Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4183: Đã có loại ngu xuẩn đến gây chuyện

“Phục ngươi luôn.” Tô Bối Bối rót cho Thạch Thuần một ly nước sôi để nguội.
“Cảm ơn Bối Bối tỷ.” Thạch Thuần tiếp nhận ly nước, trước súc miệng, sau đó mới uống mấy ngụm mới miễn cưỡng xua đi cảm giác. Nàng thấy những người khác tò mò nhìn mình, vội vàng nói: “Đừng có nhìn ta. Thứ đó không phải dành cho người ăn, cực kỳ khó nuốt, cảm giác không cách nào hình dung, nhưng tuyệt đối không thể nào ăn hết. Đừng nói mười giây, nửa giây cũng không chịu được.”
“Đó vốn không phải cho người ăn mà.” Kiều Tiểu Kiều cảm thấy Thạch Thuần thật sự đáng yêu vô cùng.
Thạch Thuần thè lưỡi: “Không được, bây giờ ta vẫn còn cảm giác buồn nôn, một cảm giác khó chịu từ trong xương đấy.”
“Khó ăn như vậy sao?” Bạch Tiêm Tiêm ngược lại có chút hiếu kỳ. Nàng lấy một hạt, cẩn thận bỏ vào trong miệng.
Thạch Thuần mở to mắt nhìn Bạch Tiêm Tiêm: “Thế nào, có phải rất khó chịu không, rất buồn nôn không…”
“Không.” Bạch Tiêm Tiêm cũng không có phản ứng gì đặc biệt: “Chỉ là hạt giống bình thường, bỏ vào miệng là tan ngay trong miệng.”
Ánh mắt Hoa Ánh Lục sáng lên, kinh ngạc nói: “Bạch tiểu thư, ngươi cực kỳ thích hợp với hoàn cảnh thế giới địa tâm. Nói không chừng ngươi còn có nguồn gốc với Hoa Thần tộc chúng ta.”
“Cũng không biết nữa.”
Bạch Tiêm Tiêm lắc đầu: “Ta xuất thân từ Sương Nguyệt đảo, trên cơ bản không có ra ngoài. Trước đó ta cũng không nghe nói đến Hoa Thần tộc gì cả.”
“Tất cả mọi người đều thử một lần đi.” Phù Diêu Tiên Tử duỗi ngón tay của mình nhẹ nhàng vẩy một cái, đem số hạt giống còn dư lại bỏ vào lòng bàn tay từng người.
Mọi người nhìn nhau, cũng không do dự, nuốt hạt giống trong lòng bàn tay vào bụng.
“Ọe.”
Hạt giống của Triệu Thanh Thanh còn chưa nuốt xuống, người đã bắt đầu buồn nôn.
Dương San miễn cưỡng đè hạt giống ở đầu lưỡi nhưng vẫn không chịu nổi: “Phì!”
“Thối quá.”
Lam Y Nhân cũng chỉ chịu được hai giây, cũng nôn xuống lòng bàn tay.
Kiều Tiểu Kiều tiện tay ném hạt giống vào trong miệng, ban đầu dự định cưỡng ép nuốt xuống, kết quả phát hiện hoàn toàn không được.
Đây là một sự bài xích không chịu ý thức của nàng khống chế. Cho dù đã nuốt xuống cổ nhưng vẫn tự động phun ra như cũ.
A Cửu cũng dự định gồng mình nuốt xuống, nhưng qua hai ba giây đã phun ra ngoài: “Cái này là gì vậy?”
Phù Diêu Tiên Tử nhẹ nhàng ngậm lấy hạt giống, hạt giống tan vào trong miệng, hoàn toàn không có một chút khó chịu nào.
Cung chủ Thiên Cung nhìn Phù Diêu Tiên Tử một cái, rồi trả hạt giống trở về: “Được rồi, ta không thử nữa.”
Y Tiểu Âm cũng không nuốt. Không phải nàng không muốn đến thế giới địa tâm, chỉ là nàng cảm thấy trên mặt đất cần nàng hơn.
“Ta ăn hết rồi, không sao cả.” Tô Vô Song lạnh nhạt nói.
Mộc Hàm cũng mỉm cười: “Ta cũng vậy, may mắn quá.”
Cuối cùng, người nuốt hạt giống mà không gặp phải sự bài xích chỉ có Phù Diêu Tiên Tử, Bạch Tiêm Tiêm, Tô Vô Song và Mộc Hàm bốn người mà thôi.
“Tại sao lại có quy luật đó nhỉ?” Thạch Thuần thật sự không thể hiểu được: “Tại sao bốn người bọn họ lại không có việc gì?”
Hoa Ánh Lục lắc đầu: “Không có quy luật gì cả. Nếu như nói, khả năng là do thần hạch lựa chọn.”
“Được rồi, mọi người cũng đừng suy nghĩ nữa.”
Kiều Tiểu Kiều quyết định thật nhanh, trong lòng đã có quyết định: “Cứ để bốn người bọn họ theo Hoa tiểu thư đến thế giới địa tâm một lần. Chúng ta ở lại trái đất cũng không phải ngồi chờ, chúng ta vẫn còn có việc để làm.”
Triệu Vũ Cơ phản ứng đầu tiên: “Không sai, Hạ Thiên đắc tội không ít thế lực. Chuyện hắn mất tin tức sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta phát hiện, chắc chắn sẽ có hành động.”
A Cửu khó chịu nói: “Đúng vậy, nhất là Thần Dụ xuất hiện thời gian gần đây.”
Lúc này, điện thoại của Tô Bối Bối vang lên. Nàng lấy ra xem, là bé ngoan gửi tin nhắn đến. Xem xong, sắc mặt của nàng không khỏi ngưng trọng:
“Không cần sớm muộn gì cả, đã có một số tên ngu xuẩn đến gây chuyện rồi.” Tin nhắn bé ngoan gửi cũng không phức tạp, nói Thần Dụ đã biết tin Hạ Thiên mất tích, lập tức triệu tập tất cả thế lực chống đối Hạ Thiên, dự định thừa dịp Hạ Thiên còn chưa quay lại, trước nhổ tận gốc những người có liên quan đến Hạ Thiên.
Về phần các nữ nhân của hắn, tất nhiên cũng phải diệt trừ sạch sẽ.
Trong đó, thế lực Thần Dụ liên hợp còn có tàn nghiệt ma tộc, cư dân bí cảnh Thiên Cung trốn ra ngoài, tổ chức Thiên Cung đảo quốc và một số thế lực lẻ tẻ khác.
Phía sau mơ hồ còn có nước Mỹ tham dự, bên trong trộn lẫn không ít chiến binh sinh hóa vừa mới nghiên cứu ra, hơn phân nửa muốn đục nước béo cò.
“Đã là tạp ngư lại còn muốn gây chuyện, đúng là khôi hài.” Triệu Thanh Thanh khinh thường nói.
“Đừng nên coi thường bất cứ kẻ địch nào.” Kiều Tiểu Kiều thản nhiên nói: “Tuy nhiên, nếu bọn họ đã muốn chơi, chúng ta sẽ bồi bọn họ chơi một vố lớn.”
Tô Vô Song nói tiếp: ‘Chúng ta chủ động xuất kích, tiêu trừ sạch sẽ đám ngớ ngẩn đó, sau đó đến thế giới địa tâm cũng không muộn.”
“Không cần.”
Triệu Vũ Cơ mỉm cười: “Chỉ là loại người như thế, còn không đáng vì bọn họ mà chậm trễ chuyện của chúng ta. Bao nhiêu người đây cũng đủ ứng phó bọn họ rồi. Bây giờ các ngươi đến thế giới địa tâm đi.”
“Chuyện chúng ta cần làm mới quan trọng nhất.” Mộc Hàm gật đầu, sau đó nói với Kiều Tiểu Kiều: “Chuyện ở đây giao hết cho ngươi.”
“Bây giờ mọi người lên đường đi.” Kiều Tiểu Kiều mỉm cười nhìn Hoa Ánh Lục: “Hẳn không có gì bất tiện chứ.”
Hoa Ánh Lục cảm thấy ngạc nhiên, nói không nên lời, chỉ có thể gật đầu: “Được, vậy bây giờ chúng ta lên đường thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận