Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1603. Ta không thích người khác sao chép vợ ta

Giọng nói rất êm tai, đám người cũng đều nhìn lại theo tiếng nói đó, tiếp đó đã thấy một nữ nhân.
Một nữ nhân nhìn rất đẹp.
Nữ nhân rất trẻ, hơn 20 tuổi, dáng dấp rất xinh đẹp, ít nhất đẹp hơn mấy phần so với Trương Giai bên cạnh, để cho mấy nam cảnh sát ở đây, có chút không nỡ dời con mắt.
Tuy nhiên trong mắt Hạ Thiên, dáng dấp nữ nhân kia vẫn không tính là xinh đẹp, đừng nói so với vợ của hắn, đều kém hơn nhiều so sánh với Tiểu muội chân dài Ninh Nhụy Nhụy.
Nếu Ninh Nhụy Nhụy biết bây giờ Hạ Thiên dùng nàng để làm vật mô phỏng, chắc chắn lại sẽ mắng chửi người, hơn nữa, Ninh Nhụy Nhụy chắc chắn sẽ không cảm thấy mình không xinh đẹp bằng Lam Y Nhân.
Thật muốn mang Lam Y Nhân và Ninh Nhụy Nhụy lên internet bỏ phiếu, để cho mọi người bình chọn ai đẹp hơn, Ninh Nhụy Nhụy chắc chắn sẽ chiến thắng, trên phương diện nổi tiếng nàng rất có tiếng, còn kèm theo rất nhiều thần thoại, một mặt khác nàng vốn cũng xinh đẹp, chỉ đôi chân dài nghịch thiên kia, đã có thể làm cho vô số nam nhân điên cuồng.
Cũng chỉ có Hạ Thiên đây, mới có thể ghét bỏ nàng ngực nhỏ.
Tuy nhiên, mặc dù Hạ Thiên cảm thấy nữ nhân vừa mới xuất hiện kia không tính là xinh đẹp, nhưng hắn vẫn luốn nhìn chằm chằm vào nữ nhân đó, vì cách ăn mặc của nữ nhân này tương đối quái dị.
A, thật ra trong mắt nam nhân khác, cách ăn mặc này cũng không quỷ dị mà là một loại gợi cảm.
Nữ nhân kia mặc áo da bó người từ đầu đến chân, phác hoạ rõ ràng đường cong xinh đẹp của nàng ta, mà dường như tất cả da thịt của nàng đều bị áo da bọc lấy, ồ, nhìn từ góc độ này, tuy gợi cảm nhưng có điểm quái dị.
Đặc biệt là bây giờ nhiệt độ rất nóng mà mặc thành như này, càng thêm quái dị.
Có thể không nói đến điểm kỳ lạ đó, mặc đồ như vậy sẽ làm người khác chú ý.
Hơn nữa, nữ nhân này làm người khác chú ý không chỉ cách ăn mặc mà còn có mái tóc, mặc dù nhìn qua nàng cũng có khuôn mặt mang nét nữ nhân phương Đông, nhưng lại có mái tóc vàng rất đẹp.
Nếu như ở nước ngoài, nhìn thấy một mái tóc vàng óng tự nhiên rất bình thường, nhưng ở thành phố Quế, mỹ nữ tóc vàng đó cũng tương đối hiếm thấy.
Bây giờ, mỹ nữ có mái tóc vàng óng còn mặc áo da bó người này chạy tới trước mặt Hạ Thiên, sau đó khom lưng hành lễ: “Thuộc hạ tham kiến...”
“Ngươi không phải thuộc hạ của ta.” Hạ Thiên lại cắt đứt lời của mỹ nữ tóc vàng.
“Ta là...” Đầu tiên mỹ nữ tóc vàng hơi giật mình, sau đó vội vàng muốn giới thiệu thân phận của mình.
“Ta không quan tâm ngươi là ai, tóm lại bây giờ ngươi đã bị đuổi.” Hạ Thiên lần nữa đánh gãy lời của mỹ nữ tóc vàng: “Cho nên từ giờ trở đi ngươi không phải thuộc hạ của ta.”
Điền Thành và Trương Giai còn có vài cảnh sát khác hai mặt nhìn nhau, đây là đang chơi trò gì vậy?
“Nhưng, nhưng mà vì sao muốn đuổi ta?” Sắc mặt mỹ nữ tóc vàng có hơi tái nhợt, giọng điệu cũng có chút gấp, nhìn bộ dáng nàng như vậy, rõ ràng còn không phục lắm.
Mà đám người Điền Thành cũng rất buồn bực, người ta cái gì cũng không nói, đã muốn đuổi người ta, đây hình cũng không quá công bằng rồi?
“Ta không thích người khác sao chép vợ ta.” Hạ Thiên nhìn mỹ nữ tóc vàng, bộ dáng rất không vui: “Mấy ngày trước, Triệu Khả Nhi sao chép tên vợ của ta đã bỏ đi, thế mà ngươi lại sao chép cách ăn mặc và mái tóc vàng của vợ ta, đương nhiên nhất thiết phải bị đuổi.”
Điền Thành và Trương Giai nghe đến sững sờ, cái gì? Sở dĩ đại minh tinh Triệu Khả Nhi đổi tên vì Hạ Thiên bảo nàng đổi tên?
“Cái đó, ta nhớ được Triệu Khả Nhi nói tên của nàng là bắt chước Triệu Vũ Cơ và An Khả Khả, các nàng ai là vợ của Hạ Thiên?” Trương Giai nhỏ giọng nói.
Nhưng Trương Giai tất nhiên không biết, cho dù giọng của nàng có nhỏ đi nữa, Hạ Thiên cũng có thể nghe được.
“Ngốc, các nàng đều là vợ của ta.” Hạ Thiên có chút không vui liếc Trương Giai một cái, người kia dáng dấp không xinh đẹp nên đầu óc cũng tương đối đần.
Trương Giai âm thầm cắn răng, người này ăn thuốc nổ sao? Nói chuyện sao lại khó nghe như vậy chứ?
Còn có, hắn lại còn nói Triệu Vũ Cơ và An Khả Khả đều là vợ của hắn, đây là nằm mơ giữa ban ngày sao?
“Ta không có sao chép Mị Hậu và Long Nữ...” Mỹ nữ tóc vàng vội vàng giải thích.
“Không cho các ngươi gọi biệt danh của vợ Mị Nhi và vợ Tóc Vàng, đó là biệt danh kỳ quái gì vậy, không nghe ra được chút tốt đẹp nào cả.” Hạ Thiên có chút không vui, lần nữa cắt đứt lời nói của mỹ nữ tóc vàng.
Cái gọi là Mị Hậu, dĩ nhiên chính là Mị Nhi, ám chỉ bên trong là rất nhiều người cảm thấy hai cái biệt danh Ám Hoàng Mị Hậu này đứng cùng một chỗ rất xứng đôi, nhưng Hạ Thiên cảm thấy không dễ nghe, hắn cảm thấy vẫn nên gọi Mị Nhi sẽ dễ nghe hơn.
Còn về Long Nữ là do người ngoài đặt biệt danh cho Mộc Hàm, vì Mộc Hàm quản lý Long Tổ, đồng thời, Hạ Thiên cũng không thích cái tên đó, thời đại này người được kêu Long Nữ gì đó nhiều lắm, nhưng vợ Tóc Vàng nhà hắn lại độc nhất vô nhị, nên biệt hiệu kia hoàn toàn không xứng với nàng.
Mỹ nữ tóc vàng phát hiện mình sắp điên rồi, thật ra đây là lần đầu tiên nàng thấy Ám Hoàng người thật ngoài đời, ảnh chụp đương nhiên nhìn qua rất nhiều lần, mà trước kia cũng nghe người ta nói hắn rất khó nói chuyện, nhưng nàng thế nào cũng không nghĩ đến, vị này lại không dễ tiếp xúc đến như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận