Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3960: Ta không cần thời gian

“Ngươi đã biết rõ hỏa kiếp lực?”
Bá Hỏa Thần sửng sốt, sau đó cười nhạo: “Ngươi có biết mình đang nói cái gì hay không?”
“Ta đương nhiên biết, cái gọi là hỏa kiếp lực của ngươi, thậm chí cái gọi là kiếp lực, ta cũng biết đó là cái gì.”
Hạ Thiên nói rất hời hợt, giống như đang nói đến một chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Y Tiểu Âm ngược lại có chút do dự: “Ngươi thật sự hiểu rõ sao?”
Hạ Thiên cười nói: “Vợ Y Y, nàng nên tin tưởng nam nhân của mình chứ. Ta xưa nay không có khoác lác. Ta nói hiểu rõ thì chính là hiểu rõ.”
“Ta tin ngươi.”
Y Tiểu Âm gật đầu: “Chỉ cần biết rõ loại kiếp lực này, giải quyết bọn họ sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
“Ha ha ha ha!”
Bá Hỏa Thần nghe được câu này, cười đến gập cả người, tiếng cười tràn ngập trào phúng và xem thường, đồng thời cũng thưởng thức sự cuồng vọng của Hạ Thiên.
Y Tiểu Âm hơi cau mày. Nàng rất không thích người khác phủ định Hạ Thiên: “Ngươi cười cái gì? Ngươi cảm thấy hắn đang nói đùa hay là cảm thấy hắn không có năng lực đó?”
“Đương nhiên.”
Bá Hỏa Thần gật đầu thừa nhận. Mặc dù không còn cười, nhưng ý khinh thường trong mắt lại dày đặc thêm mấy phần: “Các ngươi coi kiếp lực là gì?”
Một loại pháp thuật?
Một môn thần thông?
Hay là một loại kỹ xảo?
“Mặc kệ nó là cái gì, chỉ cần nó tồn tại, vậy thì ta đã có thể hiểu rõ rồi.”
Hạ Thiên lười biếng nói.
Nói ra lời này, Hạ Thiên tuyệt đối tự tin, không hề có chút do dự, cũng không mang theo cái gì là cuồng vọng hoặc phô trương thanh thế.
“Đúng là không biết mùi vị.”
Bá Hỏa Thần mỉm cười đắc ý, chỉ vào Hạ Thiên mà nói: “Thiên phú tu tiên của ngươi không tồi. Nếu ngươi xuất thân ở liên minh tu tiên, cho ngươi thêm một khoảng thời gian không ngắn, có lẽ ngươi sẽ phân tích được kiếp lực. Nhưng bây giờ, ngươi không hề có khả năng. Một phần vạn, một phần triệu khả năng cũng không có.”
Y Tiểu Âm lạnh lùng nói: “Đây chính là sự ngạo mạn vốn có của liên minh tu tiên các ngươi sao?”
“Đây không phải ngạo mạn mà là miệt thị.”
Bá Hỏa Thần cho mình là người thắng, hờ hững nói: “Người có kiếp lực, nhất định sẽ là Độ Kiếp Kỳ. Nhưng Độ Kiếp Kỳ chưa hẳn có kiếp lực, hiểu không?”
Vấn đề này, hiển nhiên không cần Hạ Thiên và Y Tiểu Âm trả lời.
Hắn ta trực tiếp hỏi, trực tiếp trả lời.
“Các ngươi không hiểu, cũng không có khả năng hiểu.”
Bá Hỏa Thần nở nụ cười của thượng vị giả: “Trong liên minh tu tiên, chỉ người có thiên phú cực cao, hơn nữa mỗi một bước tu tiên đều có cơ sở vững chắc, không uống bất kỳ đan dược nào, không đi bất kỳ đường tắt nào, không dựa vào bất kỳ thủ đoạn nào, từng bước một dựa vào khổ tu, rèn luyện ra được đạo mạch cương thể hoàn mỹ, sau đó tấn thăng đến Độ Kiếp Kỳ thì mới có được kiếp lực.”
Y Tiểu Âm nghe đối phương nói xong, không khỏi có chút suy nghĩ, nghĩ không ra ngưng tụ kiếp lực lại có nhiều điều kiện hà khắc đến như thế.
Trên trái đất, những điều kiện này trên cơ bản không có khả năng đạt đến.
Nơi này linh khí mỏng manh, nếu như không uống đan dược, không đi đường tắt, tu luyện đến Trúc Cơ Kỳ không có vấn đề gì, nhưng tuyệt đối không thể tiến lên thêm một bước nào. Năm đó, đám người Cố Hàm Sơn chính là gặp phải khốn cảnh này.
Sở dĩ Hạ Thiên có thể đột phá khốn cảnh chính là dựa vào băng hỏa linh thế và Nghịch Thiên Bát Châm.
Theo như Y Tiểu Âm nghĩ, nếu như nói băng hỏa linh thể chính là thiên phú cực cao, như vậy Nghịch Thiên Bát Châm hiển nhiên thuộc về thủ đoạn tu tiên khác.
Bá Hỏa Thần yên lặng nhìn Hạ Thiên, sau đó cười lạnh: “Nghe xong điều kiện hình thành kiếp lực, các ngươi còn cảm thấy các ngươi có khả năng hiểu rõ kiếp lực là gì không?”
“Cái này…” Y Tiểu Âm nhất thời im lặng.
“Vợ Y Y, không cần nghe hắn ta ở đây nói bậy.”
Biểu hiện của Hạ Thiên rất nhẹ nhõm, lặp lại lần nữa: “Chỉ cần là đồ vật tồn tại, ta nhất định có thể hiểu rõ. Hơn nữa còn không cần thời gian.”
Bá Hỏa Thần nhìn thấy Hạ Thiên vân đạm phong khinh như thế, giống như đang nói một chuyện không có gì lạ, lập tức không khỏi cảm thấy bị mạo phạm.
Loại mạo phạm này khiến cho cơ thể của hắn ta từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới đều cảm thấy không thoải mái.
Giống như một người thượng lưu, thông qua cố gắng rất lớn mới thu được cảm giác ưu việt nhưng lại bị một tên ăn mày chê bai.
Huống chi, cái tên ăn mày đó còn dám lộ ra thái độ khinh bỉ, khiến cho người thượng lưu cảm nhận được sự sỉ nhục rất lớn.
“Ta vốn cho rằng ngươi còn biết suy nghĩ. Bây giờ, ngươi cũng bị cái nơi khỉ ho cò gáy này giam cầm, ếch không ra khỏi đáy giếng.”
Sắc mặt Bá Hỏa Thần chuyển thành màu xanh xám, sát khí dày đặc trong mắt: “Đã như vậy, vậy thì không cần thiết phải tốn thời gian trên người ngươi quá lâu. Sâu kiến nên nghênh đón kết cục vốn có của nó.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Nói nhiều như vậy còn không phải bởi vì ta vạch trần cảm giác ưu việt của đám ngớ ngẩn ngươi sao?”
“Hừ, vậy ta sẽ để cho các ngươi mở mang kiến thức một chút, để biết thế nào là kiếp lực chân chính.”
Bá Hỏa Thần lười nói nhiều, dùng tay chộp vào trong hư không một cái.
Chỉ thấy trong hư không vỡ ra một hắc uyên, bên trong hắc uyên lộ ra cái mỏ chim nhọn dài nửa màu trắng.
“Lên.”
Bá Hỏa Thần đưa tay cầm lấy miệng chim, dùng sức bẻ một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận