Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1836. Thế giới này quả nhiên thay đổi rồi

Đưa bệnh nhân đi?
Y Tiểu Âm rất muốn nói với Hạ Thiên rằng nàng đang mang bệnh nhân là hắn đi đây, nhưng thật ra nàng vẫn hiểu ý nghĩa thật sự trong lời nói của Hạ Thiên.
“Người kia đã đến rồi sao?” Y Tiểu Âm hơi cau mày, đồng thời theo bản năng nhìn bốn phía xung quanh, nhưng nàng vẫn không thể tìm thấy người muốn tìm.
“Vợ Y Y, thật ra bệnh nhân vẫn luôn ở đây.” Hạ Thiên cười sáng lạn: “Ừm, tuy nàng là vợ của ta, nhưng y thuật của nàng vẫn phải cần trao dồi thêm nha, hiện giờ, nhớ phải học tập ta nhiều hơn.”
Bốn phía vẫn còn đang hỗn loạn, có mấy người đang nói thầm trong lòng, không phải nói đó là Y Tiên sao? Người này lại còn nói y thuật của Y Tiên cần phải trau dồi sao?
Xem ra, hai người đó quả nhiên là đồ lừa đảo.
“Người đang ở đâu?” Y Tiểu Âm càng thêm bực tức, tên khốn này lại còn nói y thuật của nàng không được, nhưng nàng vẫn không thể phản bác được, ai bảo hắn quả thật là người duy nhất trên thế giới này giỏi y thuật hơn nàng chứ?
Bây giờ, Hạ Thiên nhìn về phía một người, lười biếng nói: “Này, ta nói ngươi nên trở về bệnh viện đi? Ngươi trốn khỏi bệnh viện tâm thần mấy năm rồi, bây giờ đã có chồng rồi, chơi cũng chơi đủ rồi, nên đi chữa bệnh thôi.”
Một đám người nghe thấy không hiểu ra sao cả, hắn đang nói ai vậy.
Mà nhìn theo tầm mắt của hắn, mọi người lại càng không tin lắm, này, người này dường như đang nhìn chằm chằm cô dâu phải không?
“Vị tiên sinh này, ngươi rốt cuộc là ai? Hôm nay, là hôn lễ của ta, ta không muốn làm ồn ra chuyện gì, nhưng nếu ngươi tiếp tục gây rối, ta thật sự phải gọi cảnh sát đấy.” Một giọng nói tức giận vang lên, mà người vừa nói không phải ai khác, chính là chú rể của ngày hôm nay.
“Vợ Y Y, sao mười mấy năm ta không ra ngoài chơi mà người ở đây đều đã không nhận ra ta rồi.” Hạ Thiên lắc đầu cảm khái: “Được rồi, ta sẽ nói cho các ngươi một chút, ta tên là Hạ Thiên, Hạ trong xuân hạ thu đông, Thiên trong thiên hạ đệ nhất, thần y đệ nhất thiên hạ trong truyền thuyết kia chính là ta.”
“Hạ Thiên?”
“Hạ Thiên là ai?”
“Chờ đã, cái tên đó ta hình như đã nghe nói qua...”
“Không phải chứ? Người kia thật sự là Hạ Thiên sao?”
“Không đúng, ta nghe nói Hạ Thiên mười mấy năm trước đã hơn hai mươi rồi, sao dáng vẻ bây giờ trông vẫn như hai mươi tuổi thế?”
...
Dù sao nơi đây cũng là thành phố Giang Hải, cho nên cái tên Hạ Thiên kia, thật ra vẫn có không ít người nhớ đến, dù sao hơn mười năm trước, Hạ Thiên đã nổi danh ở thành phố Giang Hải, mà ngay cả bây giờ, thành phố Giang Hải thật ra cũng có truyền thuyết về Hạ Thiên, dù nhiều người xem truyền thuyết về hắn chỉ là một câu chuyện xưa mà thôi, nhưng khi thật sự có ai đó bước ra nói mình là Hạ Thiên, mọi người sẽ bắt đầu cảm thấy chuyện xưa là thật.
“Này, chồng ngươi có thể chưa từng nghe nói về ta, nhưng ta cảm thấy ngươi chắc có biết đến.” Hiện giờ, Hạ Thiên lại nhìn cô dâu: “Ừm, chồng ngươi không biết ngươi là ai, nhưng bản thân ngươi cũng biết, cho nên ngươi tự mình ngoan ngoãn đi theo ta hay muốn ta động thủ ở đây?”
“Vãi, đây là tới cướp cô dâu sao?”
“Đây là ý gì, ý nói cô dâu có bệnh sao?”
“Sao lại có cảm giác đây là tiết tấu cướp cô dâu thế?”
...
Bốn phía xung quanh lại huyên náo, đối với thân phận này của Hạ Thiên, thật ra không có mấy người có thể xác nhận, phải biết rằng đây thật ra chỉ là một hôn lễ bình thường, người tới tham gia hôn lễ trên cơ bản cũng đều là người bình thường, tuy ở đây có hơn trăm con người, nhưng trước đây không ai biết Hạ Thiên, bây giờ đương nhiên càng không thể xác nhận thân phận của Hạ Thiên.
“Ta đi theo ngươi.” Lúc này cô dâu lại lên tiếng, mà nàng vừa nói ra, mọi người đều trợn tròn mắt, đây, cô dâu kia thật sự chỉ vì vài câu nói của Hạ Thiên đã bằng lòng đi theo hắn rồi sao?
“A Ngọc, ngươi, ngươi thật sự muốn đi theo hắn sao?” Chú rể lại càng khó tin hơn, sau đó đột nhiên nổi giận: “Ngươi có quan hệ gì với hắn? Ta mới không tin hắn là thần y gì đó đâu, ta cũng không tin ngươi có bệnh, có phải các ngươi phản bội sau lưng ta...”
“Này, đồ ngốc ngươi câm miệng cho ta, ta chẳng có quan hệ gì với vợ ngươi cả!” Hạ Thiên bất mãn cắt ngang lời chú rể, thuận tay ôm Y Tiểu m: “Vợ Y Y nhà ta xinh đẹp hơn vợ ngươi mấy vạn lần, ta cũng sẽ không có khẩu vị giống ngươi đâu!”
“Ngươi nói chuyện cẩn thận vào, người ta kết hôn rồi đấy!” Y Tiểu Âm không vui nói, nhưng lúc này nàng cũng đang nhìn chằm chằm cô dâu, lông mày hơi nhíu lại, trong mắt cũng hiện lên chút kinh ngạc.
“Hắn nói không sai, ta và hắn không có quan hệ gì.” Bây giờ, cô dâu đã mở miệng, giọng nói của nàng đột nhiên thay đổi, biến thành giọng của một nam nhân: “Ha ha ha, hiện tại ngươi nghe giọng ta thử xem, ta là ai?”
Bốn phía yên lặng, cả đám người hoàn toàn đờ ra, đây, đây là tình huống gì vậy? Cô dâu sao lại nói ra giọng nam vậy?
“Ngươi, ngươi không phải là A Ngọc... Ngươi, ngươi là Vương Phong...” Sắc mặt chú rể đại biến, liên tục lùi về phía sau: “Đây, điều đấy sao có thể, ngươi, ngươi làm gì A Ngọc vậy? A Ngọc ở đâu rồi?”
“Vợ Y Y, thật ra, căn bệnh tâm thần tự đi phẫu thuật thẩm mỹ chuyển giới cho bản thân sau đó gả bản thân cho tình địch, đây thật sự là lần đầu tiên ta gặp phải đấy.” Hiện tại, Hạ Thiên có chút cảm khái: “Thế giới này quả nhiên thay đổi rồi, biến thái càng ngày càng nhiều.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận