Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2240. Để ta tìm thiên hạ đệ nhất soái ca cho các ngươi xem

Tiếp theo, Đàm Thục Nhã thực sự rất hợp tác, nàng gần như biết gì nói đó các câu hỏi mà Triệu Thanh Thanh hỏi.
Hạ Thiên nghe một hồi cảm thấy nhàm chán, không muốn tiếp tục ở trong phòng, lúc này chuông điện thoại vang lên, nghe máy xong cũng chỉ nói một câu: "Ta tới ngay ", sau đó lóe người bước ra ngoài.
Tửu Nhi liếc nhìn Hạ Thiên, dè dặt muốn đi theo, nhưng vừa đi được hai bước thì nàng bỗng dừng lại, sau đó quay lại đứng bên cạnh Triệu Thanh Thanh, nàng cũng rất muốn biết rốt cuộc người mẹ ruột của nàng còn có bao nhiêu chuyện cũ.
Mặc dù hai người đã sống chung nhiều năm, nhưng hai người lại không biết nhiều về nhau, ít nhất là không nhiều như cả hai đã nghĩ. Để biết được thân thế của bản thân, nàng phải lắng nghe hết những thông tin trong lời nói của người mẹ này.
...
Người gọi Hạ Thiên là Thạch Thuần, nàng đã quay lại Giang Hải một thời gian, nhưng vài ngày trước Y Tiểu m, Lam Y Nhân, Ninh Nhuỵ Nhuỵ và Tô Bối Bối đều tìm lý do rời khỏi Giang Hải, để nàng một mình ở đây, thực sự rất nhàm chán.
Thế là nàng dứt khoát buông thả bản thân, hẹn hai người bạn thân chạy đến kinh thành giải sầu.
Đáng tiếc, sau khi ba cô nương ngốc nghếch vừa xuống máy bay không bao lâu thì đã bỏ quên hành lý trên taxi, lúc này, ba thiếu nữ ngồi xổm bên đường, sáu mắt ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, thở dài thườn thượt.
"Thuần Thuần à, ngươi bất cẩn quá rồi, ngay cả hành lý mà cũng quên!" Thiếu nữ mặt tròn buộc tóc đuôi ngựa bất mãn trách mắng: "Đây là lần thứ mấy rồi hả? Sau này ta không dám đi chơi với ngươi nữa."
Thạch Thuần cảm thấy rất có lỗi, cho nên giọng điệu của nàng mang theo sự áy náy: "Ta không phải cố ý, muốn trách thì trách Khỉ Bùn, chính sự cằn nhằn của nàng ta khiến não ta sôi sùng sục."
Thiếu nữ cao gầy đứng bên cạnh không vui nói: "Tên ngốc chết tiệt này, ngươi còn gọi ta là Khỉ Bùn nữa thì coi chừng ta sẽ trở mặt thật đó."
"Không phải ngươi cũng gọi ta là tên ngốc chết tiệt còn gì?" Thạch Thuần vặn lại: "Trở mặt thì trở mặt, không thích thì đánh một trận!"
Thiếu nữ cao gầy ngẩn người, sau đó lập tức đầu hàng: "Thôi bỏ đi, ngươi còn mạnh hơn cả học sinh thể dục trong trường, muốn ta đánh nhau với ngươi, xin lỗi, ta còn chưa sống đủ đâu."
"Cả hai đừng đấu võ mồm nữa, nhanh chóng nghĩ cách giải quyết đi." Thiếu nữ mặt tròn thật sự bó tay hai cô bạn thân này, vội vàng nói: "Điện thoại ta bị sập nguồn rồi, còn cáp sạc thì đang ở trong ba lô."
"A, ta có một người bạn qua mạng khá thân ở kinh thành, hay là ta nhờ hắn đến đón chúng ta nhé?" Hai mắt thiếu nữ cao gầy sáng lên, phấn khích nói: "Hắn đẹp trai lắm, có vẻ còn là phú nhị đại đấy."
"Soái ca?" thiếu nữmặt tròn ngay lập tức hét lên vì phấn khích: "Đẹp trai đến cỡ nào, có đẹp trai như Khôn Khôn nhà ta không? Có ảnh không? "
"Có chứ, có chứ, để ta tìm." Thiếu nữ cao gầy nhìn phần trăm pin rồi mở bộ sưu tập ảnh ra: "Ở trên INS, chúng ta theo dõi nhau. Nhưng ở đây không có tín hiệu, chờ ta lật xem thư viện ảnh, hình như ta lưu được hai tấm."
"Khôn Khôn nhà ngươi đẹp trai cái rắm ấy." Thạch Thuần không khỏi trợn mắt một cái: "Ẻo lả nhu nhược, vừa nhìn là biết thận hư, chơi game còn gà."
Thiếu nữ mặt tròn không thích nghe những lời này, nàng trừng mắt nhìn Thạch Thuần, phản bác: "Ngươi biết Khôn Khôn nhà ta cố gắng cỡ nào không mà chửi bới hắn như vậy chứ? Hắn biết rap, biết hát biết nhảy, biết chơi bóng rổ, biết viết nhạc... Một soái ca đa tài đa nghệ như vậy chính là trăm năm khó gặp."
Thạch Thuần châm chọc: "Trăm năm khó gặp chính là hồng thuỷ mãnh thú."
"Tìm được rồi!" thiếu nữ cao gầy hô một tiếng, sau đó đưa điện thoại cho thiếu nữ mặt tròn và Thạch Thuần xem.
Trong ảnh là một nam nhân trẻ tuổi có mái tóc dài bồng bềnh, mặt mày nhu hòa, có cảm giác giống như các tiểu thịt tươi hiện nay, áo sơ mi trắng hơi hở lộ ra cơ bụng tám múi, cộng thêm đôi mắt mờ ảo, thật sự có chút ra dáng ra hình.
"Quá đẹp trai!" thiếu nữ mặt tròn lập tức hét lên: "Ny Ny, hắn là ai vậy? Lập tức chia sẻ thông tin của hắn cho ta biết đi."
Thạch Thuần liếc nhìn một cái, không cảm thấy được gì: "Nhìn cũng tầm thường mà, với lại còn hơi õng ẹo."
"Ngươi im đi." Thiếu nữ cao gầy không chịu được lời bình luận của Thạch Thuần: "Ngươi chính là thẳng nữ, cái này người ta gọi là tiểu nãi cẩu, ỏng với chả ẹo cái gì, thuật ngữ này đã cũ lắm rồi."
Thiếu nữ mặt tròn lập tức giục: "Vậy ngươi mau liên lạc với hắn đi."
"Được, bây giờ ta sẽ gọi cho hắn." thiếu nữ cao gầy nói với giọng điệu khoe khoang.
Kết quả là bấm số nhiều lần lại không có ai trả lời.thiếu nữ cao gầy không bỏ cuộc, nàng tiếp tục gửi tin nhắn trên WeChat, thậm chí cả tin nhắn riêng trên một ít mạng xã hội khác nhưng vẫn không có hồi đáp.
"Thôi bỏ đi, tốt hơn là đừng mơ mộng về việc tới gần các soái ca phú nhị đại như vậy nữa." Thạch Thuần nhìn dáng vẻ ủ rũ của hai người bạn, chợt nghĩ ra một ý tưởng, nàng nhướng mày, cười nói: "Để ta tìm thiên hạ đệ nhất soái ca cho các ngươi xem."
"Thiên hạ đệ nhất soái ca? Mỹ nữ, ngươi đang nói tới ta à?" Cách đó không xa có một giọng nói đầy mùi dầu mỡ của nam nhân vang lên, giọng điệu đáng ghét không thể tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận