Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2069. Thiếu trưởng môn bị bạo đan

Mộc Hàm nói với Hạ Lãnh: "Tên Liễu thiếu chưởng môn kia đã ghi hận ngươi, ngươi tiếp tục ở lại đây đúng là không thích hợp."
"Giết chết tên họ Liễu kia không phải được rồi sao?" Mị Nhi lộ ra vẻ mặt khinh thường, "Ta đã sớm nhìn hắn không vừa mắt."
"Giết hắn là chuyện dễ dàng, nhưng sẽ có chút bất lợi cho công việc sau này của chúng ta." Mộc Hàm trước kia là đặc công, làm việc gì đều lấy bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ là điều kiện tiên quyết, "Lại nói, việc ấy vẫn nên hỏi ý kiến bên kia trước."
Mị Nhi tươi cười nói: "Đám nữ nhân kia sẽ vô cùng đau lòng cho Hạ Lãnh, chắc chắn là muốn chúng ta xử lý họ Liễu kia."
"Như vậy đi, tạm thời ngươi ở lại chỗ ta, cụ thể an bài thế nào, chờ ý kiến của mẫu thân ngươi rồi tính sau." Mộc Hàm nói với Hạ Lãnh.
Hạ Lãnh lắc đầu, nghiêm túc nói: "Ta không muốn chờ, ta muốn đi Vân Đài Phong nhìn xem."
"Không được, chuyện đấy tuyệt đối không được." Mị Nhi từ chối.
Mộc Hàm cũng khuyên bảo: "Hạ Lãnh, ngươi đừng xúc động, nơi đó rất nguy hiểm. Ngoại trừ Yêu nhân, nói không chừng còn có yêu ma quỷ quái chân chính."
"Mộc di, Mị Nhi di, các ngươi đừng lo lắng, ta cũng không phải muốn đi hàng yêu trừ ma." Thần sắc Hạ Lãnh vẫn bình tĩnh, nhàn nhạt nói: "Chẳng qua là ta cảm thấy ở lại Ngự Tiên tông ý nghĩa không lớn, chi bằng mở ra lối riêng, nói không chừng có hiệu quả."
"Vẫn là không được." Mộc Hàm vẫn là không đồng ý, "Vân Đài Phong bên kia càng thêm bài ngoại, những sơn dân kia sẽ không để cho người ngoài tiếp cận, ngươi đi cũng vô dụng."
"Chuyện đó thì chưa chắc." Hạ Lãnh cười một tiếng, "Thật ra ta đã có một lý do rất tốt, Phong Thiên Linh kia không phải là người ở xung quanh Vân Đài Phong sao?"
Mị Nhi nháy mắt hiểu rõ, cười tủm tỉm nói: "Chậc chậc, Lãnh nhi, đừng nói là ngươi đã thích tiểu cô nương kia rồi? Như vậy xem ra ngươi còn lợi hại hơn phụ thân của ngươi nhiều."
"Mị Nhi, ngươi đừng nói lung tung." Hạ Lãnh còn không có phản ứng gì thì Mộc Hàm đã có chút bất mãn: "Hắn mới mười hai tuổi, đừng dạy cho hắn những tư tưởng rối loạn lung tung kia chứ!"
Hạ Lãnh trực tiếp làm lơ sự trêu chọc của Mị Nhi, nhàn nhạt nói: "Phong Thiên Linh chắc là người của gia tộc Vân Phong, lần này xem như ta đã cứu nàng ấy một lần, có thể thông qua nàng ấy để tiếp cận Vân Đài Phong."
"Nếu là như vậy, tên Liễu thiếu chưởng môn kia không giết không được." Mộc Hàm suy nghĩ dựa theo ý tưởng của Hạ Lãnh, "Nàng ấy không có người dựa vào ở Ngự Tiên tông, ngươi có thể lấy danh nghĩa hộ tống nàng ấy về nhà để lẻn vào gia tộc Vân Phong, tiếp cận Vân Đài Phong."
Mị Nhi suy nghĩ một chút, nói: "Chủ ý này thật ra không tệ, nhưng vẫn nên thông báo bên kia một chút, nghe xem ý kiến của các nàng ấy như thế nào."
Mộc Hàm gật đầu.
Vài ngày sau, Ngự Tiên tông Thiếu chưởng môn Liễu Thanh Phong luyện đan xuất hiện thao tác sai lầm, bị đan đỉnh nổ chết tại chỗ.
Trong môn phái loạn thành một đoàn, đặc biệt là một mạch đệ tử của Liễu Thanh Phong nháy mắt thất thế, nhao nhao bắt đầu tìm kiếm đỉnh núi mới, không người quan tâm tới tiểu cô nương mà Liễu Thiếu chưởng môn thu lưu không lâu trước đây.
Hiện giờ, Phong Thiên Linh vô cùng bất lực, trước đó gia tộc bị môn phái nào đó truy sát, ca ca đột nhiên mất tích một cách khó hiểu, khó khăn lắm mới dùng nhiều tiền liên lạc được với Ngự Tiên tông Liễu Thanh Phong, kết quả chưa được mấy ngày thì người này đã chết, thật sự là quá xui xẻo.
"Bây giờ ta nên làm cái gì đây?" Phong Thiên Linh rất muốn về nhà, nhưng không dám chạy về một mình, nhưng nếu như tiếp tục ở lại Ngự Tiên tông, hiện tại nàng đã mất đi chỗ dựa, đoán chừng chỉ có thể đi ngoại môn làm tạp dịch, hơn nữa cũng không có được sự che chở của Ngự Tiên tông.
Không biết như thế nào, Phong Thiên Linh đột nhiên nhớ tới nam hài hơi chút cao lãnh kia, mặc dù chỉ vẻn vẹn gặp qua hai lần, nhưng người này lại cho nàng cảm giác rất an toàn, hơn nữa xem tu vi của đối phương cũng không thấp.
Khi tiến hành trận khảo hạch nhập môn thứ ba, nàng nghe lén có vị sư huynh nội môn muốn ám sát nam hài kia, không biết thế nào, nàng vô thức muốn đi thông tri cho hắn biết. Sau đó vị sư huynh nội môn kia quả nhiên cũng muốn giết nàng diệt khẩu ai biết nam hài tử kia tùy tùy tiện tiện tung một cước đã đá chết vị sư huynh nội môn kia.
"Người lợi hại như vậy chắc có thể bảo vệ ta về nhà chứ?" Phong Thiên Linh cắn môi dưới, trong lòng lặng lẽ suy nghĩ.
Vấn đề duy nhất là, nàng nên làm thế nào mới có thể để cho nam hài kia đáp ứng giúp đỡ nàng đây?
Lúc này, một vị đệ tử nội môn đá văng cửa phòng của Phong Thiên Linh, lạnh giọng nói: "Phong Thiên Linh, sau này nơi đây sẽ là chỗ ở của Triệu Thiếu chưởng môn, ngươi không thể ở nơi này."
Phong Thiên Linh sợ hết hồn, vội vàng nói: "Ta, ta lập tức sẽ dọn đi."
"Không cần dọn, hiện tại ngươi lập tức lăn ra ngoài." Vị đệ tử nội môn kia khó chịu nói: "Dù sao ngươi cũng không có hành lý gì."
"Vậy, vậy ta đi chỗ nào?" Phong Thiên Linh có chút khiếp sợ dò hỏi.
Vị đệ tử này quát lên: "Ngươi thích đi đâu thì tùy ngươi, tốt nhất là cút xéo về nhà! Ngự Tiên tông không nuôi phế vật, ai bảo gia tộc Vân Phong các ngươi đắc tội người không nên đắc tội, lưu lại chỗ này, nói không chừng sẽ rước lấy mầm tai vạ cho Ngự Tiên tông."
Cầm hành lý đơn giản, Phong Thiên Linh ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn trời xanh mây trắng, trên mặt tràn đầy mờ mịt, hoàn toàn không biết làm sao.
Cách đó không xa bỗng nhiên vang lên một giọng nói thanh thúy: "Thiếu chủ à, tại sao ngươi lại bị trục xuất tông môn nha? Lúc này còn chưa được mấy ngày, nếu về nhà hẳn là sẽ bị các chủ mẫu trách tội đó."
"Câm miệng!" Một giọng nói cao lãnh khác quát khẽ.
Phong Thiên Linh nghe được giọng nói này lập tức bừng tỉnh khỏi trạng thái sững sờ, tập trung nhìn vào, quả nhiên phát hiện nam hài mà nàng đang muốn nhìn thấy nhất.
"Hắn tên là gì vậy?" Phong Thiên Linh nhíu mày, suy nghĩ một chút, một cái tên từ đáy lòng dâng lên.
"Lãnh Hạ, ngươi chờ ta một chút!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận