Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2223. Khẳng định là yêu nhân tà đạo

"Công tử, cẩn thận."
Mặc dù Tiêu Tú Nhi cực kì tự tin đối với võ công của Hạ Lãnh, nhưng khi nhìn thấy tình hình này thì vẫn bị dọa đến mặt mày trắng bệch, nhịn không được hoảng sợ gào thét lên.
Phong Thiên Linh cũng bị một đao kia dọa sợ, sợ đến nắm chặt cánh tay Tiêu Tú Nhi, chỉ là không phát ra âm thanh gì.
"Tốc độ quá chậm, kém cỏi. Lực đạo quá nhẹ, kém cỏi. Quỹ đạo di chuyển của đao còn xuất hiện sai lầm, lại càng kém cỏi hơn."
Hạ Lãnh không hề sốt ruột, ngược lại nhàn nhạt phê bình một câu, "Ngươi căn bản hoàn toàn không biết gì về đao pháp cả, thực sự là kém cỏi trong kém cỏi, vẫn nên đừng tiếp tục làm chuyện mất mặt nữa.”
Người thanh niên cầm đao, giọng lạnh lùng nói: "Bản công tử sẽ lập tức chém tên chó nhà ngươi... A!" Lời còn chưa nói hết, đao của hắn đã bị Hạ Lãnh nhẹ nhàng nắm lấy, nhận lấy một cú đá quét ngang qua mặt hắn, trực tiếp đạp hắn đến mức máu chảy ra từ mũi, từ miệng, cả người bay ra ngoài.
"Dương Nhi!" Môn chủ Kim Đao kinh ngạc kêu lên một tiếng, phi thân qua đón được người thanh niên dùng đao, kết quả cả hắn cũng bị đụng ngã trên mặt đất, nửa ngày cũng chậm chạp chưa ngồi dậy được. Toàn hiện trường lập tức yên tĩnh trở lại, ánh mắt kinh ngạc, đầy nghi ngờ mà nhìn xem Hạ Lãnh, người này tuổi không lớn, võ công lại đến tận trình độ này. Phải biết rằng môn chủ Kim Đao đã là cao thủ số một trong giang hồ, lại khổ luyện thêm hai ba mươi năm, đã chạm tới được ngưỡng cửa tu tiên, lại không tiếp nổi một chiêu nhìn như tuỳ ý của tiểu tử này, thật sự là quá khủng bố.”
"Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?" Nam nhân có mũi củ tỏi không nhịn được sửng sốt, trong mắt tràn đầy thần sắc kinh ngạc, "Tới đây có mục đích gì?"
“Ta là người như thế nào, việc này ngươi không cần phải biết." Hạ Lãnh thản nhiên nói: "Về phần có mục đích gì? Trí nhớ của ngươi thật đúng là kém. Chúng ta vốn là không muốn tới đây thêm náo nhiệt, là ngươi nhất định phải lôi kéo chúng ta tới, mới đó nhanh như vậy đã quên rồi sao?"
"Cái này..."
Nam nhân có mũi củ tỏi còn muốn nói thêm cái gì đó, kết quả phát hiện Hạ Lãnh không có nói sai, hoàn toàn không phản bác lại được.
"Bây giờ không cần chúng ta làm cái gì để chứng minh nữa chứ?" Hạ Lãnh nhìn xung quanh, phát hiện không có thứ có thể để cho hắn cảm thấy hứng thú, thế là chạy tới chỗ Cơ Cửu nói: "Nơi này không có gì náo nhiệt, chúng ta đi thôi!"
"Nói đến là đến, nói đi là đi, ngươi coi nơi này là nơi nào?"
Lúc này, người thanh niên cầm kiếm vọt đến trước mặt Hạ Thiên, không nhanh không chậm nói. Rõ ràng là hắn ta cũng rất để ý đến đánh giá về hắn vừa rồi của Hạ Thiên, lúc này đây chính là muốn cho Hạ Thiên một bài học, nếu không thì mặt mũi của hắn sẽ mất hết.
Hạ Lãnh thản nhiên nói: "Vậy ngươi muốn thế nào?"
"Hừ, xử trí ngươi thế nào, tất nhiên là do chưởng môn của chín phái quyết định." Thanh niên cầm kiếm lạnh lùng nói: "Nhưng vừa rồi các ngươi đã xem thường kiếm pháp của Hoa Kiếm phái chúng ta, vậy ta sẽ để ngươi lĩnh giáo đủ cao chiêu của Hoa Kiếm phái chúng ta."
"Nhàm chán." Hạ Lãnh chỉ nói hai chữ. Người thanh niên dùng kiếm lúc này nổi giận, hắn chính là đại đệ tử của Hoa Kiếm phái, ở trên giang hồ cũng rất có địa vị, mặc dù không giống như địa vị của Tứ công tử, nhưng tự nhận là người đứng đầu dưới Tứ công tử, mà bây giờ hắn lại bị một tiểu tử tỏ ra khinh bỉ, hắn làm sao có thể nhịn được cơ chứ?
"Coi chừng kiếm của ta!"
Người thanh niên dùng kiếm nổi giận quát một tiếng, rút kiếm ra khỏi vỏ, mấy đóa hoa kiếm lập tức hiện ra, phủ kín trên dưới quanh người Hạ Lãnh.
Hạ Lãnh trả lời một câu: "Không đấy", lập tức ném cả người cả kiếm đối phương ra ngoài. Lần này hắn không dùng toàn lực, chỉ làm cho đối phương hơi có chút chật vật, không đứng vững.
Người thanh niên dùng kiếm, bao gồm cả các trưởng bối sư môn của hắn đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi, kẻ này quả nhiên không giống người thường."Tiểu tử này khẳng định là yêu nhân tà đạo, cố ý đến đây phá đám." Lúc này, môn chủ của Kim Đao môn rốt cục cứu chữa xong cho con của hắn, sát khí bừng bừng trừng mắt nhìn Hạ Lãnh, "Chúng ta tuyệt đối không thể để cho bọn hắn trốn thoát, hôm nay nhất định phải giết chết hắn ngay ở nơi này!”
"Đinh môn chủ, ngươi nói hắn là yêu nhân tà đạo, nhưng ngươi có chứng cứ không vậy?" Một đạo nhân có bộ râu dài hơi chút hoài nghi nói ra: "Ta thấy bọn hắn thật chỉ là người qua đường mà thôi." "Còn muốn chứng cớ gì?" Đinh môn chủ chỉ vào nhi tử đang bị trọng thương bất tỉnh của hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhi tử ta thuở nhỏ đã tập võ, dù còn chưa tới cảnh giới Tiên Thiên võ giả, nhưng cũng tuyệt đối không thể bị người tùy tiện đạp một phát đã bị thương thành ra cái bộ dáng này được. Trừ phi, đối phương là yêu nhân tà đạo, có đủ loại thủ đoạn tà ma kì dị hèn hạ."
Lời này cũng không phải là không có lý, người trong giang hồ nhận định rằng yêu nhân tà đạo, đơn giản chính là làm việc ngoan lệ, võ công quỷ quyệt, vân vân..., mà người thiếu niên trước mắt này dường như vừa vặn phù hợp với những đặc điểm này. Hơn nữa để mà nói, tiểu tử này đến cùng có phải yêu nhân tà đạo hay không cũng không quan trọng, quan trọng là hắn đã đắc tội với Kim Đao môn và Hoa Kiếm phái.
"Ta lại cảm thấy Đinh lão đệ nghi ngờ cũng không phải là không có lý."
Người đầu tiên phụ hoạ theo quả nhiên là chưởng môn hoa kiếm phái, một nam tử âm nhu mặc bộ quần áo yêu diễm, với tạo hình hoa lan chỉ, nói ra: "Đối với yêu nhân tà đạo, vì đề phòng vạn nhất có chuyện gì xảy ra, tốt nhất là thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Nếu không thì, người gặp nạn sẽ chính là chúng ta."
Chưởng môn của các môn phái khác cũng lần lượt gật đầu biểu thị tán đồng, vốn dĩ đang tranh nhau vị trí người đi Lam Kinh đến đầu rơi máu chảy, trong khoảnh khắc này lại trở nên đồng tâm hiệp lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận