Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4301: Ngươi ngay cả mình sắp chết cũng không biết

Nhìn thì giống như chỉ có một chưởng, thật ra lại là mấy trăm chưởng lực khác nhau.
Lại còn là chưởng lực của một tu tiên giả cấp Chuẩn tiên.
Đoán chừng, toàn bộ liên minh tu tiên, người có thể chống đỡ cũng không có mấy ai.
“Các ngươi mau tránh ra.”
Cực Tinh Tiên Ông nhìn thấy, không chút do dự tiến lên nghênh đón, đưa tay đón đỡ một chưởng này.
Phốc.
Tuy nhiên, vừa giao thủ chưa được nửa giây, ông ta phun ra một ngụm máu, cả người bay rớt ra ngoài.
“Sư phụ.” Chu Cửu Thần trừng muốn rách cả mí mắt, cắn răng lao đến Long Tượng Thượng Sư: “Dám đả thương sư phụ của ta, ta liều mạng với ngươi.”
Hạ Thiên tiện tay kéo Chu Cửu Thần lại: “Mập chết bầm, ngươi đừng tiến lên chịu chết. Sư phụ của ngươi còn đánh không lai, ngươi thì không cần phải nói.”
“Nhưng ông ta đả thương sư phụ của ta.” Chu Cửu Thần oán giận khó tiêu.
Cực Tinh Tiên Ông cũng ráng chống đỡ, quát to: “Cửu Thần, trở về.”
“Chu công tử, ngươi nên lui ra đi.” Phù Diêu Tiên Tử nói: “Cứ để Hạ Thiên ứng phó.”
Chu Cửu Thần có chút lo lắng: “Hạ Thiên, ngươi, ngươi có được không?”
“Ngươi nói sao?” Hạ Thiên không trả lời mà hỏi ngược lại, thái độ vẫn vân đạm phong khinh: “Ngươi nên đi xem sư phụ của mình chết hay chưa?”
Chu Cửu Thần biết mình có bao nhiêu cân lượng, đồng thời cũng lo lắng cho an nguy của sư phụ: “Vậy tất cả nhờ ngươi, ngươi nhất định phải thay ta xử lý con lừa trọc này.”
“Dám bất kính với trưởng lão, ngươi cũng nên chết đi.”
Long Tượng Thượng Sư đã hoàn toàn tức giận, lạnh lùng trừng mắt với Chu Cửu Thần: “Cực Tinh Tông các ngươi cấu kết tà ma, tội đáng chém. Tiên vệ chưa đến, do ta thay liên minh thanh trừ đám cặn bã các ngươi. Toàn bộ các ngươi đều phải chết.”
Lời vừa nói ra ẩn chứa rất rõ ý diệt khẩu.
Cực Tinh Tiên Ông cũng không có phản ứng gì quá lớn. Mấy vị trưởng lão khác lại không nhịn được.
Ai trong bọn họ cũng không biết Long Tượng Thượng Sư sẽ vì đồ đệ mà ông ta coi như con ruột nổi điên đến trình độ nào.
“Long Tượng Thượng Sư, dù sao nơi này cũng là Dẫn Kiếp thần cung, ngươi không nên làm loạn quá mức.” Trường Mi Lão Tiên nhịn không được thuyết phục một câu.
“Ngươi câm miệng cho ta.”
Long Tượng Thượng Sư nổi giận, nói thẳng: “Chỉ cần các ngươi đứng bên cạnh là được, sau đó tất nhiên sẽ không thiếu chỗ tốt của các ngươi. Tuy nhiên, ai dám ngăn cản ta, người đó chính là kẻ địch của Già Long Bảo Tự ta.”
Trường Mi Lão Tiên cân nhắc trong lòng một chút, chỉ có thể hít một hơi thật sâu, sau đó thối lui sang bên cạnh.
Ông ta vạn lần không nghĩ đến chỉ vì một việc rất nhỏ, chỉ là trêu chọc giữa những người trẻ tuổi, nhưng sơ sẩy một chút lại phát triển đến nước này.
Hiện tại, Ma Ha Tử chết rồi, nhưng là vì hắn tự tiện sử dụng cấm thuật, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ.
Nếu Tiên Luật Ti đến điều tra, sự việc tất nhiên sẽ bại lộ.
Cho dù Ma Ha Tử đã chết, nhưng vẫn sẽ bị trừng phạt như cũ, sẽ còn thông báo cho toàn liên minh.
Nhưng với tính cách không thèm nói lý của Long Tượng Thượng Sư, ông làm sao để chuyện đó xảy ra chứ?
Cách làm tốt nhất chính là khăng khăng với suy nghĩ Chu Cửu Thần cấu kết với tà ma. Ma Ha Tử vì tru diệt tà ma nên mới sử dụng cấm thuật, tạo thành hậu quả xấu như vậy.
Chẳng những qua được mà còn có công.
Tương tự, những người bị Ma Ha Tử ngộ sát cũng có thể được xem là chống lại tà ma mà chết, có thể được chia công lao.
Cho nên, Cực Tinh Tiên Ông không chịu phối hợp chính là chướng ngại lớn nhất.
“Mau, đi mau.”
Cực Tinh Tiên Ông cũng nghĩ đến khía cạnh này, liền thấp giọng nói với Chu Cửu Thần: “Ngươi mau dẫn bằng hữu của mình rời khỏi nơi này, để ta chặn bọn họ lại.”
“Không cần thiết phải phiền toái như vậy.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nếu bọn họ muốn giết người diệt khẩu, vậy thì tốt rồi. Ta cũng có ý định xử lý bọn họ. Mọi người ngả bài đi.”
Long Tượng Thượng Sư lạnh lùng nói: “Nếu trong các ngươi có ai có thể tiếp nhận được ba chưởng của ta, ta sẽ tha cho các ngươi một con đường sống.”
“Không tiếp.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Mấy trò hề này, tưởng ta là đứa trẻ ba tuổi sao?” “Xem ra, ngươi chẳng những là tà ma mà còn là một tên trộm nhát gan.” Long Tượng Thượng Sư ngửa đầu cười to: “Vậy ngươi cũng đừng trách ta không cho ngươi cơ hội. Mọi người làm chứng, chờ người của Tiên Luật Ti đến, cũng đừng nói Diệp Long Tượng ta lấy lớn hiếp nhỏ.”
Hạ Thiên hờ hững nói: “Muốn đánh thì đánh, có thể đừng nói nhảm hay không?”
“Hãy ăn của ta một chưởng.”
Long Tượng Thượng Sư quả nhiên không thèm nhiều lời, thân hình lóe lên biến thành một vệt kim quang, một lát sau đã đến trước mặt Hạ Thiên, nhấc chưởng đánh vào đỉnh đầu của hắn: “Bồ Tát Phủ Đỉnh.”
Bành.
Một luồng kiếp lực màu vàng trong nháy mắt rót vào cơ thể Hạ Thiên, giống như có vô số con dao giải phẩu đang cắt xén toàn thân của hắn.
“Xong rồi.” Cực Tinh Tiên Ông nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng không khỏi bi thương. Vốn ông định ra tay cản lại một chút, đáng tiếc cơ thể của ông đã bị thương nặng, không thể động đậy.
Long Tượng Thượng Sư nhẹ nhàng thu lại chưởng lực, lạnh lùng nhìn chằm chằm Phù Diêu Tiên Tử: “Cho dù ngươi là nữ nhân, ngươi cũng khó mà thoát khỏi cái chết. Muốn trách, ngươi hãy trách chính ngươi lại đi cùng một chỗ với tà ma.”
‘Phật Quang Chợt Hiện.”
Nói xong, lại một chưởng đập về phía Phù Diêu Tiên Tử.
Khóe miệng Phù Diêu Tiên Tử khẽ nhếch lên, nở nụ cười nhàn nhạt, cũng không có phản ứng gì đặc biệt.
Long Tượng Thượng Sư có chút khinh thường nói: “Hừ, quả nhiên là tiện tu vực ngoại. Sắp chết đến nơi còn không biết, lại còn cười được.”
Phốc.
Vừa nói xong, ông ta đột nhiên phun ra một ngụm máu, ánh mắt trở nên hốt hoảng. Một tiếng cười hì hì vang lên bên lỗ tai của ông ta: “Đúng vậy, ngươi ngay cả mình sắp chết cũng không biết, đúng là ngớ ngẩn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận