Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2017: Không chừng một ngày nào đó ta sẽ để cho hắn được như ý

Nếu so sánh với Hạ Thiên thì Y Tiểu Âm vẫn giống người bình thường hơn, ít nhất thì mỗi lần nàng đi ra đi vào đều sử dụng cửa chính như người bình thường, mà hắn thì lại thích là leo tường nhảy cửa sổ, rất ít tiến vào từ cửa chính.
Nhưng sau khi đi ra cao ốc Thần Y thì nàng đột nhiên biến mất tại chỗ, dĩ nhiên không phải là thật sự biến mất, mà chạy tương đối nhanh, người bình thường căn bản sẽ không thấy được tốc độ nhanh như thế. Mà sở dĩ nàng phải chạy nhanh như vậy, đương nhiên vì A Cửu cách nơi này khá xa.
Rõ ràng là A Cửu không muốn ở quá gần Hạ Thiên, cho nên nàng chọn hẹn gặp ở một chỗ bên bờ sông, vào thời điểm này, ngoại trừ quán bar thì ở đây cũng chỉ còn quầy đồ nướng. Bởi vì hai người có chuyện cần tâm sự, cho nên quán bar đương nhiên không quá thích hợp, địa điểm mà hai nàng lựa chọn gặp mặt chính là một quán bán thịt nướng.
Cũng không biết có phải là do tiêu hao thể lực khi chạy tới đây hay không, A Cửu đã gọi một ít đồ nướng, khi Y Tiểu Âm đến nơi thì thấy nàng đang ăn.
Bây giờ, A Cửu ăn mặc rất đơn giản, nhìn rất sạch sẽ thoải mái, áo thun quần jean, bên cạnh là một cái túi xách nhỏ, lúc trước khi nàng ấy ở bên cạnh Y Tiểu Âm thì tuyệt đối sẽ không ăn mặc tùy ý như vậy.
Khi Y Tiểu Âm nhìn thấy A Cửu cầm một xâu thịt nướng ăn, lúc đó nàng đã biết, A Cửu bây giờ và A Cửu trong ấn tượng của nàng đúng là đã hoàn toàn khác biệt.
Đó không phải là sự biến hoá về dung nhan hay về cách ăn mặc, cũng không phải khí chất chuyển biến, mà là một loại lột xác từ trong xương cốt.
Hoặc cũng có thể đây không phải là lột xác, mà đây mới thật sự là A Cửu.
"A Cửu, trông dáng vẻ bây giờ của ngươi rất tốt." Y Tiểu Âm ngồi xuống đối diện A Cửu, nói ra từ trong thâm tâm: "Có đôi lời ta chắc đã nói với ngươi, ngươi nên sống vì chính bản thân của mình, chỉ là trước đó ngươi lúc nào cũng không thể chân chính hiểu câu này, nhưng hiện giờ cuối cùng ngươi đã trở lại con người thật của mình."
"Tiểu thư......" A Cửu lên tiếng.
"A Cửu, đừng gọi ta là tiểu thư nữa, ngươi có thể gọi tên của ta, hoặc gọi ta một tiếng Y Y tỷ, cái nào cũng được." Y Tiểu Âm cắt đứt lời của A Cửu.
"Y Y tỷ, thật ra ta cũng không biết con người thật sự của mình là như thế nào." A Cửu cười nói, "Chỉ là đột nhiên ta cảm thấy muốn giống như những cô gái bình thường, đi dạo phố, xem điện ảnh, ăn đồ nướng, như vậy cũng không tệ lắm. Mấy ngày qua, ta đã đi xem phim một mình, đi dạo phố một mình, cũng ăn đồ nướng một mình, thỉnh thoảng sẽ có người tới lôi kéo làm quen, nhưng chỉ cần bọn hắn không động thủ động cước thì ta cũng sẽ không đánh bọn hắn. Ta cảm thấy, có lẽ như vậy mới là sinh hoạt thật sự của một người bình thường."
"Thật ra mỗi người đều là người bình thường, dù chúng ta có năng lực không giống với những người khác, nhưng trên bản chất thì chúng ta cũng vẫn là người bình thường mà thôi." Y Tiểu Âm cười nhạt một tiếng, "Thật ra có rất nhiều thời điểm ta cũng trở nên mê mang, ta cũng không biết con người thật sự của mình là gì. Kỳ thật trước khi tới đây ta thậm chí còn muốn lừa gạt ngươi, vì ta đã định nói với ngươi rằng ta đã ngủ với Hạ Thiên, ta hy vọng nói như vậy có thể làm ngươi thật sự buông xuống. Nhưng ta vừa mới phát hiện mình cũng không cần thiết phải lừa gạt ngươi làm gì, thật ra đến bây giờ ta vẫn chưa từng ở bên hắn."
Y Tiểu Âm nhẹ nhàng thở hắt ra, tiếp tục nói: "Ta thừa nhận hắn là chồng ta, thật ra đây cũng không phải chuyện gì ghê gớm, trên thực tế, quan hệ giữa ta và hắn đúng là rất thân mật. Trước đó ta không biết nên xử lý như thế nào với mối quan hệ kia, nhưng bây giờ ta lại cảm thấy, có lẽ ta và hắn giống như là một cặp vợ chồng đang cãi nhau, trên danh nghĩa thì hắn vẫn là chồng ta, nhưng ta có tha thứ cho hắn hay không thì vẫn phải xem sau này."
"Y Y tỷ, thật ra việc mà ta muốn nói cho ngươi là trước đó ta vẫn luôn phản đối ngươi và hắn tiếp tục ở bên nhau, nhưng bây giờ ta sẽ không phản đối nữa, bởi vì ta đã ý thức được một điều, phải để cho chuyện ấy chân chính đi qua thì ngươi mới có thể hạnh phúc." A Cửu mỉm cười, "Hơn nữa, nói không chừng một ngày nào đó, ta cũng sẽ để cho gia hoả kia được như ý."
"Hai vị mỹ nữ đang trò chuyện cái gì vậy?" Bây giờ, bên cạnh truyền đến một giọng nói.
Y Tiểu Âm và A Cửu đồng thời quay đầu lại, sau đó các nàng nhìn thấy có hai nam nhân đang khoác vai nhau đứng ở bên kia, nhìn qua đều có chút đứng không vững, hơn nữa cách xa nhau mấy mét mà các nàng vẫn còn có thể ngửi được mùi rượu nồng nặc, hiển nhiên là hai người ấy đã uống say, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hơn phân nửa bọn hắn vừa mới bước ra từ quán bar gần đó.
Từ nơi này có thể nhìn thấy cách đó mấy chục mét có một quán bar.
"Đàm luận lý tưởng nhân sinh mà thôi, hai vị soái ca, ta thấy các ngươi uống quá nhiều rồi, tốt hơn nên trở về sớm một chút." A Cửu đáp lại, giọng điệu ấy của nàng làm cho Y Tiểu Âm có chút bất ngờ, nhưng nàng rất nhanh đã phản ứng lại, bây giờ A Cửu đã không phải là A Cửu trước kia nữa.
A Cửu nói xong lời ấy còn quay sang cười khẽ với Y Tiểu m, nói: "Y Y tỷ, kỳ thật hiện tại ta ở bên ngoài một mình thường xuyên sẽ gặp phải những người như vậy, nhưng thật ra đa số những người đó cũng còn khá tốt, nói chuyện phiếm vài câu rồi bọn hắn sẽ tự động bỏ đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận