Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1825. Đến bệnh viện tâm thần

Hắn nguyện ý đi ra ngoài với ta, nếu ngươi có ý kiến thì có thể không đi theo." Y Tiểu Âm cười nhạt một tiếng.
Triệu Thanh Thanh lập tức buồn bực, Y Tiểu Âm này không chỉ lớn lên xinh đẹp hơn nàng một chút sao? Còn chảnh nữa!
"Triệu đại tiểu thư, thật ra thì ta vẫn nên nhắc nhở ngươi một câu, ban đầu ở kinh thành, ta và Triệu Vũ Cơ có danh tiếng tương đương nhau, mà cho dù là hiện tại, danh tiếng của ta và nàng ấy vẫn tương xứng, thậm chí, danh tiếng của ta còn lớn hơn." Y Tiểu Âm thản nhiên nói: "Dù sao ở trong mắt người khác, nàng ấy vẫn chỉ là một minh tinh mà thôi."
Y Tiểu Âm dừng một chút, tiếp tục nói ra: "Đương nhiên, người nào đó mặc kệ danh tiếng và địa vị, hắn chỉ để ý khuôn mặt và dáng người."
Triệu Thanh Thanh rất buồn bực, nàng đột nhiên phát hiện, bây giờ, lực công kích của Y Tiểu Âm này cực mạnh, ý tứ rất rõ ràng, chính là nói Y Tiểu Âm nàng cùng một cấp bậc với Triệu Vũ Cơ.
"Xinh đẹp thì sao, vóc người đẹp thì thế nào? Ta cũng xinh đẹp, dáng người cũng tốt!" Triệu Thanh Thanh nói thầm trong lòng, đương nhiên nàng cũng biết người nào đó trong miệng Y Tiểu Âm chính là sư phụ háo sắc Hạ Thiên kia của nàng.
Mặc dù trong lòng không phục, nhưng Triệu Thanh Thanh không thể không thừa nhận hiện thực, bất luận là khuôn mặt, dáng người hay phong độ, nàng cũng có khoảng cách nhất định so với Y Tiểu m.
Nếu muốn so danh tiếng, nàng biết mình còn kém xa Y Tiểu m, không phải nói nàng không nổi tiếng. Mà ở trong mắt người khác, nàng vẫn chỉ thuộc về quần thể minh tinh, chuyện đó hoàn toàn khác với bác sĩ.
Nói đơn giản, cho dù danh tiếng của nàng và Y Tiểu Âm không khác gì nhau thì địa vị cũng sẽ cách biệt một trời.
"Không sao, mặc dù Thanh Thanh ngươi không xinh đẹp bằng vợ Y Y, dáng người cũng kém vợ Y Y một chút, nhưng ngươi tập yoga hơn vợ Y Y, hơn nữa, lại còn nghe lời hơn vợ Y Y." Lúc này, Hạ Thiên an ủi Triệu Thanh Thanh một câu.
Nhưng lời an ủi kia càng làm cho Triệu Thanh Thanh cảm thấy còn không bằng không an ủi.
"Thật ra thì vợ Y Y ngươi nên học tập Thanh Thanh một chút, nếu ngươi cũng nghe lời giống Thanh Thanh thì ta sẽ càng thích ngươi hơn." Hạ Thiên lập tức nói thêm.
"Nếu nghe lời giống như nàng ấy, vậy ta khác những nữ nhân kia ở chỗ nào?" Y Tiểu Âm tức giận nói.
"Đương nhiên là có khác nhau, dáng dấp của ngươi không giống với các nàng, dáng người cũng không giống." Hạ Thiên nói rất chân thành.
Y Tiểu Âm nhất thời hơi tức giận, đối với nam nhân này, chỗ có giá trị lớn nhất của nàng vẫn là khuôn mặt và dáng người, càng làm cho nàng bất đắc dĩ là y thuật mà nàng tự hào nhất, ở trước mặt hắn đúng là không đáng nhắc tới.
"Này, đến cùng đi đâu? Đưa địa chỉ cho ta." Bây giờ, Triệu Thanh Thanh nói với Y Tiểu m.
Lần này, Y Tiểu Âm cũng rất phối hợp, đọc ra một địa chỉ, sau đó Triệu Thanh Thanh lấy điện thoại di động ra bắt đầu tìm hướng dẫn, vừa tìm, nàng đã dùng ánh mắt quái dị nhìn Y Tiểu m.
"Ngươi muốn đi xem bệnh sao?" Triệu Thanh Thanh rất ngạc nhiên hỏi.
"Ta đi khám bệnh, kỳ lạ lắm sao?" Y Tiểu Âm hỏi ngược lại.
"À, không kỳ lạ, chỗ đó thích hợp với ngươi." Ánh mắt Triệu Thanh Thanh lóe lên một tia giảo hoạt, sau đó không nói thêm gì nữa, giẫm chân ga, xe nhanh chóng chạy đi.
Một đường còn rất thông thuận, một khắc đồng hồ sau, xe ngừng lại ở chỗ muốn đến.
"Ngươi không đi sai chỗ chứ?" Y Tiểu Âm nhíu mày hỏi.
"Không sai, không phải ngươi muốn khám bệnh sao? Ta cảm thấy chỗ này rất thích hợp với ngươi." Triệu Thanh Thanh hì hì cười một tiếng, "Đúng rồi, nghe nói muốn đưa người vào bệnh viện tâm thần thì chỉ cần người nhà đồng ý là được. Sư phụ, ngươi đưa nàng đến nơi đây, nhốt vào phòng tối đi."
"Vợ Y Y, nàng chạy tới bệnh viện tâm thần xem bệnh sao?" Hạ Thiên cũng có chút ngạc nhiên, "Thật ra thì ta cũng cảm thấy đầu óc của nàng có thể không quá bình thường, nếu không thì sao nàng lại liên tục không nguyện ý bồi ta chứ? Nhưng lúc trước ta có xem qua cho nàng, nàng đúng là không có bệnh."
"Ngươi mới có bệnh!" Y Tiểu Âm nghiến răng nghiến lợi, tên khốn kiếp kia nói mình là người bệnh tâm thần chân chính, mà bây giờ còn nói nàng có bệnh.
Đương nhiên, Y Tiểu Âm rất buồn bực, lúc nữ nhân tên là Quan Duyệt kia gửi địa chỉ cho nàng, là cho bảng số phòng, mà nàng không ngờ nơi đó lại là một bệnh viện tâm thần.
Y Tiểu Âm suy nghĩ một chút, lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Quan Duyệt.
"Tiểu thư Y Tiên, cô tới rồi sao? Ta đang ở cửa ra vào..." Giọng của Quan Duyệt rất lịch sự, mà nàng ấy nói còn chưa dứt lời thì Y Tiểu Âm đã biết mình không đến nhầm nơi, bởi vì nàng đã thấy nữ nhân đó.
Đó là một nữ nhân trẻ tuổi, chỉ hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ rất bình thường, ăn mặc cũng rất bình thường, mà nàng lập tức cũng nhìn thấy Y Tiểu m, bởi vì Y Tiểu Âm vừa xuống xe.
Kiểu nữ nhân xinh đẹp như tiên nữ như Y Tiểu m, cho dù xuất hiện ở cổng bệnh viện tâm thần thì cũng lập tức thu hút sự chú ý của người khác, cho nên nữ nhân kia đã lập tức phát hiện Y Tiểu m, sau đó ngay lập tức chạy qua bên này.
"Chào Y Tiên tiểu thư, ta là Quan Duyệt." Nữ nhân đó rất nhanh đã tới trước mặt Y Tiểu m, "Cha ta đang ở trong, tình huống tương đối khẩn cấp, bây giờ cô có thể đi vào với ta hay không?"
"Được, dẫn đường đi." Mặc dù Y Tiểu Âm có chút nghi ngờ đối với việc đó, nhưng bởi vì cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, nàng không lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Huống chi còn có Hạ Thiên ở đây, mặc kệ có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì đều không phải là chuyện lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận