Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3599: Hoa Thần giáo

“Hừ, bần đạo sẽ không chết đâu.” Tình Hạc đạo trưởng hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi cũng không dám giết ta, bởi vì ta là sư bá của Cát chưởng giáo Tam Thanh cung. Các ngươi dám động đến một cọng lông của bần đạo, tất cả các ngươi đều chết không có chỗ chôn.”
“Tam Thanh cung đúng không, Chưởng giáo đúng không? Đi, bây giờ ta đến phế hắn ta.” Từ Côn Luân một tay nắm Tình Hạc đạo trưởng, quay lại nói với A Cửu: “Tú Nhi, ta đi đây, lát nữa ta sẽ về.”
A Cửu không nghĩ đến tính tình của Từ Côn Luân lại nóng như thế, vội vàng kêu lên: “Này, ông đừng…”
Lời còn chưa nói hết, người đã không thấy đâu.
“Những người này nên xử lý như thế nào?” Tề Ngữ Thi chỉ những người nằm dưới đất, nhất là Tề Ngọc Khôn.
Tề lão gia tử hừ lạnh một tiếng: “Trói hết lại, mang đến cục cảnh sát.”
“Cha, tứ muội, các người không thể đối xử với ta như vậy.” Tề Ngọc Khôn giật mình kêu lên, vội vàng nói: “Là Tình Hạc lão ngưu gạt ta quay về. Ta thật sự không có ác ý với mọi người. Vừa rồi ta chỉ diễn trò mà thôi, các người cứ xem ta là cái rắm mà thả. Nếu đưa ta đến cục cảnh sát, đời này ta phải sống trong lao tù rồi.”
Mặt Tề lão gia tử vẫn không thay đổi: “Vừa lúc tránh cho ngươi ra ngoài hại người.”
“Cha, con là con trai ruột của ta mà, cha không thể…Ơ!” Tề Ngọc Khôn còn đang định nói thứ gì đó, Tề Ngữ Thi đã nhét một miếng bùn vào miệng của ông ta.
Rất nhanh, người còn sống trong viện đều bị trói lại. Tề lão gia tử cho người lái xe đưa bọn họ đến cục cảnh sát.
…..
Tiền viện, trong phòng khách.
“Gia môn bất hạnh, khiến Hạ thần y chế giễu rồi.” Tề lão gia tử lắc đầu, biểu hiện bất đắc dĩ.
Hạ Thiên hoàn toàn chẳng có cảm giác về chuyện này, giống như đang xem náo nhiệt mà thôi.
“Ông ngoại, bây giờ ông cảm giác như thế nào?” A Cửu quan tâm hỏi.
“Đứa bé tốt, ta đỡ hơn rất nhiều, sống thêm một trăm năm nữa cũng không thành vấn đề.” Tề lão gia tử cười khẽ.
Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ngươi sống không quá một trăm năm, cùng lắm chỉ sống thêm mười năm nữa thôi. Tuy nhiên, trong thời gian đó, công năng cơ thể của ngươi đều đạt tiêu chuẩn.”
“Vậy là đủ rồi.” Tề lão gia tử cười ha hả, thật ra cũng không coi trọng tuổi thọ như vậy: “Vốn ta đã chết một lần rồi, có thể sống lâu thêm một ngày đã là tốt lắm rồi, huống chi là mười năm.”
Lúc này, Tề Ngữ Thi lên tiếng: “Cha, bây giờ cha ta tỉnh, có một số việc con có thể chứng thực từ cha rồi.”
“Ta biết con muốn hỏi cái gì?” Tề lão gia tử hình như đã có dự liệu, thở một hơi thật dài, sau đó nói: “Ta có thể khẳng định cho con biết, tỷ tỷ của con Tề Vũ Thi vẫn chưa chết.”
“Thật sao?” A Cửu nghe xong, không khỏi mở to mắt. Nàng làm cô nhi nhiều năm như thế, trước đó tìm được cha ruột, bây giờ lại biết được mẫu thân chưa chết, tất nhiên khó nén được sự kích động: “Thế bây giờ bà ấy đang ở đâu?”
Tề lão gia tử gật đầu rồi lại lắc đầu: “Là thật, nhưng bây giờ nó ở đâu, ta cũng không biết.”
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Tề Ngữ Thi cũng khó ức chế được sự kích động trong lòng. Đáp án này cũng đã làm khổ bà nhiều năm: “Hai mươi năm trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Hai mươi năm trước.” Tề lão gia tử rơi vào hồi ức, từng ký ức một nổi lên trong đầu: “Khi đó, vì chấn hưng Tề gia, nó nói muốn tổ chức một tiên hội, ta đã đồng ý, đồng thời phát thiệp mời rộng khắp, mời tất cả thế lực tu tiên ở địa khu Đông Nam đến.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Ngươi nói thẳng trọng điểm đi, mấy lời nói nhảm này ta đã nghe rồi.”
“Ngươi đừng nói như vậy chứ.” A Cửu trừng Hạ Thiên: “Đúng là không có lễ phép.”
“Ha ha, Hạ thần y nói đúng mà, người đã già, xác thực cũng nói nhảm nhiều hơn.”
Tề lão gia tử khoát tay, biểu thị vấn đề nằm ở bản thân ông, sau đó ông liền nói đến trọng điểm: “Lần tiên hội đó thật sự có chút vội vàng, tổ chức không được thành công. Thế lực tu tiên đều có mục đích riêng muốn đạt được, bàn chuyện gì cũng không xong. Vũ Thi từ trước đến nay luôn có chủ trương, vì thế nó đã chủ động tìm những thế lực này, nói chuyện với bọn họ rất lâu.”
Lúc này, Hạ Thiên nhịn không được ngáp một cái.
“Hạ thần y đừng nóng vội, sắp đến điểm quan trọng rồi đây.”
Tề lão gia tử lập tức dừng lại vài giây, sau đó nói tiếp: “Đêm cuối cùng của tiên hội, bỗng nhiên có một vị khách không mời mà đến. Người này là một nữ nhân toàn thân tản ra mùi hương rất kỳ lạ. Nàng ấy tự xưng là sứ giả của Hoa Thần giáo, muốn nói chuyện với Vũ Thi.”
“Hoa Thần giáo?” Hạ Thiên giống như đã nghe qua cái từ này ở đâu rồi.
A Cửu cũng cau mày: “Dường như ta đã nghe Tô Bối Bối nhắc qua giáo phái này, chẳng lẽ là cùng một người?”
“Đúng là có giáo phái này.” Hạ Thiên cũng nhớ ra, thuận miệng nói: “Cách đây không lâu, ta đã gặp giáo phái này trên biển. Về sau, bọn họ đến gây chuyện với Bối nha đầu, nhưng không sao, ta tranh thủ thời gian đến xử lý tên giáo chủ là được.”
“Sau đó thì sao?” Tề Ngữ Thi hỏi tiếp.
Tề lão gia tử đáp: “Về sau? Sang ngày hôm sau, tỷ của con đã cùng với nữ nhân Hoa Thần giáo đi mất. Trước khi đi, nó còn để lại cho ta một hạt giống, trồng ở hậu viện. Nó nói, nếu cây không héo, chứng tỏ nó còn sống.”
A Cửu nhớ đến trong hậu viện xác thực có một cây đại thụ, mặc dù rất cao nhưng nó quá hài hòa với môi trường trong sân, đến mức người khác nhất thời không chú ý đến nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận