Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2926: Ngươi đã thua

“Ngươi đã làm gì nó?” Bồng Lai Vương dĩ nhiên đoán được sở dĩ Hỏa Cửu Linh thay đổi như thế, nhất định là có liên quan đến một châm vừa rồi của Hạ Thiên, không khỏi quát hỏi hắn.
Hạ Thiên mỉm cười trả lời: “Điều này liên quan gì đến ngươi?”
“Hừ, đơn giản chỉ là loại bàng môn tả đạo cướp linh khí, khiếu đoạt tu vi mà thôi.” Bồng Lai Vương rất nhanh lấy lại bình tĩnh, khinh thường nói: “Ta thấy tu vi của ngươi nông cạn, làm sao có thể có được châm pháp cao thâm gì chứ.”
Hạ Thiên khinh bỉ nói: “Bản thân xem không hiểu liền nói là bàng môn tả đạo, đúng là tư duy nhất quán của một đám ngu ngốc.”
“Ngươi thì tính là cái gì? Sống được bao nhiêu năm, ngươi có tư cách gì mà phát ngôn bừa bãi trước mặt bổn vương.” Bồng Lai Vương tức giận quát: “Đại đạo tu tiên chính là phải từng bước một ổn định căn cơ. Loại châm pháp cưỡng ép gia tăng tu vi của ngươi chỉ có thể là bàng môn tả đạo, không đáng để lo.”
“Cha, thời đại thay đổi rồi.” Lúc này, Hỏa Cửu Linh đã hoàn toàn tiêu hóa hết linh khí bên trong cơ thể, ổn định tu vi của mình, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Bồng Lai Vương: “Suy nghĩ của cha đã lỗi thời. Cha bế quan nhiều năm như vậy lại không thu hoạch được gì, chẳng lẽ ngay cả điều này cũng không nghĩ ra?”
“Chết đi cho bổn vương.” Bồng Lai Vương đã thật sự nổi giận, bởi vì Hỏa Cửu Linh đã phủ định ngàn năm tu hành của ông ta, lại càng lật đổ nền tảng của toàn bộ tiên giới. Ông ta tuyệt đối không cho phép chuyện này phát sinh.
Một chưởng này kéo theo toàn bộ Bồng Lai phúc địa, từng hòn đảo bắt đầu chuyển động, xông đến Hạ Thiên và Hỏa Cửu Linh.
“Cha, cả đời này của cha cũng là vì Bồng Lai, nhưng cha lại đi nhầm đường. Nếu không, Bồng Lai cũng không ngày càng suy sụp, sắp bị gạt ra khỏi tiên giới.” Hỏa Cửu Linh bình thản không sợ, lạnh lùng nhìn về phía trước: “Cho nên, con nhất định phải tìm kiếm đường ra cho Bồng Lai phúc địa. Con tin Hạ Thiên chính là Chưởng môn thiên mệnh, dẫn đầu chúng ta bước đi trên con đường mới.”
Hạ Thiên không khỏi nhếch miệng. Hắn cảm thấy Hỏa Cửu Linh nói hơi dông dài. Nếu tu vi của hắn không bị đan dược làm tiêu tán, hắn thật muốn một quyền trực tiếp xử lý Bồng Lai Vương, tiến thẳng Vạn Lung động thiên, nhanh chóng phóng đến Thiên Ngoại Thiên cứu A Cửu.
Đáng tiếc, bây giờ hắn đang bị hạn chế, không cách nào tùy tâm sở dục, chỉ có thể tốn chút thời gian.
Bành! Bành! Bành!
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, Hỏa Cửu Linh và Bồng Lai Vương đã đối mười mấy chưởng giữa không trung. Mọi người nhìn không rõ bóng của hai người, chỉ nghe tiếng nổ đùng đùng trên không trung.
“Lâu quá!” Hạ Thiên đưa mắt nhìn một hồi, cảm thấy có khả năng phải mất một khoảng thời gian dài mới có thể phân ra thắng bại. Hắn đợi không nổi nữa, lấy ra ngân châm đâm vào trong hư không.
“Ngươi làm gì thế? Dừng tay cho ta.” Một đệ tử Bồng Lai phúc địa nhìn thấy động tác của Hạ Thiên, lập tức kích động la lên. Dù sao bọn họ cũng là đệ tử của Bồng Lai Vương, lập trường phải đứng về phía Bồng Lai Vương. Mắt thấy không ổn, bọn họ lập tức thành bầy kết đội nhào về phía Hạ Thiên.
“Tất cả cút sang một bên.” Mặc dù tu vi Hạ Thiên không còn, nhưng không có nghĩa hắn có thể để người khác ăn hiếp. Năm đó, khi hắn vừa xuống núi, hắn đã có thể đánh tứ phương, cũng không phải tu vi của hắn cao thâm, mà thuần túy quyền cước của hắn đủ cứng.
Đám đệ tử Bồng Lai phúc địa còn chưa tiếp cận được Hạ Thiên đã bị đánh bay ra ngoài, cũng không tạo thành phiền phức gì cho hắn.
Hạ Thiên sử dụng châm ngoại châm thiêu động toàn bộ linh khí Bồng Lai phúc địa, dần dần hợp thành một linh mạch hoàn chỉnh, ngưng ra hình rồng nhàn nhạt.
“Khốn kiếp, ngươi muốn làm gì?” Khi Bồng Lai Vương đang đối chiến với con gái của mình, bỗng ông ta cảm thấy linh khí mà mình khống chế càng lúc càng ít, lập tức kinh ngạc không thôi. Ông ta nhanh chóng kiểm tra, đột nhiên phát hiện Hạ Thiên đang tháo rời linh khí Bồng Lai phúc địa mà ông ta đang khống chế.
“Ta chẳng làm cái gì cả.” Hạ Thiên mỉm cười trả lời: “Ta chỉ để các ngươi đánh một trận công bằng mà thôi.”
“Ta giết ngươi.” Bồng Lai Vương không nhịn được nữa, lập tức bỏ qua Hỏa Cửu Linh, phát động thế công với Hạ Thiên. Dù sao Hỏa Cửu Linh có phản nghịch cũng chỉ có một người mà thôi, còn Hạ Thiên rõ ràng muốn đoạn mất căn cơ của ông ta. Nếu linh khí Bồng Lai phúc địa tạo thành một linh mạch hoàn chỉnh, thậm chí hóa thành hình rồng, Bồng Lai Vương không còn khống chế được như trước.
“Muốn giết ta, vậy thì đến đây.” Hạ Thiên không sợ bất kỳ khiêu chiến nào. Cho dù bây giờ tu vi của hắn đang bị hạn chế, hắn cũng có đủ biện pháp để xử lý Bồng Lai Vương.
Hạ Thiên hơi động ngân châm trong tay một chút, một nửa linh mạch đã được ngưng thực giữa không trung lập tức thay đổi thân hình, gầm rú phóng đến Bồng Lai Vương.
“Làm càn! Chỉ là linh mạch lại dám gầm rống với chủ nhân, ngươi muốn tạo phản sao?” Bồng Lai Vương cả giận, năm ngón tay bóp thành hình trảo, mang theo âm phong lẫm liệt chộp đến đỉnh đầu linh mạch. Ông ta rất muốn trực tiếp đánh nát nó giữa không trung, không cho nó cơ hội ngưng thực thành hình rồng.
“Vô dụng thôi, ngươi thua rồi.” Hạ Thiên nhếch miệng, hờ hững nói.
Trên thực tế cũng đúng như Hạ Thiên nói, cục diện của Bồng Lai Vương là tất thua. Ông ta quên phía sau vẫn còn một Hỏa Cửu Linh.
“Cha, xin lỗi.” Hỏa Cửu Linh đánh một chưởng vào hậu tâm Bồng Lai Vương: “Con cũng chỉ vì Bồng Lai phúc địa mà thôi.”
“Biến đi.” Bồng Lai Vương vừa giận vừa sợ, phất tay chấn khai Hỏa Cửu Linh, tiếp theo giữ chặt linh mạch, xuất ra linh lực sau cùng bóp nát nó: “Chết đi.”
Lúc này, Hạ Thiên xuất hiện trước người Bồng Lai Vương, một ngân châm chậm rãi đâm vào mi tâm của ông ta: “Ta biết ngươi không phục, nhưng ta không phải đến tìm ngươi để đánh nhau mà là nhanh chóng xử lý đám Chưởng môn các ngươi, sau đó đến Thiên Ngoại Thiên cứu Cửu nha đầu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận