Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3648: Chỉ là hai thằng ngu mà thôi

“Mặc kệ hắn ta.
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, vẫn không hứng thú như cũ.
Lam Y Nhân mỉm cười, biết Hạ Thiên đã không còn ngăn cản. Điều này nói rõ chiêu thức của Nam Cung Uyên xác thực có chút hiệu quả.
Bằng không, Hạ Thiên đã sớm không kiên nhẫn một cước bay qua.
Lam Y Nhân cũng đã nhìn ra, Nam Cung Uyên ra sức như vậy khẳng định có mưu đồ khác.
Cũng may hành động của Nam Cung Uyên đến hiện tại vẫn không có gì khác thường, cho nên Hạ Thiên mới có thể dễ dàng tha thứ cho hắn ta đứng nói nhảm ở đây cả nửa ngày mà không cắt ngang.
Dù sao tập đoàn Thần Y cũng là tâm huyết của các bà vợ của hắn. Cho dù Hạ Thiên không quá quan tâm những thứ bề ngoài này, hắn cũng không cho phép người khác nói xấu và lấn áp.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, tình huống bên kia của Nam Cung Uyên cũng đã khí thế ngất trời.
Sau đó, Nam Cung Uyên đưa cho Dịch phu nhân xoa sản phẩm chính hãng của tập đoàn Thần Y.
Gương mặt của Dịch phu nhân bị hủy đã khôi phục lại trong thời gian ngắn.
Trải qua Nam Cung Uyên đích thân thực hành, hiệu quả nổ tung, không ít người thậm chí đã hỏi giá mua ngay tại chỗ.
Đồng thời, người xem cũng phẫn nộ về hành vi sản xuất hàng giả hại người tiêu dùng của Nam Cung Vũ.
“Giả, tất cả đều là giả.” Nam Cung Vũ hoảng hốt không thôi, nhịn không được quát to: “Ta chỉ bảo người ta mô phỏng Dưỡng Nhan Đan của tập đoàn Thần Y, cũng không phải bỏ lưu huỳnh vào, tại sao lại có thể bị cháy đến như thế?”
Trần Xảo Xảo cũng cảm thấy hình ảnh này giả tạo đến buồn cười: “Đó cũng chỉ là sản phẩm dưỡng gia bình thường, tại sao lại có hiệu quả thần kỳ như vậy được?”
“Tin hay không, chính các ngươi có thể tự mình thử một chút.” Nam Cung Uyên mỉm cười nói với những người vây xem: “Chỗ của ta đang có một ít hàng, phát miễn phí cho những người ở đây, mọi người có thể thử ngay tại chỗ.”
Nghe xong, người nào cũng động tâm.
Đám bảo tiêu đi theo Nam Cung Uyên bắt đầu phân phát Dưỡng Nhan Đan.
Cầm Dưỡng Nhan Đan chính hãng, có người khịt mũi coi thường, cũng có người nửa tin nửa ngờ. Đương nhiên cũng có người lá gan lớn, lúc nyo bỏ Dưỡng Nhan Đan vào miệng mà uống.
“Là thật, ta cảm thấy da mặt của ta mịn màng và trắng hơn trước, mà là kiểu trắng có sinh khí.”
“Sẹo của ta không còn nữa. Quá thần kỳ rồi.”
“…”
Tiếng kêu sợ hãi liên tiếp vang lên.
Sắc mặt Trần Xảo Xảo và Nam Cung Vũ càng lúc càng âm trầm. Bởi vì bọn họ phát hiện vận mệnh của bọn họ không ổn.
“Tiếp theo, ta sẽ xử lý vấn đề của hai người.” Nam Cung Uyên mỉm cười nói.
Nam Cung Vũ tức hổn hển: “Nam Cung Uyên, ngươi điên rồi, ngươi đừng quên ngươi họ Nam Cung nhé, cũng không phải con trai Hạ Thiên. Ngươi giúp đỡ tập đoàn Thần Y thì có chỗ tốt gì?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Thằng ngu ngươi muốn ăn đòn đúng không? Con của ta không thể nào rác rưởi như vậy được.”
“Ngươi có nghe không, người ta căn bản chướng mắt ngươi đấy.” Nam Cung Vũ hừ lạnh, quát Nam Cung Uyên: “Ngươi tỉnh lại đi, đừng làm chuyện hại mình lợi người.”
“Ta đương nhiên không xứng làm con của Hạ tiên sinh rồi.” Nam Cung Uyên cũng không tức giận về lời nói của Hạ Thiên, chỉ cười nhạt: “Nhưng ta lại cảm thấy xấu hổ vì làm cháu của ông. Cho nên, hôm nay ta nhất định phải quân pháp bất vị thân.”
Nam Cung Vũ thật sự không hiểu, căm tức nhìn Nam Cung Uyên: “Rốt cuộc là vì cái gì? Máu chảy trên người ngươi là máu của Nam Cung gia, ăn cơm cũng của Nam Cung gia, bây giờ ngươi lại muốn giết gia gia của mình?”
“Ông đừng suy nghĩ nhiều, ta đâu có nói muốn giết ông.” Nam Cung Vũ thản nhiên nói: “Chỉ là ta muốn ông tiếp nhận trừng phạt mà thôi. Đương nhiên nữ nhân kia cũng giống như vậy.”
Nói xong, hắn ta vẫy đám bảo tiêu mang Nam Cung Vũ và Trần Xảo Xảo đi, không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào để giải thích.
“Hạ tiên sinh, ngươi có hài lòng với cách xử lý như thế nào không?” Nam Cung Uyên chậm rãi bước đến trước mặt Hạ Thiên, chậm rãi nói.
Hạ Thiên thuận miệng đáp: “Chẳng ra sao cả.”
“Thế Hạ tiên sinh muốn ta làm như thế nào?” Thái độ Nam Cung Uyên vô cùng khiêm cung: “Ta cam đoan chấp hành một trăm phần trăm.”
“Được rồi.” Hạ Thiên ngáp một cái, lười biếng nói: “Chỉ là hai thằng ngu mà thôi, ngươi cứ tự nhiên.”
Nam Cung Uyên chắp tay: “Vậy đa tạ Hạ tiên sinh đã thông cảm.”
“Thật ra ta cũng rất muốn biết ngươi làm như vậy là có mục đích gì?” Lam Y Nhân vẫn không nhịn được mà hỏi: “Ngươi không sợ chọc giận gia tộc của mình sao?”
“Lam tiểu thư quá lo lắng rồi.” Nam Cung Uyên đương nhiên rất tự tin, tùy ý nói: “Gia gia này của ta vốn là một phế vật, được đẩy ra làm con rối. Mấy năm qua, ông ta làm quá nhiều chuyện hoang đường, trong tộc đã sớm có người muốn xử lý ông ta. Lần này, cũng may có tập đoàn Thần Y làm thời cơ.”
Hạ Thiên cũng chẳng có cảm tình gì với người trước mắt, thuận miệng nói: “Nói thẳng đi, ngươi muốn làm gì, đừng quanh co lòng vòng nữa.”
“Quả nhiên cái gì cũng không thể gạt được Hạ tiên sinh.” Nam Cung Uyên cũng không nói nhảm, trực tiếp nói thẳng: “Thật ra ta muốn mời Hạ tiên sinh chữa bệnh cho một người.”
Lam Y Nhân hỏi: “Là ai?”
“Cha ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận