Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1856. Lý do rất đơn giản

Hạ Thiên cầm ngân châm đâm mấy cái trên người Smith, tiếp theo làm hắn tỉnh lại.
"Nè, nói đi, tại sao ngươi lại muốn bắt cóc tiểu nha đầu kia?" Hạ Thiên hỏi.
Mấy phút sau thì mọi người đã hiểu rõ, hóa ra trong này lại không tồn tại âm mưu gì cả.
Trước đó dù là Hứa Như, Tô Tiểu Xán hay Y Tiểu m, thậm chí ngay cả Hạ Thiên đều cảm thấy Smith là muốn uy hiếp Hứa Như hay đại loại như vậy, nhưng bọn hắn lại không ngờ sau một phen hỏi thăm thì mọi việc lại cực kỳ đơn giản. Ừm, đó chính là, Smith là một tên biến thái, một tên biến thái thích những bé gái nhỏ tuổi, hoàn toàn không có nguyên nhân nào khác.
Mà Smith và Mã Uy cũng không phải đồng bọn, có lẽ là vật họp theo loài, hai tên này đều không phải là người tốt cho nên mới có thể làm bạn với nhau.
"Hứa Như, ta sẽ bảo người đưa tên vương bát đản đấy đến cục cảnh sát." Tô Tiểu Xán nói.
"Ừ." Hứa Như gật đầu một cái, tiếp đó lại nói: "Tiểu Xán, đêm nay thật sự cám ơn ngươi, nếu không phải nhờ ngươi thì Na Na đã......"
Hứa Như nghĩ lại mà sợ, mặc kệ là đi theo Mã Uy ra nước ngoài hay Na Na bị Smith bắt cóc, hiển nhiên không có cái nào là có kết cục tốt đẹp cả, may mắn là có Hạ Thiên ở đây.
Nhưng giờ phút này, Hứa Như càng hiểu rõ, Hạ Thiên giúp nàng hoàn toàn là vì nể mặt Tô Tiểu Xán, hoàn toàn không liên quan gì tới nàng, cho nên người mà nàng cần cám ơn nhất chính là Tô Tiểu Xán.
"Hứa Như, ngươi không cần phải nói những thứ đó, là ta may mắn mới quen biết được Hạ Thiên, nếu không thì ta cũng sẽ không thể giúp được gì nhiều cả." Tô Tiểu Xán mỉm cười, những lời đấy của hắn đều là thật tình thật lòng. Trong suy nghĩ của hắn, việc may mắn nhất đời này chính là quen biết Hạ Thiên, nếu không thì hắn cũng đã là một phế nhân vào mười mấy năm trước.
Tô Tiểu Xán lấy điện thoại di động ra gọi cho thuộc hạ, tiếp đó lập tức có người tới mang Smith đi.
"Hứa Như, hay ta ở đây với ngươi nhìn xem Na Na, hoặc ta giúp ngươi tìm mấy người có chuyên môn tới chăm sóc Na Na, đồng thời cũng có thể bảo vệ nàng ấy. Dù sao thì đôi khi một mình ngươi cũng không thể chú ý được nhiều chuyện." Lúc này Tô Tiểu Xán lại lên tiếng.
"Ừ, vậy cũng tốt, bây giờ ta và ngươi xuống dưới tuyên bố việc của cả hai, tiếp đó đi lên nhìn Na Na, đồng thời thương lượng việc hôn lễ của chúng ta, được chứ? " Hứa Như gật đầu, nàng đã quyết định đưa việc kết hôn lần này vào danh sách quan trọng cần làm.
"Vậy, tốt thôi, chúng ta đi xuống dưới đi." Tô Tiểu Xán gật đầu.
"Hứa tiểu thư, ngươi đi xuống trước đi, chúng ta ở đây trông Na Na giúp ngươi một chút." Y Tiểu Âm lên tiếng đề nghị.
"Tốt, cảm ơn Y Tiên tiểu thư." Hứa Như có chút cảm kích.
Tô Tiểu Xán và Hứa Như nhanh chóng rời đi, mà Hạ Thiên và Y Tiểu Âm thì lưu lại trong phòng.
"Vợ Y Y à, tại sao chúng ta phải trông trẻ giúp bọn hắn chứ?" Hạ Thiên có chút khó hiểu, "Nếu nàng thích trẻ con thì chúng ta có thể tự sinh một đứa nha, sau đó nàng có thể trông trẻ mỗi ngày."
"Ngươi không cảm thấy Hứa Như bị quá nhiều người để mắt tới sao?" Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng, "Mặc dù ta không biết rốt cuộc vì sao Hứa Như lại bị người ta theo dõi, nhưng ta cảm thấy chuyện đó quá không bình thường. Nàng ta chỉ là một hoạ sĩ, không có khả năng sẽ bị người khác theo dõi nhiều như vậy."
"Vợ Y Y, chuyện kia ta biết nguyên nhân nha." Hạ Thiên cười hì hì, "Mặc dù nàng ta chỉ là một hoạ sĩ, nhưng nàng lại không phải hoạ sĩ thông thường, những bức tranh mà nàng ta vẽ tương đối đặc biệt, đều là không mặc quần áo."
"Điều đấy thì có gì đặc biệt?" Y Tiểu Âm trừng mắt với Hạ Thiên, "Đó là nghệ thuật, ngươi cho rằng mỗi người đều lưu manh giống ngươi sao?"
"Vợ Y Y, ta không có lưu manh." Hạ Thiên bày ra vẻ mặt vô tội, "Ta lại không thích những bức vẽ kia, nhưng vợ Y Y à, ta nghe nói bây giờ có rất nhiều loại quần áo độn vai độn mông gì đó, dù sao thì có thể làm giả đủ loại. Cho nên dù nàng có tận mắt nhìn thấy một nữ nhân thì cũng không biết dáng người của người đấy có thật hay không."
"Ngươi nói vậy là có ý gì?" Y Tiểu Âm tức giận hỏi.
"Vợ Y Y, ý ta muốn nói là, ví dụ như trên thế giới này, người chân chính biết dáng người của nàng rất tốt trừ nàng ra thì cũng chỉ có ta, nhưng bây giờ vẫn còn một biện pháp khác, một nữ nhân, à, cũng có nam nhân, bọn hắn chỉ cần để Hứa Như vẽ dáng người của mình là có thể trưng bày dáng người thật sự của mình với mọi người."
Dừng một chút, Hạ Thiên nói bổ sung: "Ừ, bây giờ Hứa Như đang rất nổi tiếng, mỗi người đều biết tranh do nàng ấy vẽ đều bảo trì nhất trí với tỉ lệ nhân thể chân thực."
"Cho dù là như vậy thì thế nào chứ?" Y Tiểu Âm hơi nhíu mày, "Cho dù có người muốn phô bày dáng người chân thật của mình thì điều đó cũng thuộc về nghệ thuật, có cái gì mà không được?"
"Cũng không có gì là không được, trước đó người tìm Hứa Như vẽ đều không có mục đích đặc biệt gì, nhưng bây giờ lại xuất hiện một tình huống đặc thù, ừm, đó chính là trong một vòng nào đó thì tranh của nàng ta đã được xem như tiêu chuẩn để định giá." Hạ Thiên cười hì hì, "Nghe nói một ít người căn cứ vào tranh vẽ của Hứa Như để định giá cho người khác, vợ Y Y, nàng chắc hiểu phải không?"
"Ý của ngươi là bây giờ tranh của Hứa Như tương tự như nghiệm chứng thân phận cho những người kia?" Y Tiểu Âm cuối cùng cũng hiểu được, đồng thời lại cảm thấy chuyện kia rất hoang đường, cũng quá không hợp lý rồi?
"Không sai, chính là như vậy, bởi vì ở đó không thể giả tạo cho nên Hứa Như giống như là một công chứng viên giao dịch." Hạ Thiên gật đầu một cái, "Cho nên hiện giờ nàng ta tương đối đặc biệt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận