Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3967: Hắn ta muốn đồng quy vu tận

Y Tiểu Âm hơi bó tay nói: “Chúng ta không thể dồn hết tất cả hy vọng lên người ngươi. Nếu như có thể mở rộng nó ra, khiến cho càng nhiều người được lợi, đó mới là phương pháp tốt nhất dùng để đối kháng liên minh tu tiên.”
“Vậy cũng không cần đến hắn ta. Cái tên ngu ngốc này nhất định phải chết.”
Hạ Thiên hoàn toàn không có hảo cảm với tên Bá Hỏa Thần này, cũng chẳng muốn giữ lại cái tên khiến mình cảm thấy buồn nôn.
Y Tiểu Âm suy nghĩ một chút, cũng không kiên trì nữa: “Vậy mọi chuyện nghe theo ngươi.”
“Vợ Y Y, nàng yên tâm đi.”
Hạ Thiên cười nói: “Vừa rồi ta có tóm được một nữa nhân Độ Kiếp Kỳ ngu ngốc, hẳn đã bị nhóm người Cửu nha đầu mang đi rồi. Nàng muốn nghiên cứu, có thể tìm đến Cửu nha đầu.”
Bá Hỏa Thần nghe Hạ Thiên và Y Tiểu Âm nói chuyện với nhau, tức đến mức muốn thổ huyết.
“Các ngươi dám sỉ nhục tiên phong thần tướng ta.”
Bá Hỏa Thần trừng đến muốn rách cả mí mắt: “Ta không ngại nói cho các ngươi biết, chúng ta chẳng qua chỉ là tiên phong dưới trướng Võ La Thần Quân mà thôi.”
Y Tiểu Âm hỏi lại: “Võ La Thần Quân? Ông ta là ai?”
Bá Hỏa Thần hừ lạnh một tiếng, có chút kiêu ngạo nói: “Ông ấy là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ hậu kỳ, một trong thập đại Thần Quân liên minh tu tiên, cường giai trên bảng Chiến Thần sâu không vô tận.”
“Nói nghe ngưu bức như thế, cũng chỉ Độ Kiếp Kỳ mà thôi.” Hạ Thiên khinh thường nói.
“Cho nên mới nói các ngươi thật sự là ếch ngồi đáy giếng, thô lậu vô tri.”
Gương mặt Bá Hỏa Thần hiện lên sự cuồng nhiệt, ánh mắt cũng tràn ngập sự sùng bái: “Đại đạo vô ngần, Độ Kiếp Kỳ chính là đạo hạm cuối cùng trước khi vũ hóa thành tiên, Nhưng Độ Kiếp Kỳ cũng có phân chia cao thấp, tổng cộng có chín lượt thiên kiếp.”
“Ông ấy chính là người đã vượt qua sáu lần thiên kiếp, cũng có thể nói ông ấy rất có thể có sáu loại kiếp lực.”
Không biết là vì cầu sinh hay là giận đến mức cực hạn, Bá Hỏa Thần càng không ngừng trào phúng Hạ Thiên: “Ngươi nói ngươi lĩnh ngộ được kiếp lực, vậy thì như thế nào?”
“Ngươi ngay cả một nửa thiên kiếp cũng không vượt qua, kiếp lực của ngươi nhất định hư mà không thật. Dù vậy, ngươi chẳng qua cũng chỉ đánh ngang tay với bổn thần, ngươi tưởng mình có thể đạt đến độ kinh khủng như Thần Quân sao?”
“Sự kinh khủng đó, sức mạnh đó, ngươi không cách nào tưởng tượng được đâu.”
“Không cách nào tưởng tượng, vậy thì không cần tưởng tượng.”
Hạ Thiên cũng không cảm thấy sợ hãi, ngược lại còn có chút chờ mong có thể đánh với vị Thần Quân gì đó một trận: “Tốt nhất, ông ta nên thật sự cường đại như ngươi đã thổi. Nếu không, ông ta đến đây cũng chỉ chết mà thôi.”
“Ha ha ha ha.”
Bá Hỏa Thần cảm thấy hắn ta giống như nghe được một câu chuyện cười.
“Hạ Thiên, ta thừa nhận ngươi có chút thiên phú. Thậm chí ngươi rất có khả năng là người mà Thần Quân muốn tìm, nhưng thực lực của ngươi bây giờ, xùy, không đáng nhắc đến.”
“Nếu ngươi không giở âm mưu quỷ kế, chỉ sợ ngay cả ta ngươi đánh cũng không thắng.”
“Không cần phải gấp gáp giải thích như vậy. Ta không ngại nói cho người biết, ta đã từng khiêu chiến Võ La Thần Quân hơn một vạn lần nhưng một lần đánh ngang tay cũng không có.”
“Ông ấy đã cách cái nơi rách nát này rất gần, lúc nào cũng có thể đến đây.”
“Cho dù các ngươi tiến bộ thần tốc ra sao, chẳng lẽ còn có thể đánh bại người sáu lần vượt qua thiên kiếp hay sao?”
“…”
Y Tiểu Âm ngược lại có chút lo lắng. Bá Hỏa Thần có lẽ hơi khoa trương một chút nhưng Võ La Thần Quân có thể trở thành cấp trên của bọn họ, hiển nhiên thực lực không thể khinh thường.
Chỉ ba thần tướng tiên phong thôi cũng đánh cho các nàng trở tay không kịp, thậm chí còn có chút phí sức.
Bây giờ lại đến thêm một Thần Quân thực lực còn vượt qua cả thần tướng, chỉ sợ toàn bộ trái đất sẽ rơi vào nguy hiểm.
“Vợ Y Y, nàng đừng để ý lời tên ngốc này nói.”
Hạ Thiên phát hiện biểu hiện của Y Tiểu Âm khác thường, không khỏi an ủi một câu: “Di ngôn cũng đã để lại xong, bây giờ ta tiễn ngươi lên đường.”
“Hừ, ta là Bá Hỏa thần tướng, há để cho một tên sâu kiến như ngươi sỉ nhục.”
Bá Hỏa Thần nổi giận, một luồng lệ khí xông lên đầu: ‘Lần này, nếu không phải ta chủ quan, làm sao ta có thể thua ngươi. Cho dù bổn thần chết, cũng phải kéo các ngươi xuống Hoàng Tuyền chung.”
Trong khi đang nói, Bá Hỏa Thần bạo phát một luồng sức mạnh bàng cự, đánh tan hai đạo kiếp lực của Hạ Thiên trong cơ thể mình.
Liệt hỏa hừng hực một lần nữa bốc cháy.
Toàn bộ thiên địa giống như bị ném vào lò lửa, một cảm giác tắc nghẽn buồn bực trong nháy mắt nổ ra.
“Không ổn rồi.”
Sắc mặt Y Tiểu Âm thay đổi: “Hắn ta muốn đồng quy vu tận.”
Hạ Thiên cũng lập tức khẩn trương lên, dùng ngân châm đâm vào mi tâm Bá Hỏa Thần, sau đó ôm Y Tiểu Âm nhanh chóng rút lui.
“Muốn chạy trốn, không còn kịp nữa rồi.”
Bá Hỏa Thần cười như điên đuổi tới Hạ Thiên: “Ngươi không phải rất ngông cuồng sao. Bây giờ ngươi hãy thử một chút uy lực kiếp lực diệt tẫn đi.”
Tuy nhiên, một bóng người đằng không bay lên, hai tay vọt đến ôm lấy Bá Hỏa Thần trước mặt Hạ Thiên, sau đó rơi thẳng xuống vực sâu mà nữ nhân váy dài trước đó đã đánh ra.
Oành.
Tiếp theo, luồng ánh sáng trắng lóe lên, thiên địa đều bị đốt cháy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận