Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2471: Quả nhiên là ngươi

Hai đạo hàn mang, bay tới từ phía xa.
Đến trung tâm Thánh Điện, chậm rãi rơi xuống, đó là một bóng người ngự kiếm.
Trùng hợp thay, Hạ Thiên đã gặp qua người này từ trước, hơn nữa còn có một chút ân oán nhỏ, nói một cách chính xác, là người đó bị Hạ Thiên đánh qua.
Người này hiển nhiên chính là một trong hai tu tiên giả trẻ tuổi tới từ Tiểu Tiên Giới, tên là Lương Bắc Thần, lúc trước ngồi ở bè trúc để lênh đênh trên biển, gặp Hạ Thiên và A Cửu, còn mở miệng đùa giỡn với A Cửu, sau đó bị Hạ Thiên một cước đạp bay.
Không nghĩ tới tiểu tử này thế mà còn chưa chết, hơn nữa cũng đi tới đảo Sương Nguyệt, nhìn bộ dáng hình như còn có chút thông đồng với Tiêu Vô Bệnh, chỉ là không biết mục đích của hắn là gì, Tiêu Vô Bệnh kêu hắn đến để làm gì.
Những người khác cũng kinh ngạc nhìn người đến.
Âm Vô Vũ nói với lão đầu râu bạc trước: "Tiêu Vô Bệnh, ngươi mang người của Tiểu Tiên Giới tới đây, đến tột cùng là muốn làm gì?"
"m tộc trưởng, đừng nóng vội, cứ yên tâm nhìn là được." Lão đầu râu bạc liếc âm Vô Vũ một cách hững hờ, cảnh cáo với nàng: "Lát nữa đừng nói lung tung, nếu không thì đừng trách Tiêu mỗ không niệm tình xưa."
Âm Vô Vũ đành phải im miệng không nói gì, lẳng lặng quan sát lão đầu râu bạc đang làm trò gì.
"Tiêu Vô Bệnh, ngươi hẹn bọn ta tới đây, rốt cuộc là có chuyện gì?" Lương Bắc Thần vẫn ngạo mạn như thường lệ, tiến lên và quát lão đầu râu bạc, hỏi: "Tên âm Hậu gì đó của các ngươi, rốt cuộc đang núp ở đâu, kêu nàng ra đây gặp bọn ta. Nếu không thì, đảo Sương Nguyệt các ngươi đừng hòng gia nhập Tiểu Tiên Giới."
Lão đầu râu bạc cũng không tức giận, cười khẽ hai tiếng, nói: "Hẹn hai vị đến đây, đương nhiên là có chuyện quan trọng, chắc chắn sẽ không khiến Lương công tử thất vọng."
"Bớt làm màu." Lương Bắc Thần khịt mũi coi thường đối với những gì mà lão đầu râu bạc nói, "Hòn đảo rách nát này của các ngươi, ở nhân gian cũng coi như không tệ, nhưng đặt nó ở Tiểu Tiên Giới, cũng chỉ là hòn đảo bình thường mà thôi, bộ có thứ gì có thể khiến bổn công tử coi trọng mấy phần ư?"
Lão đầu râu bạc vẫn cười tươi: "Đồ vật trên đảo không vào pháp nhãn của Lương công tử, nhưng mà có một người, ngươi khẳng định sẽ thấy hứng thú."
"Ai vậy?" Con ngươi của Lương Bắc Thần nhìn chung quanh, lập tức liền khóa chặt lên người Bạch Tiêm Tiêm, theo bản năng liền liếm môi một cái: "Chậc chậc chậc, thiếu nữ này dáng dấp không tệ, tướng mạo thuần khiết, vóc dáng lại có phần yêu kiều thướt tha, đúng là gu của bổn công tử. Cũng được, các ngươi đã có lòng, bổn công tử liền miễn cưỡng thu nàng làm tỳ nữ thiếp thân tương lai."
Bạch Tiêm Tiêm cảm nhận được ánh mắt vô cùng bẩn thỉu của người nọ, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ chán ghét.
"Đồ đần nhà ngươi, muốn chết rồi, đúng không?" Vẻ mặt của Hạ Thiên khó chịu nói: "Nàng là vợ bé tương lai của ta, dám có ý đồ với nàng, có tin lần này ta dùng một quyền liền đánh nổ đầu của ngươi hay không? Để ngươi trực tiếp chết hẳn."
Lúc này, Lương Bắc Thần mới chú ý tới sự tồn tại của Hạ Thiên, còn có đám âm Vô Vũ và Tiêu Diễm Diễm đứng ở cách đó không xa.
"Ơ, tiểu tử ngươi có chút quen quen, hình như là ta đã gặp qua ở đâu rồi?" Ánh mắt của Lương Bắc Thần đánh giá Tiêu Diễm Diễm vài lần, theo bản năng sờ sờ đầu của mình: "Còn nữa, tại sao nhìn thấy ngươi, ta lại thấy hơi đau đầu thế nhỉ?"
Lão đầu râu bạc bắt đầu cười ha hả: "Lương công tử, ngươi quên rồi sao? Mấy ngày trước ngươi từng nói, lúc ở trên biển, có một người ra tay đả thương ngươi."
"Bổn công tử chưa từng bị ai đả thương cả!" Lương Bắc Thần nghe được lời của lão đầu râu bạc liền tức giận, phẫn nộ quát: "Là ở trên biển gặp phải hai giun đế không biết tự lượng sức mình, bọn họ lại còn bất kính với bổn công tử, nếu mà bổn công tử không nhớ thủ tục xuất hành của Tiểu Tiên Giới, thì đã sớm làm thịt bọn chúng rồi. Lần sau nếu để ta gặp lại tiểu tử đó, ta nhất định giết hắn dù sẽ phải chịu phạt khi trở về Tiểu Tiên Giới!"
"Không cần lần sau." Lão đầu râu bạc chỉ chỉ Hạ Thiên, "Hắn đang ở ngay đây nè, đây chính là quà gặp mặt mà âm Hậu tặng cho Lương công tử, xin hãy nhận lấy."
Lương Bắc Thần sững sờ, tiếp đó quan sát Hạ Thiên, trong đầu cũng lại lần nữa lóe lên hình ảnh ngày hôm đó, khuôn mặt trông thường thường không có gì đặc biệt cũng dần dần trùng khớp với tiểu tử ở trước mặt.
"Quả nhiên là ngươi!" Lương Bắc Thần đã hoàn toàn nhớ ra, nụ cười trên mặt càng trở nên dữ tợn hơn, tiếp đó lại nhớ tới một chuyện khác: "Phải rồi, nữ nhân đi cùng tiểu tử này đâu?"
Lão đầu râu bạc đáp lại: "Ngươi nói là A Cửu cô nương à? âm Hậu đang tạm thời giữ nàng, cho nên không có ở đây. Nhưng mà Lương công tử cứ yên tâm, sau này ta sẽ đích thân đưa nàng đến Vạn Lung Động Thiên, mặc cho Lương công tử xử trí."
"Hừ!" Lương Bắc Thần hừ lạnh một tiếng, trong lòng vẫn có chút khó chịu, con mắt lườm Hạ Thiên: "Tiểu tử, lần trước là bổn công tử sơ suất, bây giờ ta muốn đích thân làm thịt ngươi, ngươi có ý kiến gì không?"
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: "Đồ đần nhà ngươi không phải là đối thủ của ta, đương nhiên nếu mà ngươi nhất định phải tìm đường chết, có thể xếp hàng. Hiện tại ta đã quyết giải quyết lão đầu này trước tiên."
"Ha ha ha, vẫn khá ngông cuồng, điều này cũng rất hợp với tính cách của bổn công tử!" Lương Bắc Thần gật gù, đồng ý, "Tiêu Vô Bệnh, rút kim châm trên người tiểu tử này ra cho ta."
Lão đầu râu bạc không ngờ rằng Lương Bắc Thần sẽ đưa ra loại yêu cầu này, không khỏi nhắc nhở: "Lương công tử, người này chính là quà gặp mặt mà âm Hậu tặng cho ngươi, ngươi trực tiếp giết là xong, đừng làm mấy chuyện vớ va vớ vẩn."
"Ngươi đang dạy bổn công tử làm việc đó à?" Lương Bắc Thần lạnh giọng nói.
Lão đầu râu bạc im lặng không nói gì, mặc dù tu vi của hắn cao hơn Lương Bắc Thần rất nhiều, nhưng hắn lại không thể không cúi đầu.
Bởi vì Lương Bắc Thần giờ đang đại biểu cho Tiểu Tiên Giới, ý chí hắn không dám chống đối Tiểu Tiên Giới, huống chi bây giờ nguy cơ tiềm tàng của đảo Sương Nguyệt là rất lớn, cần phải dựa dẫm vào Tiểu Tiên Giới mới có thể sinh tồn được, dù là người kiêu ngạo như âm Hậu cũng phải lựa chọn khuất phục trước Tiểu Tiên Giới, vậy thì hắn có thể làm gì chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận