Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2094. Bắt được điểm yếu

“Có điều gì là lạ.” Ninh Nhụy Nhụy về tới bên cạnh Hạ Thiên, có chút bực bội nói: “Cái âm thanh lẹt xẹt này quá ma tính, ta thật sự muốn cởi giày cao gót của nàng ta!”
“Chắc chắn không thích hợp.” Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy, lười biếng nói: “Tiểu muội chân dài, chẳng lẽ cô không phát hiện căn bản nữ nhân kia không mang giày sao.”
“Không mang giày?” Ninh Nhụy Nhụy sững sờ, không khỏi nhìn lại dưới chân nữ nhân mặc quần màu xanh lá, quả nhiên ở giữa mép váy chuyển động lộ ra hai chân trơn bóng: “Vậy âm thanh ấy phát ra như thế nào?”
Giọng nói nữ nhân mặc váy màu xanh lạnh dần: “Được rồi, không chơi với các ngươi nữa. Giải quyết hai người các ngươi trước, sau đó đi tìm lão đạo sĩ kia tính chuyện.”
Vô số âm thanh “Cộc cộc”, bỗng nhiên tập hợp lại một chỗ, giống đem lợi dùi đâm vào trong lỗ tai Ninh Nhụy Nhụy, còn chui vào trong đại não, làm cho nàng đau đến đứng tại chỗ, một cử động nhỏ cũng không dám, cắn răng khổ sở chống đỡ.
Nữ nhân mặc váy màu xanh thừa cơ đi tới trước người Ninh Nhụy Nhụy, mép váy khẽ động, hàn quang lại đâm tới: “Ngươi có thể chết... A?”
Bỗng nhiên luồng hàn quang kia bị người ta nắm được, không cách nào tiến thêm.
“Ngươi nói có thể lấy mạng ai?” Ninh Nhụy Nhụy nở nụ cười, trên mặt không có vẻ đau đớn không chịu nổi: “Thật sự cho rằng chút mánh khóe kia của ngươi thì có thể giết ta sao?”
Trong mắt nữ nhân mặc váy màu xanh lộ ra vẻ khó tin: “Làm sao ngươi biết...”
“Ta không cần biết.” Ninh Nhụy Nhụy mắt lạnh nhìn nữ nhân mặc quần màu xanh lá: “Có một tên lưu manh từng nói, hết thảy đồ vật giả thần giả quỷ là bởi vì thực lực không đủ.”
Hạ Thiên ở bên cạnh nghe những lời này, không khỏi nhíu mày, Tiểu muội chân dài thực sự gợi đòn, lại dám vụng trộm châm chọc mình.
“Nếu như ngay từ đầu ngươi dùng chiêu này, có thể ta sẽ trúng chiêu, nhưng hết lần này tới lần khác ngươi hành động lộ ra việc lòe loẹt như vậy, ngược lại là vẽ thêm chân cho rắn.” Ninh Nhụy Nhụy dừng một giây, nhìn đồ vật đang nắm lấy trong tay: “A, cũng không đúng lắm, vốn ngươi có nhiều hơn vài chân, không cần thêm.”
Chỉ thấy Ninh Nhụy Nhụy vuốt lưỡi đao thanh kiếm trong tay, sắc bén vô cùng. Mà lưỡi đao thanh kiếm này lại sinh trưởng trên đầu gối nữ nhân mặc quần màu xanh lá, dài như bắp chân, bình thường dán vào bên trong bắp chân nên căn bản không nhìn ra, đợi đến lúc đi lại, mũi kiếm chạm đất sẽ phát ra âm thanh “Cộc cộc.”
“Ngươi muốn thế nào?” Nữ nhân mặc váy màu xanh cau mày: “Thay lão đạo sĩ kia giết ta sao?”
Ninh Nhụy Nhụy trực tiếp bẻ gãy lưỡi đao chuôi kiếm này, ném xuống đất: “Ta không có đam mê giết người, cũng không có hứng thú quan tâm việc vớ vẩn của các ngươi.”
“Đồ vật ở trên tay ngươi, không muốn quan tâm việc vớ vẩn, vậy ngươi không nên tiếp xúc.” Nữ nhân mặc váy màu xanh thu hồi chân dưới váy: “Các ngươi cho là lão đạo sĩ kia là người tốt lành sao?”
“Hắn là người tốt hay là người xấu, ta không có hứng thú để biết.” Ninh Nhụy Nhụy nhìn thẳng vào mắt đối phương: “Như việc ngươi là ai, ta cũng không có hứng thú để biết.”
Nữ nhân mặc váy màu xanh đối mặt với Ninh Nhụy Nhụy hơn nửa ngày, hừ lạnh một tiếng: “Được, gặp nhau ở ngọn núi kia, chúng ta đi thôi.”
“Lục tỷ, vật kia chúng ta phải cầm về, nếu không...”
“Lão đạo sĩ kia rất âm hiểm, bỏ lỡ cơ hội lần này, thật sự không có lần sau.”
“Chúng ta cùng nhau tiến lên, không tin đánh không thắng hai người bọn hắn.”
“Ta nói đi, các ngươi nghe không hiểu sao?” Nữ nhân mặc váy màu xanh quát to lên một tiếng, trong nháy mắt đè nén những người khác.
“Chờ một chút.” Lúc này, bỗng nhiên Hạ Thiên mở miệng gọi nữ nhân mặc váy màu xanh bọn hắn lại: “Tiểu muội chân dài không truy cứu đám kém thông minh các ngươi nhưng ta chưa không có nói các ngươi có thể đi.”
Nữ nhân mặc váy màu xanh quay đầu nhìn Hạ Thiên, sắc mặt lạnh lẽo: “Có ý gì, ngươi còn định giữ nhóm ta lại hay sao?”
“Ta không có hứng thú với đám đần như các ngươi.” Mặt mũi Hạ Thiên tràn đầy khinh thường: “Nhưng, đồ của Tiểu muội chân dài các ngươi phải để lại.”
“Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì!” Nữ nhân mặc váy màu xanh trợn mắt trừng Hạ Thiên: “Đừng cho ta thật sự sợ các ngươi.”
Ninh Nhụy Nhụy cũng không biết Hạ Thiên muốn làm gì, nhỏ giọng hỏi: “Ngươi gọi bọn hắn làm gì, sẽ không muốn xử lý bọn hắn chứ?”
“Tiểu muội chân dài, chẳng lẽ cô không phát hiện túi xách tay của cô đã bị trộm sao?” Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy, cảm giác người bạn gái này ở một phương diện khác thật sự vô cùng trì độn.
“Không có.” Ninh Nhụy Nhụy lấy tay sờ một cái, phát hiện bao vải còn, lấy ra đung đưa trước mặt Hạ Thiên: “Ngươi xem, không phải thứ này luôn ở đây sao?”
Nữ nhân mặc váy màu xanh lạnh lùng trừng Hạ Thiên: “Bây giờ chúng ta có thể đi được chưa?”
“Không được.” Hạ Thiên có chút khó chịu nói: “Tiểu muội chân dài có trí thông minh rất thấp, nhưng ta không ngốc, hơn nữa còn là người thông minh nhất thiên hạ, những kẻ đần như các ngươi không nên thấy có thể lừa được Tiểu muội chân dài, thì sẽ chắc chắn có thể lừa được ta. Trên thế giới này, không ai có thể lừa ta được.”
“Thật là không nói lý lẽ!” Nữ nhân mặc váy màu xanh mắng một câu: “Chúng ta đi thôi, không cần để ý tên thần kinh này... Á!”
Phốc! Còn chưa nói hết lời, một thanh trường đao trong nháy mắt xuyên thấu qua ngực, trực tiếp đâm xuyên tim nữ nhân mặc quần màu xanh lá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận