Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1963. Đi tàu hoả

“Tiểu muội chân dài, có người nói cho cô chuyện này chưa? Muốn làm một người bạn gái đủ tư cách, buổi tối phải ngủ với bạn trai mình." Hạ Thiên có chút không vui nói.
“Ừ, ta vốn dĩ cũng không phải là bạn gái đủ tư cách nha." Ninh Nhụy Nhụy cũng không quay đầu lại, “Nếu ngươi cảm thấy ta không tốt thì có thể chia tay với ta, ta không ngại."
Hạ Thiên càng buồn bực, thế là hắn lập tức ôm Ninh Nhụy Nhụy vào lòng.
“Nè, ngươi làm gì vậy?” Nàng có chút choáng váng, “Ngươi chớ làm loạn nha!"
“Cô muốn mắng bọn hắn cả buổi cũng được, nhưng cô cũng phải chơi với ta." Hạ Thiên duỗi lưng một cái, “Ta đi ngủ trước đây, cô cứ từ từ mà mắng đám đần kia."
Nói xong lời đó, Hạ Thiên gối đầu lên đôi chân dài của nàng, hiển nhiên, hắn thật cũng không muốn làm cái khác, chính là muốn dùng chân của nàng làm gối đầu cho hắn mà thôi.
Ninh Nhụy Nhụy thoáng nhẹ nhàng thở ra, hiện giờ nàng đã có thể tiếp thu loại trình độ thân mật như vậy.
Cúi đầu nhìn xuống, thấy hắn đã nhắm mắt lại, hình như đã chìm vào giấc ngủ, mà nàng cũng không quan tâm tới hắn nữa, tiếp tục công cuộc mắng người ở trên mạng.
Buổi tối đó cũng làm cho mọi người nhận ra được một việc, đó chính là sức chiến đấu của Ninh Nhụy Nhụy không chỉ mạnh khi tiến hành đủ loại tranh tài thể dục, ngay cả lúc mắng người trên mạng thì sức chiến đấu kia cũng rất mạnh.
Còn đừng nói, buổi tối đó, nàng đã tăng mấy chục vạn fan hâm mộ.
Cứ việc mắng chiến không có thắng bại, nhưng từ góc độ như thế mà nói thì Ninh Nhụy Nhụy đã thắng.
Trận chiến này của nàng kéo dài mãi cho đến sáng mới kết thúc, mà sở dĩ kết thúc cũng không phải là nàng mắng mệt mỏi, mà có người tới gõ cửa.
Người gõ cửa không phải ai khác chính là Búp Bê, bởi vì Hiệp hội Phượng Hoàng đã chuẩn bị xuất phát.
Về việc Hiệp hội tình nguyện đã gây nên rất nhiều gió to sóng lớn ở trên mạng, nhưng kế hoạch của bọn hắn vẫn không có thay đổi gì, lúc này mọi người vẫn quyết định đi tới địa điểm cần đến. Ừm, thật ra nơi đó cách ở đây khá xa, trước tiên cần phải ngồi đường sắt cao tốc, tiếp theo đi xe buýt, đoạn đường cuối cùng nghe nói là cần phải xuống xe đi bộ, nói cách khác, nơi mà bọn hắn muốn tới thật sự không phải là xa xôi một cách bình thường.
“Tiểu muội chân dài, chúng ta có thể để bọn hắn đi trước, tiếp theo chúng ta bay qua là được rồi." Hạ Thiên lên tiếng, hiện tại hắn vẫn còn gối lên trên đùi Ninh Nhụy Nhụy không muốn ngồi dậy.
“Ta muốn đi cùng với bọn hắn, ngươi muốn tới sau thì tự bay một mình đi." Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, loại chuyện thoát ly đoàn người ấy không tốt lắm, lại nói, ngồi đường sắt cao tốc cũng không mệt mỏi nhiều.
Đặc biệt là đối với người tu tiên, chuyện đó hoàn toàn không có vấn đề, chính là tốn thời gian hơi nhiều thôi.
Mà Ninh Nhụy Nhụy vừa nói như vậy, hắn cũng đành phải rời giường, dù sao thì hắn vẫn muốn ở bên cạnh bạn gái của mình.
Khi hai người rời giường ăn điểm tâm xong rồi xuống lầu, toàn bộ người của Hiệp hội tình nguyện đều đang chờ hai người bọn hắn, mà nghe nói bên ngoài khách sạn còn có phóng viên, chỉ là đã bị bảo vệ ngăn ở ngoài rồi.
Khách sạn này phục vụ cũng không tệ lắm, có lẽ thường xuyên có người nổi tiếng vào ở cho nên bọn hắn đã quen với loại tình huống như vậy, vì vậy cũng đã sớm có đối sách. Khách sạn có bãi đỗ xe ngầm, xe buýt do người của Hiệp hội tình nguyện Phượng Hoàng mướn sẽ lái thẳng đến đó, Ninh Nhụy Nhụy và Hạ Thiên đi thang máy xuống rồi lên xe, tiếp theo tránh thoát đám ký giả, chạy thẳng tới nhà ga.
Toàn bộ quá trình coi như thuận lợi, trên xe buýt có mấy người đang khen ngợi Ninh Nhụy Nhụy, tỏ vẻ tán thành những lời tối hôm qua của nàng. Mấy người đang khen ngợi nàng đều là gia đình có điều kiện không tồi, có đôi khi bọn hắn làm chút chuyện tốt, quyên chút tiền cũng bị chỉ trích, đương nhiên, bọn hắn có tiền và Ninh Nhụy Nhụy có tiền hoàn toàn là hai khái niệm, dù sao thì số lượng chênh lệch quá xa.
Nửa giờ sau, đoàn người đã tới nhà ga, vé xe lửa là do bên Vương Siêu mua, nói đến cái này, đến giờ Hạ Thiên vẫn chưa đi làm lại thẻ căn cước, cũng may hắn là có số thẻ cho nên mua vé không có vấn đề gì, đến nỗi vấn đề vào trạm như thế nào thì hoàn toàn không gây khó khăn gì cho hắn.
Ừm, không hề nghi ngờ, vé xe là ghế hạng hai, lần này Hạ Thiên cũng không bắt bẻ gì, với hắn mà nói thì điều đó cũng không phải là chuyện lớn, mặc dù hơi chật chội một tí, nhưng có thể ở gần Tiểu muội chân dài hơn cũng là chuyện tốt.
“Tiểu muội chân dài, chỗ này hình như quá hẹp rồi, chân của cô không thể duỗi ra được." Nhưng Hạ Thiên rất nhanh phát hiện vấn đề, vị trí ấy đối với người cao như Ninh Nhụy Nhụy mà nói là có chút không quá tốt.
“Không sao, ta vừa nhìn vé xe, không có ghế thương gia và ghế hạng nhất, cũng chỉ có cái này thôi." Ninh Nhụy Nhụy hồi đáp, vị trí này đúng là rất hẹp, nhưng mà dù gì bây giờ nàng đã là người tu tiên, cho nên việc đó cũng không có gì là không chịu được.
“Hạ tiên sinh, để ta hỏi nhân viên phục vụ xem có ghế thương gia nào trống không, có thì sẽ lập tức đổi chỗ cho Ninh Nhụy Nhụy tiểu thư." Vương Siêu nói.
Hạ Thiên không nói gì thêm gì, đường sắt cao tốc cũng đã xuất phát, hắn suy nghĩ một chút sau đó đặt Ninh Nhụy Nhụy lên người mình: “Tiểu muội chân dài, ngồi như vậy thì cô sẽ thoải mái một chút."
Ninh Nhụy Nhụy cho Hạ Thiên một ánh mắt xem thường, đúng là nàng ngồi như vậy sẽ thoải mái một chút, nhưng mấu chốt là tên háo sắc đó cảm thấy ôm nàng thoải mái thì chính xác hơn.
“Nào, cạn ly!” Bên cạnh truyền đến một trận ồn ào, Ninh Nhụy Nhụy không khỏi nhíu mày, quay đầu nhìn lại, có mấy người đang uống rượu đánh bài ở đằng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận