Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2144. Chuyện kì quái

Tiểu nhị kinh hô đồng thời đưa tay chỉ ra ngoài cửa sổ.
Hạ Lãnh bọn hắn lập tức quay đầu nhìn sang, quả nhiên có cái bóng đen chợt lóe lên.
Cơ Cửu không đợi Hạ Lãnh phân phó, trong nháy mắt nhảy ra ngoài cửa sổ, nhanh chóng đuổi theo bóng đen kia.
Khoảng hai đến ba phút sau, Cơ Cửu một mặt nghiêm trọng trở về, hướng Hạ Lãnh báo cáo: “Mất dấu rồi.”
“Có thấy rõ đối phương thế nào không?” Hạ Lãnh thuận miệng hỏi.
Cơ Cửu nghĩ một chút, có chút chần chờ: “Không giống người lắm, chính là một cái bóng, đi sát mặt đất với tốc độ cực nhanh.”
“Quỷ, chắc chắn là quỷ.” Tiểu nhị hồn vẫn chưa tỉnh, toàn thân run rẩy: “Quỷ kia chắc chắn là tới giết ta, hắn muốn tới giết ta, lần này nhất định ta sẽ phải chết.”
“Tại sao quỷ này lại muốn giết ngươi?” Hạ Lãnh nhìn chằm chằm tiểu nhị, “Chẳng lẽ ngươi đã từng làm chuyện gì với nó sao?”
“Không có, không có.” Tiểu nhị lắc đầu liên tục, “Ta nào dám đối làm cái gì hắn chứ, chính là vài ngày trước, quỷ ảnh kia lúc giết người bị ta nhìn thấy, hắn chắc chắn là tới giết ta diệt khẩu.”
Hạ Lãnh cảm thấy lời đó rất thú vị, nếu như người đó lúc làm chuyện xấu bị người khác trông thấy, để phòng sự tình bại lộ, quả thực sẽ chọn cách giết người diệt khẩu, nhưng mà quỷ nhất định phải thế ư? Cho nên, hoặc là tiểu nhị này đang nói hươu nói vượn, hoặc là cái bóng kia căn bản cũng không phải là quỷ.
“Không đúng sao, nếu như bên trong nhà trọ này thật sự xảy ra án mạng, không sớm thì muộn cũng đã bị quan phủ niêm phong rồi, như thế nào mà chuyện gì cũng không bị?” Cơ Cửu đưa ra chất vấn, rõ ràng đối với lời của tiểu nhị cũng không thể nào tin tưởng.
Hạ Lãnh nhìn thấy tiểu nhị kia bị dọa tới mức chết lặng, tiện tay lấy ra mấy cây ngân châm, đâm cho hắn mấy phát, để cho hắn bình phục tâm trạng một chút. Là con trai Hạ Thiên, Hạ Lãnh đương nhiên cũng biết châm cứu, chỉ có điều thứ hắn học không phải Nghịch Thiên Bát Châm, mà là Nguyệt Thanh Nhã Giáo, thứ này là một bộ châm pháp khác, thuộc về y thuật thuần chính thượng đẳng, cũng không thể dùng để tu hành.
Tiểu nhị cảm kích nhìn Hạ Lãnh một cái, sau đó nói với vẻ mặt như đưa đám: “Không phải ta không báo quan, mà là sau đó vị công tử ấy vẫn còn sống, ta có báo quan cũng không ai tin.”
“Vẫn còn sống?” Hạ Lãnh hơi cau mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tiểu nhị, “Nếu muốn tìm ta giúp đỡ, vậy tốt nhất hãy đem đầu đuôi sự tình nói rõ ràng, còn nữa, ở trước mặt ta tốt nhất đừng nói láo.”
“Vâng vâng vâng, tiểu nhân không dám.” Tiểu nhị cũng không biết vì sao, trong lòng của hắn mơ hồ cảm thấy ánh mắt của vị tiểu công tử này còn đáng sợ hơn so với quỷ, “Ba ngày trước, lúc trời mới vừa tối, có một vị công tử trẻ tuổi nhiều tiền dẫn theo hai mỹ nhân. Các vị khách đến nhà trọ tìm chỗ ngủ, khi đó trong tiệm chúng ta không có khách nhân khác, cho nên ông chủ đã để ta tận tâm phục vụ vị công tử ấy.”
Hạ Lãnh nhìn chằm chằm vào mắt tiểu nhị này, quan sát xem hắn rốt cuộc có đang nói dối không.
Cơ Cửu ở bên cạnh cũng giả vờ chăm chú lắng nghe, thật ra tâm trí vẫn luôn đặt xung quanh, đề phòng quỷ ảnh kia quay lại. “Vị công tử đó đi vào phòng đã không có động tĩnh gì, mãi cho đến nửa đêm cũng không hề ra ngoài.”
Tiểu nhị tiếp tục nói: “Ta sợ khách đói bụng, liền nghĩ đi hỏi xem có cần chuẩn bị chút đồ ăn hay không, kết quả phát hiện cửa phòng không khóa, hơn nữa trong phòng một chút tiếng động cũng không có, thật sự là quá...... quá an tĩnh, ta nhịn không được mở ra một khe hở......”
“Ngươi thấy được cái gì?” Hạ Lãnh phát hiện trên mặt tiểu nhị lộ ra tia hoảng sợ, không khỏi truy vấn.
“Ta nhìn thấy......” Tiểu nhị toàn thân run rẩy nói: “Vị công tử ấy giống như đang nói chuyện với người nào, nhưng hai mỹ tỳ đã nằm trên mặt đất, khắp người toàn là máu, đoán chừng đã chết rồi.”
Cơ Cửu bỗng nhiên cắt đứt lời của tiểu nhị, lạnh lùng chất vấn: “Chờ đã, bọn hắn đang nói chuyện, vậy tại sao lại không có âm thanh?”
“Chuyện này tiểu nhân cũng không biết.” Tiểu nhị rụt rè rụt cổ một cái, “Tuy nhiên, ta dám khẳng định là đang nói chuyện cùng quỷ, từ trong khe cửa ta thấy được bộ dạng của quỷ một chút, dáng dấp mặt xanh nanh vàng, hung thần ác sát......”
“Không phải ngươi mới vừa nói chưa từng thấy tận mắt sao, như thế nào bây giờ lại là nhìn thấy qua khe cửa.” Cơ Cửu cười lạnh hỏi.
“Chuyện đó......” Tiểu nhị lúng ta lúng túng không dám nói lời nào.
Hạ Lãnh không quan tâm, nói: “Ngươi tiếp tục nói, sau đó thì sao?”
“Sau đó thế nào hả?” Tiểu nhị nói tiếp: “Vị công tử kia bỗng nhiên nổi giận lên, còn giống như cầm kiếm chém cái gì đó, tiếp đó đã bị một cái miệng rất rất lớn cắn chết, ngay cả quần áo mang trên người đều bị ăn. Ta bị dọa cho phát sợ, trực tiếp chạy về phòng của mình, trốn ở trong chăn, đến bình minh vẫn là ông chủ đem ta lôi ra ngoài.”
“Công tử, ta cảm thấy cái tên này rõ ràng là đang bịa chuyện.” Cơ Cửu cau mày, “Còn bịa ra chuyện có trăm chỗ sơ hở như thế, không biết đang có ý đồ gì.”
“Ta không có nói láo, vừa rồi các ngươi không nhìn thấy Quỷ ảnh sao.” Tiểu nhị cuống cuồng, hướng Hạ Lãnh dập đầu nói: “Các ngươi là tu tiên giả, là tiên nhân, có cho tiểu nhân một vạn cái lá gan, tiểu nhân cũng không dám lừa các ngươi đâu.”
Hạ Lãnh không lập tức đưa ra phán đoán, chỉ là trầm tư một lúc, lại hỏi: “Ngươi mới vừa nói sau đó hắn vẫn còn sống?”
“Đúng vậy, điểm khó hiểu là ở đây.” Tiểu nhị cũng rất nghi hoặc, “Khi đó ta do dự có nên đem sự tình nói với ông chủ hay không, kết quả là nhìn thấy vị công tử kia cùng hai vị tỳ nữ từ trong phòng đi ra, nói là phải dùng điểm tâm. Ta suýt chút nữa đã bị dọa chết, nhưng bọn hắn nhìn không giống người chết một chút nào, có thể ăn có thể uống có thể nhảy có thể hát.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận