Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4106: Như vậy lại càng có tính khiêu chiến

Ushuaia, nằm ở cực Nam của lục địa Nam Mỹ, được mệnh danh là nơi tận cùng của thế giới.
Đây là một thị trấn ven biển rất yên tĩnh với trời xanh biển xanh, cảnh đẹp, nổi tiếng với món nhện cua cực kỳ ngon.
Khi Hạ Thiên chạy đến thi trấn nhỏ này, vừa lúc đến bữa sáng.
Trên một nhà hàng lộ thiên bên bờ biển, Y Tiểu Âm đang uống cà phê với một đôi nam nữ trẻ tuổi, thưởng thức cảnh biển đằng xa.
Thiếu nữ mặc váy Lolita màu hồng phấn cười nói: “Y tỷ tỷ, ngươi đi theo chúng ta đi. Chúng ta rất có thành ý, đồng thời cũng rất cần ngươi.”
Y Tiểu Âm thản nhiên đáp “Ta chỉ là một bác sĩ, với lại bạn trai của ta lát nữa sẽ đến đón ta. Bây giờ ta không có thời gian.” “Y tỷ tỷ, ngươi lại gạt chúng ta rồi.” Thiếu nữ Lolita lắc đầu, vẻ mặt thất vọng: “Ngoại trừ anh họ của ta, ta không tin trên thế giới này còn có người có thể xứng với tỷ. Tỷ nhất định vẫn còn đang độc thân, đúng không?”
Y Tiểu Âm cũng lười giải thích quá nhiều, chỉ nói: “Xin lỗi, ta nói chính là sự thật.”
“Y tiểu thư, ngươi không chỉ là một nữ sĩ vừa mỹ lệ vừa ưu nhã, lại còn là một học giả có học thức uyên bác, một y sư đầy kinh nghiệm.”
Nam nhân ngoại quốc tóc vàng, mắt xanh, mũi ưng hoàn toàn không keo kiệt lời ca tụng đối với Y Tiểu m, ánh mắt không chút che giấu sự thưởng thức và ái mộ: “Thật ra, ta rất muốn đề nghị ngươi đi cùng chúng ta…”
“Thôi đừng chém gió nữa, vợ Y Y sẽ không đi đâu cả.”
Y Tiểu Âm còn chưa trả lời, một giọng nói lười biếng đã vang lên, cắt ngang lời nói của nam nhân tóc vàng.
Nam nhân tóc vàng bất mãn trừng mắt nhìn Hạ Thiên, ánh mắt hiện lên sự khinh thường lẫn căm ghét: “Ha ha, vị tiên sinh này, ngươi từ đâu xuất hiện thế? Cắt ngang lời người khác là không lịch sự đâu.”
“Ngươi là tên ngốc ở đâu lòi ra thế?” Người đến dĩ nhiên là Hạ Thiên. Hắn há miệng đáp lại một câu: “Đánh chủ ý lên vợ của ta, ta còn chưa một quyền đánh nổ đầu của ngươi, ngươi nên cảm ơn trời đất rồi.”
Nam nhân tóc vàng giận tím mặt: ‘Vô lễ, ngươi đúng là thô lỗ cực kỳ. Người đâu, mau đuổi hắn đi cho ta.”
Nghe được tiếng kêu của người này, hai nam nhân mặc áo bào đen cách đó không xa xông đến.
“Khoan đã.”
Y Tiểu Âm lập tức đưa tay gọi lại nam nhân tóc vàng: “Hắn chính là… bạn trai của ta, Hạ Thiên.”
“Sao?”
Vẻ giận dữ trên gương mặt nam nhân tóc vàng trở nên cứng đờ, đổi sang thành ngạc nhiên không cách nào nói rõ: “Y tiểu thư, vừa rồi ngươi nói cái gì?”
“Hắn, hắn chính là bạn trai của ngươi?”
Thiếu nữ Lolita cũng không cách nào tiếp nhận, yên lặng nhìn Hạ Thiên: “Hắn nhìn qua cũng chẳng có gì đặc biệt, làm sao xứng với ngươi chứ?”
“Xứng hay không, một đứa bé như ngươi thì có ý kiến làm gì?” Hạ Thiên bất mãn trừng thiếu nữ.
“Đúng là thô lỗ, ta tên Doris, không phải đứa bé.”
Thiếu nữ Lolita khẽ hừ Hạ Thiên một tiếng: “Ta chỉ nói một câu không xứng, ngươi làm gì được ta?” Nam nhân tóc vàng không thể nào tiếp thu được, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì phong độ. Hắn chậm rãi đứng lên, vươn tay với Hạ Thiên: “Ta xin tự giới thiệu, ta tên William Rockwell, ngươi có thể gọi ta là William. Đương nhiên, ta còn có một tên tiếng Trung, Lạc Khả Uy. Ngươi có thể học theo Y tiểu thư gọi ta là A Uy.”
“William Rockwell tiên sinh, xin ngươi đừng ăn nói lung tung.” Y Tiểu Âm trực tiếp phủ nhận: “Chúng ta chỉ mới quen biết, còn chưa đến mức là bạn bè.”
Lạc Khả Uy hơi cau mày một chút, cười khan: “Đúng là buồn cười! Y tiểu thư, chẳng lẽ ta còn chưa đủ tư cách trở thành bạn của ngươi sao?”
“Ngươi xác thực không có.” Hạ Thiên chẳng thèm quan tâm. Bây giờ hắn phải quay về cứu người, không rảnh ở đây lãng phí thời gian. Hắn quay sang nói với Y Tiểu m: “Vợ Y Y, chúng ta về Thanh Phong Sơn thôi.”
Y Tiểu Âm cũng không muốn tiếp tục ở đây lâu. Nàng lập tức nói với hai anh em nhà kia: “Thật ngại quá, ta còn có một số việc phải về nước xử lý. Ta xin phép cáo từ.”
Hạ Thiên lười nhiều lời với hai người kia, ôm lấy eo Y Tiểu m, đằng không bay lên, trong nháy mắt biến mất trước mặt hai người.
“Anh họ, cảnh giới người kia hẳn rất cao.” Thiếu nữ Lolita đưa mắt nhìn theo bóng người Hạ Thiên và Y Tiểu m, lẩm bẩm: “Ngươi muốn theo đuổi Y tỷ tỷ, đoán chừng sẽ rất khó khăn.”
Hào hứng của nam nhân tóc vàng lại càng đậm: “Một miếng pho mát nhìn tươi, nhất định sẽ rất ngon, nhưng nếu có người tranh đoạt, mùi vị lại càng ngon hơn.”
“Anh họ, coi chừng lật xe đấy.” Thiếu nữ nhếch miệng: “Vừa rồi, ta dùng Thánh Tâm kiểm tra nam nhân kia một chút, đúng là thâm bất khả trắc.”
“Như vậy lại càng có tính khiêu chiến.” Khóe miệng nam nhân tóc vàng nhếch lên, cười to: “Ta chẳng những muốn cướp nữ nhân của hắn, còn phải đạp lên thi cốt của hắn, hưởng dụng nữ nhân của hắn một phen.”
….
Hạ Thiên ôm lấy Y Tiểu Âm bay nhanh giữa không trung.
Thần thái Y Tiểu Âm rất tự nhiên, gương mặt xinh đẹp không có biểu hiện gì, vẫn luôn yên lặng nhìn phía trước.
Mấy giây sau, Hạ Thiên có chút nhịn không được, giả bộ hờ hững nói một câu: “Vợ Y Y, hai tên ngốc kia là ai vậy?”
Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, thản nhiên đáp: “Ha ha, còn tưởng rằng chàng có thể nhịn không hỏi chứ.”
“Bị nghẹn. Nếu nàng không nói, về sau ta tìm cơ hội đánh bọn họ một trận.” Hạ Thiên nhếch miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận