Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4265: Vậy ngươi có đi hay không?

Cơ Thanh Ảnh khinh thường nhìn Vấn Thiên Đạo Nhân, lạnh lùng nói: “Ngươi đừng tưởng rằng chúng ta cái gì cũng không biết. Mấy năm qua, chúng ta thu thập không ít cổ tạ, trong đó có rất nhiều thông tin liên quan đến tu tiên liên minh. Đó chỉ là một tổ chức dùng danh nghĩa liên minh nhưng lại tiến hành cướp đoạt và nghiền ép tinh vực tu tiên dưới cờ. Nhất là đám lão quái chuẩn tiên của hội Chí tôn, mỗi lần độ kiếp đều tiêu hao linh khí của mấy chục tinh vực.”
“Các ngươi chính là đám côn trùng có hại cho toàn bộ thế giới tu tiên. Trước kia, Tiên Vân đại lục đã bị rút sạch qua một lần. Bên phía trái đất bởi vì không chịu phối hợp, cho nên mới bị đánh xuống thành tiên khí chi địa, tiến hành phong tỏa linh khí.” Vấn Thiên Đạo Nhân ung dung nhấp một ngụm trà: “Những tình huống mà ngươi nói xác thực tồn tại nhưng cũng không phải toàn bộ. Bên trong liên minh tu tiên cũng có người rảnh rỗi như bần đạo, nhưng cũng có người dìu dắt kẻ chậm tiến, phản đối ức hiếp. Ngươi không thể vơ đũa cả nắm như thế.”
“Ta cũng không hứng thú vơ đũa cả nắm.” Cơ Thanh Ảnh lạnh lùng nói: “Ai bảo các ngươi ỷ mình địa vị cao, chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, hưởng thụ tuyệt đại đa số tài nguyên, nhưng lại không muốn bị nhân quả, ngươi cảm thấy có khả năng này sao?”
Vấn Thiên Đạo Nhân nói: “Vậy các ngươi thì sao? Bây giờ các ngươi là Độ Kiếp Kỳ ở Tiên Vân đại lục, không phải cũng là chiếm cứ địa vị tuyệt đối, cũng không tính là hưởng thụ đa số tài nguyên à?”
“Đương nhiên là không rồi.” Hạ Thiên quả quyết bác bỏ: “Bởi vì cảnh giới của các nàng là do ta tăng lên.”
Vấn Thiên Đạo Nhân kinh ngạc hỏi: “Vậy cảnh giới của ngươi thì sao?”
“Cảnh giới của ta là dựa vào Nghịch Thiên Bát Châm, còn có Băng Hỏa Linh Thể.” Hạ Thiên lười biếng đáp: “Cộng thêm song tu với các nữ nhân của ta mà tăng lên. Ngươi còn cái gì cần hỏi nữa không?”
“Không.” Vấn Thiên Đạo Nhân lắc đầu, sau đó lại gật đầu: “Xem ra, năm đó Dạ Đế nghiên cứu ra quả thật có thành quả không tệ.”
Tiếp theo, hắn xích lại gần Hạ Thiên, nhẹ giọng hỏi: “Ngươi có thể dạy châm pháp đó cho bần đạo được không?”
“Không được.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Dạy cho ngươi cũng vô dụng thôi.” “Vậy thì đáng tiếc quá.” Vấn Thiên Đạo Nhân lắc đầu nói: “Bần đạo sống trên vạn năm, vì thành đại đạo mà thường xuyên tu luyện Đồng Tử Công. Nếu quả thật song tu có thể thay thế biện pháp độ kiếp, bần đạo cần chi vất vả, tiêu dao như ngươi không phải tốt hơn sao?”
Lông mày Nguyệt Thanh Nhã cau lại. Đạo nhân kia khó tránh khỏi có chút già mà không kính.
“Lão mũi trâu, nếu ngươi không có việc gì thì bây giờ ngươi có thể đi rồi. Ta cũng không muốn tiếp tục nói nhảm với ngươi nữa.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, khó chịu nói: “Không đi, ta trực tiếp xử lý ngươi, tránh cho ngươi chiếm dụng thời gian song tu của ta và các bà vợ của ta.”
“Thôi được rồi.” Vấn Thiên Đạo Nhân chậm rãi đứng dậy nhưng chỉ duỗi lưng một cái rồi lại ngồi xuống: “Bần đạo vừa đến đây, còn muốn đi du lịch chung quanh, cũng không muốn rời đi như vậy.”
“Vậy ta cũng chỉ có thể xử lý ngươi mà thôi.” Hạ Thiên cười nói.
Chúng nữ nghe xong lời Hạ Thiên nói, lập tức dàn sẵn trận địa đón quân địch. Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, các nàng có thể đồng loạt ra tay.
“Các ngươi không cần phải cực đoan như thế.” Vấn Thiên Đạo Nhân khoát tay: “Bần đạo ta thật sự không có ác ý mà.”
Cảm thấy hỏa hầu đã đến, Vấn Thiên Đạo Nhân từ trong ngực lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Hạ Thiên: “Ngươi có nhìn thấy lệnh bài này bao giờ chưa?”
“Hình như gọi là Vô Thường Lệnh.” Hạ Thiên bĩu môi nói: “Đã thấy qua.”
Vấn Thiên Đạo Nhân gật đầu, tiếp tục giải thích: “Có loại lệnh bài này, các ngươi có thể tùy ý thiết kế truyền tống trận, có thể trực tiếp truyền tống đến Nghênh Tiên Đài cửu giới trong sâu không vô tận của liên minh tu tiên.”
Cơ Thanh Ảnh hỏi: “Này, lão mũi trâu, ngươi đang có ý gì? Ngươi bảo chúng ta tự chui đầu vào tu tiên liên minh?”
“Dĩ nhiên không phải rồi.” Vấn Thiên Đạo Nhân lắc đầu: “Tu tiên liên minh chỉ là một liên minh, ngươi có thể xem nó như một chỉnh thể nhưng không phải là chỉnh thể tuyệt đối. Vừa rồi bần đạo cũng đã nói qua.”
Nguyệt Thanh Nhã dường như hiểu rõ một chút: “Ý của tiền bối là bảo chúng ta lôi kéo một số người trong đó?” Vấn Thiên Đạo Nhân cười ha hả, bỏ đan dược mà nhóm người Nguyệt Thanh Nhã vừa luyện chế được vào miệng, nhai như nhai đậu: “Các ngươi đừng nên cho rằng tu tiên liên minh quá đáng sợ. Đương nhiên cũng không thể khinh thường. Rốt cuộc ai là địch ai là bạn, các ngươi chỉ cần đến tu tiên liên minh, trải nghiệm một phen thì biết.”
“Ta hiểu rồi.” Nguyệt Thanh Nhã gật đầu nói: “Ngươi muốn chúng ta đến tu tiên liên minh một lần?”
Mắt Vấn Thiên Đạo Nhân khẽ nheo lại, cười nói: “Nếu ta nói như thế, các ngươi nhất định sẽ hoài nghi ta có phải đã thiết lập cạm bẫy một mẻ hốt gọn các ngươi hay không.”
“Chẳng lẽ còn không đúng sao?” Cơ Thanh Ảnh cho rằng chính là như vậy.
“Các ngươi chỉ cần cử một hai người đến cửu giới liên minh tu tiên một chuyến là được.” Vấn Thiên Đạo Nhân lại lấy ra một tấm thiệp mời: “Bàn đào tiên hội ba ngàn năm được cử hành một lần sắp sửa được tổ chức. Trên nguyên tắc, phàm là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ của tu tiên liên minh đều có tư cách tham gia, các ngươi tất nhiên cũng có tư cách đến đó.”
Hạ Thiên khó chịu nói: “Lão mũi trâu, ngươi đến đưa thiếp mời nhưng lại đi một vòng lớn đến như vậy.” Vấn Thiên Đạo Nhân cười hỏi: “Vậy ngươi có đi hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận