Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1731. Thôi miên

Mặc dù Hạ Thiên nhìn như ra tay tùy tiện, nhưng trên thực tế, đây là lần đầu tiên trong gần mười mấy năm qua, hắn cảm thấy nguy cơ, cho nên, mỗi lần hắn ra tay không lưu tình chút nào, trực tiếp xuất chiêu hết mình!
Mặc dù thực lực bây giờ của Hạ Thiên chỉ là Kim Đan kỳ, nhưng hiện tại, Hồ Gia Vĩ cũng tương đương với Kim Đan kỳ, mà Hạ Thiên đã từng qua Độ Kiếp kỳ, thực lực chân chính vẫn vượt xa khỏi cao thủ Kim Đan kỳ thông thường, chính vì vậy, A Cửu cũng là Kim Đan kỳ nhưng căn bản không cách nào chống lại Hạ Thiên.
Ách!
Một tiếng hét thảm thiết vang lên từ miệng của Hồ Gia Vĩ.
Máu tươi phun trào, Hồ Gia Vĩ ngửa mặt té xuống, rõ ràng, thực lực của hắn, còn kém xa dự đoán của Hạ Thiên.
“A, tên đần này hơi yếu, chút nữa thì đánh chết rồi.” Hạ Thiên khẽ giật mình, lách mình đi tới bên cạnh Hồ Gia Vĩ, lấy châm đâm vào người Hồ Gia Vĩ, người này còn có thể sử dụng, không thể giết chết ngay bây giờ được.
“Oa, anh rể ngươi thật lợi hại!” Thạch Thuần hưng phấn: “Anh rể anh rể, khi nào thì ngươi làm ta trở nên lợi hại hơn vậy?”
“Tối nay ta sẽ làm ngươi trở nên lợi hại hơn.” Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, sau đó một tay nhấc Hồ gia Vĩ từ dưới đất lên, đồng thời lại ôm Ninh Nhụy Nhụy vào, quan sát: “Cửu nha đầu, Thuần Thuần, chúng ta trở về căn biệt thự đi, có chuyện nghiêm túc phải làm.”
Hạ Thiên nói xong đã biến mất.
“Anh rể chờ ta một chút.” Thạch Thuần lập tức phản ứng lại, ôm Tôn Vân đang hôn mê, sau đó đuổi theo Hạ Thiên.
A Cửu luôn quan sát ở bên cạnh, hơi do dự một chút, cuối cùng cũng đuổi theo.
Mà từ đầu đến cuối, không có ai khác chú ý tới tình hình bên này, trên bờ cát, những cặp nam nữ kia vẫn vui vẻ như cũ.
Ngược lại thì bây giờ, tiếng còi cảnh sát mới truyền đến, cảnh sát cuối cùng cũng đến.
Về phần chuyện cảnh sát đến, Hạ Thiên không biết, cũng không quan tâm, đối với hắn mà nói, bây giờ quan trọng nhất là, phải biết rõ chuyện đang diễn ra trên cơ thể của Hồ Gia Vĩ.
Hạ Thiên dùng tốc độ nhanh nhất đã chạy tới khu biệt thự Hương Tuyết Hồ, không có đi đường thẳng mà trực tiếp nhảy qua cửa số, đi vào trong biệt thự của mình, sau đó đi tới một căn phòng, thả Ninh Nhụy Nhụy xuống, sau đó cầm lấy ngân châm điên cuồng châm trên người Hồ Gia Vĩ một hồi.
“Anh rể, ngươi đang làm gì vậy?” Thạch Thuần rất nhanh đi vào, nàng đã ném Tôn Vân vào trong phòng ngủ, à, đương nhiên, Tôn Vân vẫn ở trong trạng thái hôn mê như cũ.
“Thôi miên.” Hạ Thiên thuận miệng giải thích, hắn không muốn từ từ đi bức cung, nên trực tiếp thôi miên thì nhanh hơn.
“Anh rể, ngươi thật sự biết thôi miên à?” Thạch Thuần có hơi ngạc nhiên: “Ta vẫn cảm thấy tỷ tỷ có phải bị ngươi thôi miên hay không? Đúng rồi, anh rể ngươi sau khi thôi miên được người ta, có phải người đó sẽ hoàn toàn nghe lời ngươi không?”
“Không sai.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Anh rể ngươi nói là tỷ tỷ bị ngươi thôi miên sao?” Thạch Thuần lập tức hỏi.
“Thuần Thuần ngươi lại muốn bị ăn đòn sao?” Hạ Thiên có hơi không vui, “Vân Thanh tỷ thích ta như vậy, ta cần gì thôi miên nàng ấy sao? Ta muốn thôi miên thì cũng thôi miên loại nha hoàn không nghe lời như A Cửu.”
“Tên khốn!” A Cửu vừa mới đi vào, đã nghe được Hạ Thiên nói câu kia, lập tức giận dỗi, đây là loại người gì, lại còn muốn dùng loại biện pháp dó làm cho nàng nghe lời.
“Đúng vậy đúng vậy, anh rể ngươi mau thôi miên A Cửu tỷ đi, sau đó A Cửu tỷ sẽ trở nên rất ngoan, rồi sẽ thỏa mãn đủ loại tư thế của ngươi.” Thạch Thuần rất tán thành.
“Thạch Thuần đầu óc của ngươi có phải bị bệnh hay không?” A Cửu sắp điên rồi, sao lại gặp phải nha đầu còn lưu manh hơn so với Hạ Thiên?
“Không biết, nếu đầu óc của ta có bệnh, anh rể sẽ chữa trị giúp cho ta, cho nên bây giờ ta chắc chắn không có bệnh.” Thạch Thuần cười hì hì.
“Thuần Thuần đề nghị của ngươi rất khá.” Hạ Thiên gật đầu một cái: “Ừ, để ta suy nghĩ một chút.”
“Tên khốn chết tiệt, ngươi lại còn cân nhắc việc đó?” A Cửu tức điên lên, trong lòng lại có hơi sợ, tên khốn này muốn thật làm chuyện như vậy, vậy không phải nàng sẽ trở thành con rối của hắn sao?
“Cửu nha đầu, thật sự ngươi rất không nghe lời đó.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “A, coi như vậy đi, tuy nhiên bây giờ ta không có thời gian thôi miên ngươi, lại nói thôi miên thật ra chơi không vui, ta không cần thôi miên ngươi, về sau ngươi vẫn sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”
“Các ngươi có thể bắt đầu làm việc nghiêm túc hay không?” Ninh Nhụy Nhụy sắp điên lên: “Cái tên Hồ Gia Vĩ đó đã xảy ra chuyện gì?”
“À, đúng rồi, Tiểu muội chân dài, bây giờ ta bắt đầu tra hỏi cái tên ngu ngốc đó.” Hạ Thiên lại châm vào trên người Hồ Gia Vĩ thêm một cái nữa, sau đó, Hồ Gia Vĩ đang hôn mê liền tỉnh lại.
“Nói đi, ngươi đến từ nơi nào?” Hạ Thiên lười biếng hỏi.
“Ta đến từ Vân Phong gia tộc ở Tiên Vân đại lục, ta là Phong Thiên Vũ, thiếu chủ gia tộc Vân Phong, vài ngày trước, gia tộc bọn ta đắc tội một môn phái tu tiên, bị một đám cao thủ bọn hắn truy sát, ta đang đi đến đường cùng thì đột nhiên bên cạnh xuất hiện một vòng xoáy, ta liền nhảy vào, nào biết được trong vòng xoáy cũng có năng lượng rất mạnh, thân xác ta bị hủy, còn Nguyên Anh cố gắng lắm mới bỏ chạy được, sau đó phát hiện Hồ Gia Vĩ vừa mới chết, nên đã tiến vào cơ thể của hắn, chiếm xác thành công.” Hồ Gia Vĩ trả lời ngay thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận