Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1855. Ta vừa làm cho một đôi tình nhân trở thành người nhà

Tô Tiểu Xán vô cùng khẩn trương nhìn Hạ Thiên, có điều hắn lại không hỏi cái gì.
"Tìm được, chuyện đơn giản như vậy nên ta đã ném nàng ấy lên giường lại rồi." Hạ Thiên thuận miệng nói.
Hứa Như không nói hai lời, lập tức quay người chạy lên lầu.
"Hạ Thiên, ta đi lên xem một chút." Tô Tiểu Xán cũng vội vàng đi theo.
Hạ Thiên đương nhiên lười đi theo hai người, với hắn mà nói đây đều là việc nhỏ, dù sao thì hắn đã cứu được cô bé Na Na kia, bây giờ hắn chỉ cần đợi Bối nha đầu trở về tham gia hôn lễ của Tô Tiểu Xán.
"Ngươi vừa mới làm cái gì?" Lúc này, Y Tiểu Âm đi tới bên cạnh Hạ Thiên, tức giận hỏi.
"Vợ Y Y, ta vừa làm cho một đôi tình nhân cuối cùng trở thành người nhà nha." Hạ Thiên nghiêm trang nói.
"Ngươi cho rằng ta không biết ngươi chỉ là muốn Tô Bối Bối trở về sao?" Y Tiểu Âm tức giận nói: "Sao ngươi có thể dùng loại phương thức đó để bắt Hứa Như gả cho Tô Tiểu Xán chứ? Ngươi làm như vậy có khác gì đang ép buộc nàng ấy đâu?"
"Vợ Y Y à, điều đó dĩ nhiên là khác biệt rồi, dù sao thì Hứa Như cũng sẽ gả cho Tô Tiểu Xán, nàng ấy vốn dĩ cũng rất thích Tô Tiểu Xán, ta chỉ là làm bọn hắn kết hôn sớm hơn một chút mà thôi." Hạ Thiên bày ra dáng vẻ rất nghiêm túc, "Thật ra chúng ta cũng có thể kết hôn thử nha, vợ Y Y, nàng có muốn thử xem không?"
"Kẻ nào đã bắt cóc cô bé kia?" Y Tiểu Âm dời chủ đề, hiển nhiên là hoàn toàn không muốn trò chuyện về đề tài kết hôn với Hạ Thiên.
"Vợ Y Y, hay nàng đoán thử xem?" Hạ Thiên cười hì hì, "Tiếp đó chúng ta đánh cược...... Nè, vợ Y Y à, chờ ta một chút!"
Hạ Thiên còn chưa dứt lời thì Y Tiểu Âm đã đi lên lầu, hắn nhanh chóng đuổi theo sau.
Mà những người thấy cảnh đó lại nhịn không được nghĩ thầm, chẳng lẽ hiện tại hai người này muốn đi?
"Ừm, chắc chắn là anh rể lưu manh muốn đi mướn phòng với Y Tiểu Âm kia." Cách đó không xa, Hàm Hàm lẩm bẩm một câu.
"Ngươi đừng có nói nhảm." Liễu Vân Anh gõ nhẹ vào đầu của Hàm Hàm.
Hàm Hàm bĩu môi, nhưng cũng không tiếp tục nói cái gì.
"Nè, Liễu Hàm, người đó không phải là anh rể Hạ Thiên của ngươi sao? Tại sao hắn lại đi cùng với Y Tiểu Âm chứ?" Bên cạnh truyền tới giọng của một cô gái.
"Thiên cơ không thể tiết lộ." Liễu Hàm nghiêm túc nói một câu.
Hết cách rồi, chuyện kia nàng không cách nào giải thích được cho mọi người.
Mà hiện giờ, Hạ Thiên và Y Tiểu Âm đã đi lên lầu hai, hai người bước vào một gian phòng ngủ được bày trí giống như phòng ngủ dành cho công chúa, trên giường có một cô bé đang nằm, nàng giống như một cô công chúa nhỏ đang ngủ say.
Nhưng bây giờ, trong phòng còn có một nam nhân trưởng thành đang nằm trên mặt đất, trông hắn hoàn toàn không phù hợp với căn phòng đó. Mà giờ khắc này, Hứa Như và Tô Tiểu Xán đều nhìn chằm chằm nam nhân kia, vẻ mặt có chút khó có thể tin.
"Đây là người đã bắt cóc cô bé sao?" Hiện tại, giọng nói của Y Tiểu Âm vang lên làm cho Hứa Như và Tô Tiểu Xán hoàn hồn lại, mà bọn hắn cũng lập tức phát hiện, nàng ấy cũng không phải đang nói chuyện với bọn hắn mà đang dò hỏi Hạ Thiên.
"Đúng rồi, chính là tên bác sĩ ngu ngốc đó." Hạ Thiên lười biếng nói: "Hắn mới vừa lên xe chuẩn bị đi đâu thì đã bị ta bắt trở lại."
Người nằm trên mặt đất không ai khác chính là bác sĩ Smith mà Mã Uy mời tới, hiển nhiên, không chỉ Mã Uy có vấn đề mà tên bác sĩ Smith kia cũng có vấn đề, về phần hai người bọn hắn có phải cùng một phe hay không thì bây giờ còn chưa thể xác định được.
"Chuyện kia, Hạ thần y, anh có thể giúp ta hỏi cái người tên Smith này tại sao lại muốn bắt cóc con gái của ta không?" Hứa Như nhìn Hạ Thiên, ánh mắt hơi lộ ra sự cầu xin.
"Ừm, ngươi và Tô Tiểu Xán sẽ kết hôn vào ngày mai sao?" Hạ Thiên hỏi rất nghiêm túc.
"Chuyện đó......" Hứa Như ngẩn ngơ.
"Hạ Thiên, như vậy có phải hơi quá gấp không? Mặc dù ta rất muốn cưới Hứa Như nhưng mà cũng không muốn vội vàng như thế, mặc kệ nói thế nào thì ta cũng phải cho nàng ấy một cái hôn lễ tươm tất!" Tô Tiểu Xán có chút bất đắc dĩ nói.
"Nếu ngươi lại buộc người khác kết hôn thì ta sẽ lập tức rời khỏi Giang Hải!" Y Tiểu Âm tức giận đe dọa.
"Vợ Y Y à, thật ra nàng rời khỏi Giang Hải cũng không sao cả, ta sẽ đi theo nàng nha." Hạ Thiên cười hì hì.
"Tóm lại là, bọn hắn muốn khi nào kết hôn thì đó là chuyện của bọn hắn, ngươi đừng loạn chen vào! " Y Tiểu Âm trừng mắt với Hạ Thiên, bản thân nàng vốn dĩ có chút bài xích đối với loại sự tình đó, bây giờ đương nhiên có chút tức giận.
"Chuyện kia, Hạ Thiên, ngươi yên tâm đi, Hứa Như đã nguyện ý gả cho ta, ta đương nhiên sẽ mau chóng an bài, sẽ không cố ý kéo dài thời gian." Lúc này, Tô Tiểu Xán lại nói: "Ngươi cứ yên tâm, chờ khi nào chuyện nơi đây xong thì ta sẽ thương lượng với Hứa Như, tiếp theo ta sẽ trở về bàn bạc với người trong nhà rồi gọi điện thoại cho Bối Bối, bảo nàng ấy trở về hỗ trợ."
Tô Tiểu Xán biết Hạ Thiên chỉ muốn làm cho Tô Bối Bối trở về mà thôi, hắn không cảm thấy chuyện đấy có gì bất thường, thật ra thì mấy năm nay Tô Bối Bối vẫn luôn có chút mờ mịt không rõ với Hạ Thiên.
"Ừm, tốt thôi, vậy ta đi hỏi một chút." Hạ Thiên thấy Y Tiểu Âm hình như thật tức giận cho nên không nói gì nữa, hơn nữa nếu Bối Bối nha đầu sẽ trở về thì hắn coi như đã đạt được mục đích của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận