Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4027: Hành tung bé ngoan

“Ông ấy là nhị sư phụ của ta.”
Hạ Thiên hờ hững nói: “Tuy nhiên, ta đã sớm vượt qua ông ấy, chỉ là ta lười đoạt tên tuổi của ông ấy mà thôi.”
“Hạnh ngộ, hạnh ngộ.”
Nam nhân áo trắng nhẹ nhàng cười một tiếng: “Khi còn trẻ, Ngải tiên sinh đã cứu ta một mạng. Ta vẫn luôn ghi nhớ ân tình này trong lòng, nghĩ không ra ta lại gặp được đồ đệ của ông ấy ở đây. Ngươi nhất định phải thay ta gửi lời cảm ơn đến ông ấy.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Muốn cảm tạ thì ngươi đi tìm ông ấy đi, ta chưa từng làm thay mấy chuyện này.”
“Ha ha, cũng đúng.”
Lúc này, nam nhân áo trắng chắp tay với Hạ Thiên, tự giới thiệu mình: “Ta tên Thượng Quan Kim Hoàn, là người Bắc Tông Thượng Quan gia, không biết huynh đệ xưng hô như thế nào?”
“Ta là Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong vô địch thượng thiên hạ.”
Hạ Thiên nghiêm túc tự giới thiệu mình: “Ngoại trừ một số tên ngu ngốc muốn chết, không phải ai cũng có tư cách để ta giết cả.”
Thượng Quan Kim Hoàn khẽ cau mày: “Hạ Thiên? Hình như ta đã nghe qua ở đâu rồi.”
Hạ Thiên kiêu ngạo nói: “Ta là thần y đệ nhất thiên hạ, cũng là cao thủ đệ nhất thiên hạ. Ta đẹp trai như thế, ngươi nghe nhắc về ta cũng là chuyện bình thường.”
Nam nhân áo trắng nghe Hạ Thiên nói, không khỏi cười ha hả: “Có thể là vậy.”
Tiếp theo, hắn ta lại hỏi: “Không biết Hạ tiên sinh ngươi đến bí cảnh là để làm gì?”
Không đợi Hạ Thiên trả lời, hắn ta đột nhiên kinh ngạc: “Không phải tiếp nhận nhiệm vụ đến giết người chứ?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Phí để ta ra tay rất đắt, trước mắt chưa ai mời được ta.”
“Ta biết quy củ. Nhiệm vụ không thể ngoại truyền, đúng không?”
Thượng Quan Kim Hoàn hiển nhiên không tin: “Ha ha, chỉ cần không phải đến giết ta là được.”
Hạ Thiên đưa mắt nhìn hắn ta, ngáp một cái, cũng lười lặp lại lời vừa rồi.
“Hạ tiên sinh, ngươi có biết ta đến làm gì không?”
Thượng Quan Kim Hoàn thấy Hạ Thiên không trả lời, cũng không cảm thấy có chút ngoài ý muốn, tiếp tục gợi chuyện: “Thật ra ta đại diện cho Thượng Quan gia bên ngoài đến tham gia một buổi hôn lễ.”
“Hôn lễ?”
Hạ Thiên bỗng nhiên cảm thấy hứng thú: “Tân nương tử là ai vậy? Dáng dấp thế nào?”
Thượng Quan Kim Hoàn không nghĩ đến Hạ Thiên lại hỏi một cách trực tiếp đến như vậy. Hắn ta sửng sốt một chút rồi nói: “Cái này không tiện nói. Thật ra, ta biết tân nương tử, lúc trước còn là bạn học. Nhưng về sau nàng ấy bị bệnh nên nghỉ học, rốt cuộc không còn nhìn thấy nữa.”
“Đúng là nói nhảm.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Nói thẳng thì nói, không nói thì thôi.”
Thượng Quan Kim Hoàn sờ mũi, do dự một chút rồi đáp: “Thật ra, trước kia nàng ấy rất đẹp nhưng về sau nàng ấy bị mắc quái bệnh, trên người mọc những đốm màu đen, còn tản ra mùi vị rất kỳ lạ.”
Hạ Thiên bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, liền hỏi: “Ngươi nói nữ nhân đó có phải họ Thẩm hay không?”
“A, chẳng lẽ Hạ tiên sinh cũng biết nàng ấy?”
Thượng Quan Kim Hoàn lộ ra vẻ ngoài ý muốn: “Đúng là nàng ấy họ Thẩm. Thế lực của gia tộc nàng ấy ở nước Mỹ cũng không nhỏ. Nàng ấy còn là một thiên tài hacker.”
Hạ Thiên lại hỏi: “Có phải nàng ấy có một người anh trai tên Thẩm Hồng Phi?”
“Đúng đúng đúng.”
Thượng Quan Kim Hoàn không ngừng gật đầu: “Hạ tiên sinh, ngươi đúng là quen biết rộng. Chúng ta có thể kết bạn đi cùng rồi.”
Tâm trạng Hạ Thiên có chút khó chịu, bởi vì lời của Thẩm Hồng Phi nói với hắn hoàn toàn khác.
Thẩm Hồng Phi nói hắn ta dẫn em gái đến giải sầu.
Sau đó, trong quá trình giải sầu, nàng bị người của Long gia bắt đi.
Vừa rồi, Thẩm Hồng Phi còn nói với hắn em gái của hắn ta đã bỏ đi.
Lúc đó, Hạ Thiên biết hắn ta nói dối nhưng cũng không thèm để ý. Dù sao chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến hắn.
Hiện tại, hắn biết Thẩm Hồng Phi đang cố ý lừa hắn.
“Cô gái kia tên gì?”
Trong lòng Hạ Thiên có một suy đoán. Hắn hỏi tiếp.
Thượng Quan Kim Hoàn có chút ngoài ý muốn: “Hạ tiên sinh không phải quen biết nàng ấy sao? Chẳng lẽ ngươi không biết nàng ấy tên gì?”
Hạ Thiên có chút mất hứng: “Ta hỏi gì thì ngươi đáp đó đi.”
“Nàng ấy tên Thẩm Manh.”
Thượng Quan Kim Hoàn vội trả lời nhưng lại bồi thêm một câu: “Tuy nhiên, trước đó nàng ấy có một nhũ danh, hình như là Thẩm Bảo Bảo.”
Hạ Thiên nhướng mày, quay lại nhìn chằm chằm Thượng Quan Kim Hoàn: “Nàng ấy có phải còn có tên là bé ngoan không?”
“Bé ngoan?”
Thượng Quan Kim Hoàn lắc đầu: “Cái này thì ta cũng không biết rõ cho lắm. Trước kia, chúng ta đều gọi nàng ấy là Bảo Bảo.”
Lúc này, nét mặt Hạ Thiên đã trở nên không chút biểu cảm: “Vậy nàng ấy kết hôn với ai?”
“Là con trai út của Thượng Quan gia chủ, hình như tên là Thượng Quan Tiểu Phi.”
Thượng Quan Kim Hoàn mỉm cười, có chút ngượng ngùng: “Tuổi tác của hắn ta chỉ khoảng mười tám mười chín nhưng luận bối phận lại là thúc thúc của ta.”
Hạ Thiên trên cơ bản đã có thể nhận định Thẩm Bảo Bảo chính là bé ngoan.
Về phần là bé ngoan tiến vào tàn cảnh U Minh với hắn, hay là những bé ngoan khác chưa bao giờ lộ diện, vậy thì còn cần hắn đi xác nhận.
“Thượng Quan gia ở hướng nào?”
Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
Thượng Quan Kim Hoàn tiện tay chỉ về một hướng: “Ở đằng kia, đến đó đại khái cần khoảng ba tiếng… Hả?”
Lời còn chưa nói hết, hắn ta phát hiện cơ thể mình đột nhiên đằng không bay lên, biến thành một cầu vồng nhanh chóng lướt về phía Thượng Quan gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận