươi.” Vấn Thiên Đạo Nhân lạnh nhạt nói: “Chẳng sao. Mặc kệ Nghịch Thiên Bát Châm hay là cái gì, tóm lại cũng từ Nghịch Thiên Chân Kinh mà ra. Bây giờ, ngoại trừ ngươi, dường như không có người nào luyện thành. Nếu không tìm ngươi thử một chút, thật không cách nào lĩnh hội được phong thái của Dạ Đế năm đó.”
“Ngươi muốn lĩnh hội phong thái của Dạ Đế, ngươi đi tìm Dạ Đế là được rồi.” Hạ Thiên khó chịu nói: “Ta là ta, chẳng liên quan đến Dạ Đế nào cả.”
Vấn Thiên Đạo Nhân nói: “Địa hình nơi này bị hạn chế, không tiện chiến đấu.”
Nói xong, hắn quay sang nhìn Cơ Thanh Ảnh: “Ngươi là quốc chủ nơi này, cho ta hỏi có sân bãi nào thích hợp chiến đấu hay không?”
“Có.”
Cơ Thanh Ảnh nhìn Hạ Thiên một chút, phát hiện hắn cũng không phản đối, liền nói: “Ba ngàn dặm phía Bắc Lam Kinh có một ngọn núi được san bằng, là diễn võ trường mới xây, vốn dùng để cho các tỷ muội phát triển công pháp Độ Kiếp Kỳ.”
“Vậy thì chỗ đó đi.” Vấn Thiên Đạo Nhân khẽ cười một tiếng, cả người từ dưới đất bay lên, giống như mũi tên, trong nháy mắt bay về phía Bắc.
Hạ Thiên mỉm cười nói với nhóm người Nguyệt Thanh Nhã: “Thần Tiên Tỷ Tỷ, ba nàng, ta đi đánh lão mũi trâu kia một trận, lập tức trở về ngay.”
“Chồng, chàng đang nói gì vậy, chúng ta cũng muốn sang đó xem một chút.” Vân Thanh nói thẳng.
An Khả Khả gật đầu: “Đúng vậy.” “Khó có lúc nhìn thấy tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ ra tay, đây chính là kinh nghiệm khó có được.” Cơ Thanh Ảnh cũng cảm thấy hứng thú: “Mặc dù linh khí bị chế tài, công pháp Độ Kiếp Kỳ không thể phát huy toàn bộ công hiệu, nhưng nhìn xem cũng có thể học được ít nhiều.”
Nguyệt Thanh Nhã ngược lại nhìn thấu rất rõ ràng: “Tiền bối hẳn biết nhược điểm phương diện này của chúng ta, cho nên cố ý muốn chiến đấu với Hạ Thiên một trận, để chúng ta không đến mức cái gì cũng không biết.”
Lời này cũng không phải là không có lý.
Mặc dù các nàng đã sớm là Độ Kiếp Kỳ, nhưng cho đến nay vẫn chưa nhìn thấy núi vàng, hoàn toàn không biết cách đào vàng ra sao.
Bởi vì, bất luận là trái đất hay là Tiên Vân đại lục, tất cả đều không có công pháp Độ Kiếp Kỳ.
Thậm chí, mấy năm gần đây, các nàng chỉ có thể dựa vào cổ tạ của Phiếu Miểu Tiên Môn cùng với các phái khác, vừa nghiên cứu ảo diệu bên trong vừa thử tự mình khai phát công pháp.
Trước đó, khi Võ La Thần Quân và tam thần tướng đến, bọn họ cũng đã có chút thu hoạch, ít nhất cũng hiểu được khái niệm kiếp lực.
Sau đó, Hạ Thiên liền có đột phá, rất nhanh nắm giữ kiếp lực.
Hiện tại, trong số những nữ nhân của Hạ Thiên đã có mấy người luyện ra được kiếp lực. Đoán chừng qua một thời gian nữa, tất cả mọi người đều có thể thuần thục nắm giữ kiếp lực.
Lúc này, Vấn Thiên Đạo Nhân lại biểu diễn một số kỹ pháp cho các nàng xem, vừa lúc có thể giúp các nàng hiểu rõ hơn về Độ Kiếp Kỳ.
Một lát sau, Hạ Thiên cùng với các nàng đến diễn võ trường.
Thậm chí, Nguyệt Thanh Nhã còn còn truyền tin cho những nữ nhân đang đi công việc bên ngoài, yêu cầu các nàng nhanh chóng trở về quan sát trận chiến đấu này.
“Đến rồi à?” Vấn Thiên Đạo Nhân đứng ở diễn võ trường, nhìn đám người Hạ Thiên đến: “Các ngươi muốn tiến lên cùng một lúc, quần ẩu lão già này sao?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Không cần, một mình ta có thể đánh ngươi nằm sấp.”
“Vậy thì tốt rồi.” Vấn Thiên Đạo Nhân gật đầu: “Không biết Hạ đạo hữu có nắm giữ kiếp lực hay không?”
“Cái này ta đã nắm từ sớm rồi.” Hạ Thiên hờ hững đáp.
“Xem ra, ngươi đúng là kiếp tiên, thiên tư rất cao.”
Vấn Thiên Đạo Nhân nhẹ gật đầu, hai tay từ phía sau lưng đưa ra ngoài, quanh người nổi lên phù quang màu vàng. Kỳ kinh bát mạch, lục phủ ngũ tạng đều bị nhóm lửa: “Bần đạo bắt đầu có chiến ý rồi đây. Ngươi hãy cho ta nhìn xem ngươi làm sao mà vận dụng kiếp… Hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận