Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1888. Tam sư phụ gặp phiền toái

“Đó là con gái mà chúng ta nhận nuôi, ta không muốn có con, cảm thấy trông con không dễ, nhưng sư nương của ngươi muốn một đứa, cho nên chúng ta nhận nuôi." Lữ Nhân tức giận nói: “Nàng ấy đúng là rất xinh đẹp, nhưng mà có xinh đẹp như thế nào đi nữa thì cũng không thể so sánh với các cô vợ của ngươi, cho nên ngươi cũng đừng mưu đồ gì ở đây cả!"
“Tam sư phụ cũng thật là dài dòng, ngươi nói thẳng nàng ấy không xinh đẹp là được rồi." Hạ Thiên lười biếng nói: “Còn nữa, cuối cùng thì tình huống hiện giờ của ngươi là gì đây? Ngươi thật sự hồng hạnh xuất tường hay bị lừa bịp?"
“Được rồi, tiểu tử ngươi trở về là được, vấn đề của ta thì ta có thể tự giải quyết, không cần ngươi quan tâm." Lữ Nhân lộ ra dáng vẻ không kiên nhẫn, “Còn có, cho dù ta có tìm một nữ nhân khác thì tiểu tử ngươi cũng không có quyền nói ra nói vào, chẳng lẽ tiểu tử nhà ngươi không biết mình có bao nhiêu cô vợ sao?"
“Không có, ta chưa bao giờ đếm." Hạ Thiên nói rất chân thành.
Sau khi nhìn chằm chằm Lữ Nhân mấy giây, hắn không khỏi lắc đầu: “Ta nói này Tam sư phụ, dù ngươi lớn tuổi, nhưng cũng quá mất mặt rồi, thế mà thật sự bị người ta lừa."
“Ta nói mình bị lừa lúc nào chứ......" Lữ Nhân tức giận phản bác, sau đó lập tức yên lặng, “Được rồi, dù ta bị lừa bịp thì chính ta cũng có thể thu phục. Năm đó ta chính là Ám Hoàng, chút chuyện nhỏ như vậy còn làm không xong sao?"
“Tam sư phụ, ngươi đừng khoác lác, thật ra ta có chút kỳ quái, bây giờ ngươi còn cái gì tốt để bị lừa vậy? Hơn nữa tại sao lại trùng hợp như vậy, con gái của ngươi mới xảy ra vấn đề thì ngươi đã bị bẫy rồi?” Hạ Thiên có chút không rõ ràng cho lắm, “Ừm, vấn đề quan trọng nhất là, người lừa bịp ngươi chính là nữ nhân trong bể bơi kia sao?"
“Ám Hoàng tiên sinh, dạo gần đây đã xảy ra rất nhiều chuyện, không ít chuyện trên bản chất đều hướng về phía Hạ Thiên, cho nên chuyện kia cũng rất có thể là có liên quan tới hắn, ta tốt nhất là ông vẫn nên nói rõ một chút." Y Tiểu Âm cuối cùng cũng nói chuyện.
“Có việc đó à?” Lữ Nhân hơi hơi nhíu mày, “Tiểu tử, ngươi lại đắc tội với ai nữa rồi hả? Nhắc mới nhớ, mấy ngày trước ta nghe nói những cô vợ của ngươi đều không thấy đâu, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
“Ám Hoàng tiên sinh......" Y Tiểu Âm lại lên tiếng.
“Nha đầu này, ngươi đừng gọi ta như vậy, khó nghe muốn chết, ta nghe cũng rất xa lạ, cứ gọi ta Tam sư phụ như hắn là được rồi." Lữ Nhân không khỏi ngắt lời Y Tiểu m, “Ta lớn hơn ngươi mấy chục tuổi, ngươi gọi ta như vậy cũng không có hại gì."
Y Tiểu Âm hơi do dự một chút, sau đó lại nói: “Ta nghĩ mình vẫn nên gọi ông là Lữ bá bá thì tốt hơn."
“Tùy ngươi thôi, hai người các ngươi đang có chuyện gì à?” Lữ Nhân đương nhiên không ngốc, lập tức nhìn ra vấn đề, “Nhưng nhìn dáng vẻ cả hai bây giờ, chắc cũng không phải chuyện to tát."
Lữ Nhân không có suy đoán lung tung, dù sao hắn thấy Hạ Thiên vẫn còn đang ôm Y Tiểu m.
“Lữ bá bá, ông đừng hỏi chuyện đấy, nói chuyện của ông đi." Y Tiểu Âm vẫn rất khách khí với Lữ Nhân, “Ông thực sự bị người khác ám toán sao?"
“Chuyện đó…. Bây giờ nghĩ lại ta cũng không biết cái gì đã xảy ra. Hai ngày trước, ta đi ra ngoài xử lý ít chuyện, trên đường gặp phải một nữ nhân bị hư xe, nàng ấy nhờ ta hỗ trợ thay lốp, ta nhận lời giúp một chút. Sau đó nàng ấy nói áy náy làm chậm trễ thời gian của ta, muốn đưa ta đi đến nơi ta muốn tới, ta cũng không hoài nghi, lên xe của nàng ấy, sau đó ta ngủ quên ở trong xe lúc nào không hay." Lữ Nhân lộ ra vẻ mặt buồn khổ, “Chờ sau khi tỉnh lại thì ta phát hiện mình đã ở trong căn biệt thự này rồi."
“Sau đó thì sao?” Y Tiểu Âm không khỏi truy vấn.
“Tiếp đó nữ nhân kia xuất hiện, nói cái gì mà tối qua ta và nàng ở bên nhau, còn nói cái gì đã quay video. Nhưng vấn đề lớn nhất chính là, ta hoàn toàn không biết nó là thật hay giả, cho nên bây giờ không biết nên làm cái gì mới tốt." Lữ Nhân có chút bất đắc dĩ, “Đúng rồi, nàng ta giấu điện thoại di động của ta, nói là video ở trong điện thoại, còn về điện thoại ở đâu thì ta không biết. Ta không có cách nào liên lạc với bên ngoài, nếu như ta đi thì nàng sẽ gửi video kia cho Ôn Nhu."
“Tam sư phụ à, chuyện chỉ có thế thôi sao?” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, “Chiêu thức đơn giản như vậy mà cũng có thể khống chế được ngươi? Điều đó cũng quá mất mặt rồi!"
“Cái gì gọi là chiêu thức đơn giản như vậy hả? Bọn hắn có thể làm ta đột nhiên hôn mê, chắc chắn là có chút thủ đoạn, điều đấy khiến ta không thể cho rằng bọn hắn đang nói đùa." Lữ Nhân tức giận nói: “Hơn nữa cho dù buổi tối ta không có làm gì, lỡ như bọn hắn dựng cảnh quay video, rồi lại sử dụng kỹ thuật chỉnh sửa gì đó, Ôn Nhu chắc chắn sẽ tin tưởng."
“Tóm lại là Tam sư phụ ngươi quá dễ bị người khác lừa bịp, hơn nữa gặp phải loại sự tình này, tại sao ngươi lại không tìm Ám Tổ hỗ trợ chứ?” Hạ Thiên lười biếng nói.
“Được rồi, đừng tiếp tục đứng bên cạnh châm chọc nữa, mau đi làm việc đi." Y Tiểu Âm nhịn không được lên tiếng: “Nữ nhân kia vẫn còn ở trong bể bơi, ngươi hỏi nàng ta là được rồi."
Y Tiểu Âm vừa nói vừa nhìn về phía bể bơi, nói đến cũng rất kỳ quái, nữ nhân kia vẫn còn bơi lội trong hồ, giống như không hề phát hiện có hai người đứng ở bể bơi, mà theo lý thuyết thì nàng ta chắc có thể nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận