Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4302: Cứ cười thoải mái

“Còn có chuyện đó sao?”
Long Tượng Thượng Sư thấy Hạ Thiên bình yên vô sự xuất hiện bên cạnh mình, ánh mắt ông ta không khỏi mở to, không thể tưởng tượng nổi.
Thiên Phật Phạm Khí Chưởng của ông ta là một môn công pháp Độ Kiếp Kỳ đỉnh cấp. Cho dù là Chí tôn cũng không dám tùy tiện đỡ một chưởng của ông ta.
Tên tiện tu ngoại vực trước mắt chẳng những có thể vững vàng tiếp nhận một thức chưởng pháp của ông ta, hơn nữa còn bình yên vô sự. Điều này quả thật không thể tưởng tượng nổi, là chuyện không thể phát sinh.
“Dường như ngươi rất bất ngờ thì phải?” Hạ Thiên cười nói: “Thật ra cũng bình thường thôi, bởi vì chưởng lực của ngươi vô hiệu đối với ta.”
Hắn quay sang nói với Chu Cửu Thần: “Mập chết bầm, ngươi mau mang sư phụ của ngươi sang một bên, đừng làm trở ngại ta đánh nhau.”
“Sao?” Chu Cửu Thần ngẩn ra, vội lấy lại tinh thần, liên tục gật đầu: “A, được, được, được.”
Cực Tinh Tiên Ông cũng kinh ngạc không thôi. Ông biết thực lực Long Tượng Thượng Sư khủng bố đến cỡ nào, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Chu Cửu Thần đỡ Cực Tinh Tiên Ông dậy, nói với Phù Diêu Tiên Tử: “Tần tiên tử, ngươi theo chúng ta thối lui đến nơi an toàn đi.”
“Không cần.” Phù Diêu Tiên Tử thản nhiên từ chối.
Chu Cửu Thần thật sự không mò ra được thực lực của hai người này rốt cuộc là gì, nhưng hắn và sư phụ của mình ở đây nhất định là chịu không được. Hắn cũng không nhiều lời, mang theo sư phụ rời đi.
“Tiểu tử, rốt cuộc tu vi của ngươi là gì?”
Long Tượng Thượng Sư giận dữ hỏi, râu tóc dựng đứng, chẳng khác nào một con sư tử bị chọc giận, chỉ là trong mắt xuất hiện sự cảnh giác không dễ gì phát hiện.
“Độ Kiếp Kỳ, cũng không khác gì ngươi.” Hạ Thiên lười biếng đáp. Long Tượng Thượng Sư cố ngăn cơn lửa giận, mắt hơi nheo lại, ý vị thâm trường nói: “Bên ngoài Sâu Không Vô Tận có ức vạn thế giới, người có thể tu tiên chẳng có mấy ai, cũng không có đủ linh khí để bồi dưỡng ra Độ Kiếp Kỳ. Ngươi đến từ thế giới nào?”
Hạ Thiên hờ hững nói: “Ngươi không cần quan tâm ta từ thế giới nào đến. Muốn đánh thì đánh, không cần nói nhiều.”
“Ngươi nhất định không phải hạng người vô danh, không phải vị Chí tôn nào ở ngoại vực hóa thân chứ?”
Long Tượng Thượng Sư hoàn toàn không tìm biến số của Hạ Thiên, nhất thời có chút do dự.
Mặc dù ông ta xúc động dễ giận, ngang ngược bá đạo, nhưng đây là tính cách do ông ta luyện thành, nhằm vào những thế lực từ hội trưởng lão trở xuống.
Nếu quả thật đối mặt với đám quái vật lão Chí tôn, ông không thể không cân nhắc biện pháp thỏa hiệp: “Ngươi không cần nghĩ nhiều như vậy.” Hạ Thiên nhìn không ra đại hòa thượng kia đang lo lắng: “Ta đến từ cái nơi tiên khí chi địa mà các ngươi hay nói, không có bối cảnh gì, càng không phải Chí tôn hóa thân. Ta đến để đánh đám Chí tôn các ngươi.”
“Tiên khí chi địa?”
Long Tượng Thượng Sư nghe được cái tên này, đầu tiên là sững sờ, lập tức vô thức đánh giá Phù Diêu Tiên Tử: “Khó trách vừa rồi ta cảm thấy vị tiên tử này có chút quen mắt, thì ra là Tần tiên tử đã làm Đại chí tôn tức giận vạn năm trước.”
“Ông ta đã là Đại chí tôn?” Phù Diêu Tiên Tử ngược lại có chút ngoài ý muốn.
Long Tượng Thượng Sư mỉm cười đắc ý: “Ngươi ngay cả điều này cũng không biết, lại còn dám quay về liên minh tu tiên, quả thật tự tìm đường chết.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Bất kể ông ta là Đại chí tôn hay là tên ngớ ngẩn nào đó, lần này chúng ta đến đây chính là để xử lý ông ta.”
“Ha ha, đúng là dõng dạc. Buồn cười thật!”
Long Tượng Thượng Sư cười rộ lên. Ông ta vốn đang cho rằng Hạ Thiên có bối cảnh gì đó ghê gớm lắm, cho nên ông ta mới cẩn thận từng li từng tí. Bây giờ ông ta biết được hắn có thù với Đại chí tôn, ông ta cần chi phải cố kỵ nữa.
Nếu giết tiểu tử này, nói không chừng còn có thể được Đại chí tôn ưu ái.
“Cười, cứ cười thoải mái.” Hạ Thiên bình thản nói: “Về sau ngươi có muốn cười, đoán chừng chỉ có thể mỉm cười dưới cửu tuyền.” Trong đầu Long Tượng Thượng Sư bỗng nhiên lướt qua một suy nghĩ: “Ta biết rồi, Tần tiên tử, Huyễn Nguyệt Tâm Trai Ngọc Nữ Công của các ngươi có một đặc điểm, nhất định phải cam đoan hoàn bích chi thân. Một khi bị phá thân, chín thành tu vi sẽ bị đối phương cướp đoạt. Tu vi của tiểu tử này không phải tăng vọt theo cách đó chứ?”
Nói xong, ông ta lại trào phúng thêm một câu: “Nếu sư phụ Huyễn Nguyệt của ngươi biết đệ tử mà mình liều mạng bảo vệ lại ủy thân cho một tiện tu ngoại vực, chỉ sợ sẽ tức giận đến mức muốn leo ra khỏi mồ để thanh lý môn hộ.”
Suy đoán này không thể nói là đúng, nhưng cũng không thể nói là hoàn toàn sai.
Hạ Thiên vốn có tu vi Độ Kiếp Kỳ, chỉ là về sau hậu cung của hắn vì muốn thúc giục hắn mau chóng tu luyện Nghịch Thiên đệ bát châm, Dạ Ngọc Mị đã ép khô hơn phân nửa công lực của hắn, khiến hắn rơi xuống Kim Đan Kỳ.
Khi đến Cực Tiên mộ, hắn và Phù Diêu Tiên Tử kết hợp, nhờ thế hắn mới khôi phục lại Độ Kiếp Kỳ, nhưng giữa bọn họ là tương hỗ thành tựu.
Chỉ là chuyện này không thể nói rõ với người ngoài, cũng không cần thiết phải nói.
Vù.
Phù Diêu Tiên Tử không nói thêm câu nào, chỉ lấy ra thanh kiếm mà Chu Cửu Thần đã tặng chém về phía Long Tượng Thượng Sư.
Một khắc này muôn hồng nghìn tía.
Vô số bông hoa giống như phi hỏa lưu huỳnh không chút kiêng kỵ nở rộ bên trong Dẫn Kiếp thần cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận