Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3280: Ngay từ lúc mới bắt đầu, ngươi đã lợi dụng ta

Ăn cơm tối xong, ba thiếu nữ vẫn chưa rời đi.
Tầng cao nhất cao ốc Thần Y có phòng. Bọn họ quyết định ngủ một đêm ở đây.
Thạch Thuần tìm Tô Bối Bối, nói muốn bàn triết học nhân sinh. Hạ Thiên ở bên cạnh dự thính, cảm thấy hai người này nói toàn là chuyện nhảm nhí.
Liễu Hàm trò chuyện với Lam Y Nhân về kinh doanh, có vẻ như có chung chủ đề để nói.
Về phần Vân Tiểu Đông, nàng lấy cớ cơ thể không khỏe, một mình về phòng.
Bóng đêm dần dần sâu hơn, tầng mây mỏng không che được ánh trăng viên mãn.
Không biết vì sao Vân Tiểu Đông lại cảm thấy trăng đêm nay to một cách dị thường, lại còn sáng một cách quỷ dị.
“Chẳng lẽ đây chính là thời cơ mà sư phụ đã nói?” Vân Tiểu Đông lôi cái hộp đen trong túi xách ra, bên trong có một viên thuốc. Chỉ cần nàng uống nó, nàng có thể biến thành tu tiên giả danh chính ngôn thuận.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, Vân Tiểu Đông lại cảm thấy có chút không nỡ. Ban đầu, sau bữa cơm chiều, nàng còn định ngả bài với Hạ Thiên, muốn hắn kiểm tra xem viên thuốc kia rốt cuộc có uống được hay không.
Nhưng lời đến khóe miệng, nàng lại khiếp đảm, cuối cùng không nói ra được.
“Được rồi, đây là chuyện của mình, không phải lúc nào cũng nhờ đến thúc thúc xấu xa.” Vân Tiểu Đông hít sâu một hơi, đặt cái hộp lên trên bệ cửa sổ, sau đó đẩy cửa sổ ra: “Chỉ cần ta trở thành tu tiên giả, về sau ta có thể giúp đỡ thúc thúc xấu xa ngươi rồi. Ta biết có người muốn lợi dụng giao tình giữa chúng ta, nhưng ta còn lâu mới ngu như vậy.”
Vân Tiểu Đông hừ một tiếng, cau mũi, không khỏi đắc ý nói: “Chỉ cần ta trở thành tu tiên giả, đến lúc đó bọn họ còn khống chế ta như thế nào nữa, mà là ta khống chế bọn họ.”
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ, một tầng sa mỏng như bao phủ lên cái hộp đen.
Vân Tiểu Đông phát hiện cái hộp đen có thể hấp thu ánh trăng, thời gian dần trôi nổi lên một lớp ánh sáng trơn bóng.
Một lát sau, cái hộp đen giống như nụ hoa, chậm rãi mở ra.
Bên trong cái hộp đen đặt một viên đan dược màu đỏ to bằng ngón cái.
Viên thuốc dưới ánh trăng chiếu rọi, tản ra khí tức mê người, một lát sau đã ngập tràn cả phòng, thậm chí còn xuyên qua cửa sổ chiếu sáng bên ngoài.
“Cái này…” Tim Vân Tiểu Đông đập rộn lên, vô thức đóng hộp đen lại, hốt hoảng thăm dò bên ngoài cửa sổ.
Nàng ở tầng cao nhất cao ốc Thần Y, nhìn ra bên ngoài cửa sổ tất nhiên có thể nhìn thấy màn đêm và đèn đuốc, cũng không có điều gì bất thường.
“Đừng lãng phí thời gian nữa, còn không mau uống thuốc, trở thành tu tiên giả.”
Lúc này, Vân Tiểu Đông cảm giác giống như nghe được âm thanh của sư phụ, nhưng nhìn phòng trong phòng ngoài, lại không hề có bóng người nào, không khỏi có chút mơ hồ.
Phù.
Qua hai phút, Vân Tiểu Đông hít sâu một hơi, mở hộp đen, chậm rãi lấy ra viên thuốc màu đỏ.
Nàng vừa cầm lấy viên thuốc, chỉ thấy đáy hộp bỗng hóa thành từng vòng bóng đen, trong nháy mắt khuếch tán bốn phía rồi biến mất không thấy đâu.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Gương mặt Vân Tiểu Đông hiện lên thần sắc mờ mịt. Nàng nhìn kỹ bốn phía, xác thực không còn tung tích của hộp đen.
Ở một nơi nàng không nhìn thấy, chỉ thấy tầng cao nhất của cao ốc Thần Y được từng vòng bóng đen bao phủ, tạo thành phong ấn cực kỳ nghiêm mật.
Lúc này có một con muỗi bay qua trước mặt Vân Tiểu Đông.
Nó giống như nhận được sự thỏa mãn từ người nào đó trong cao ốc Thần Y, đang định bay về phía cửa sổ, muốn về nhà nghỉ ngơi.
Nhưng nó vừa mới bay đến cửa sổ đã chạm đến bóng đen kia.
Chít.
Một tiếng vang nhỏ, con muỗi bỗng dưng biến thành từng sợi khói đen, sau đó biến mất không thấy đâu.
“A!”
Vân Tiểu Đông giật mình, viên thuốc trong tay thiếu chút nữa rơi xuống đất.
“Đúng là lãng phí, viên thuốc này không có vấn đề gì. Uống xong, ngươi có thể thưởng thức niềm vui thú của tu tiên giả.”
Một ngón tay được sơn móng màu đen tinh tế chậm rãi tiếp nhận viên thuốc.
“Sư, sư phụ, tại sao ngươi lại đến đây…” Vân Tiểu Đông đưa mắt nhìn, đột nhiên phát hiện một bóng người ngồi xổm trên bệ cửa sổ, chính là nữ lão sư đã cho nàng cái hộp đen vào ban ngày.
Vừa mới nói xong, Vân Tiểu Đông đột nhiên cảm thấy không đúng. Nơi này chính là tầng cao nhất cao ốc Thần Y, đối phương làm thế nào lên đây?
“Ta không có thời gian giải thích cho ngươi biết, cứ uống nó vào trước đi.” Nữ lão sư mặc quần áo bó đưa viên thuốc trong tay cho Vân Tiểu Đông: “Uống đi, ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Mặc dù Vân Tiểu Đông không quá thông minh nhưng tuyệt đối không ngốc đến tình trạng đó. Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ lão sư: “Sư phụ, rốt cuộc ngươi có ý gì?”
“Không có ý gì cả.” Nữ lão sư mặc quần áo bó cầm viên thuốc: “Ngươi muốn trở thành tu tiên giả, ta thỏa mãn ý nguyện của ngươi, đương nhiên sẽ cho ngươi mượn thân phận thuận tiện xử lý một số chuyện.”
Vân Tiểu Đông hỏi: “Ngươi muốn làm gì?”
“Vấn đề của ngươi nhiều quá, nhưng ta thật sự không có thời gian nói nhảm với ngươi ở đây.” Nữ lão sư thở dài, phất tay, chỉ thấy bốn bóng người từ ngoài cửa sổ vọt vào, chính là mấy vị sư tỷ của Vân Tiểu Đông. Lúc này, người nào cũng mặc quần áo bó màu đen, thái độ kẻ đến không thiện.
Vân Tiểu Đông hiểu ra: “Ngay từ lúc mới bắt đầu, ngươi đã lợi dụng ta, đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận