Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3941: Ta không biết ngươi đang nói cái gì

“A, chỉ là điêu trùng tiểu kỹ, thật khiến người ta phải thất vọng.”
Nam nhân lông mày lửa lộ vẻ khinh thường, lắc đầu nói.
Isabella không khỏi giật mình, dựa vào trực giác của sát thủ, vội vàng triệt thoái về phía sau.
Đáng tiếc đã muộn.
Nam nhân lông mày lửa khẽ quát một tiếng, linh tác trên người đứt đoạn, vòng xoáy linh khí bị đánh tan tác.
Trên người hắn ta nổi lên hồng quang mỏng nhạt. Một luồng khí tức khác biệt với linh khí trên trái đất trong nháy mắt lan ra.
“Tiên tử, ngươi bận rộn cả nửa ngày, chắc mệt rồi.”
Nam nhân lông mày lửa nhếch miệng, nhấc chưởng đánh về phía Isabella.
Isabella nhanh chóng tính ra được uy lực và phạm vi đả kích của một chưởng này, cơ thể thậm chí vượt qua cả suy nghĩ một bước, nhanh chóng thối lui đến khu vực an toàn.
“Ngươi tránh được không?”
Giọng nói của nam nhân lông mày lửa bỗng nhiên vang lên sau lưng Isabella.
Phốc.
Isabella đột nhiên cảm giác được sau lưng chịu một chưởng. Một luồng khí tức giống như dung nham đánh vào cơ thể của nàng, khiến nàng phun ra một ngụm máu.
“Ha ha, cơ thể yếu ớt như thế, rốt cuộc ngươi tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ như thế nào vậy?”
Gương mặt nam nhân lông mày lửa lộ ra sự nghi ngờ: “Lẽ ra chỉ cần cố qua Kim Đan Linh Đài, tôi qua Nguyên Anh Hồn Khí, sau đó tách rời nguyên thần và nhục thể, rồi hợp cùng một thể với thiên địa nguyên khí, như thế mới có thể thành tựu một bộ đạo mạch cương thể. Chờ đến khi độ kiếp, ngươi mới có thể chịu được uy của thiên kiếp.”
Isabella nghe người này nói, trong lòng không khỏi mê man. Cảnh giới của các nàng gần như đều dựa vào Nghịch Thiên Bát Châm của Hạ Thiên nâng lên. Trước giờ nàng không biết cảnh giới đó lại có nhiều trình tự và thuyết pháp đến như thế.
“Đúng là kỳ lạ.”
Nghi hoặc trong mắt nam nhân lông mày lửa càng nhiều, hứng thú đối với Isabella lại càng lớn: “Óc của ngươi, bổn tướng không thể không ăn. Ngươi nhất định không phải thông qua tu luyện, mà đã sử dụng một thủ đoạn nào đó, một đường tiêu thăng đến Độ Kiếp Kỳ. Không, người như ngươi chỉ có thể gọi là ngụy kiếp kỳ.”
“Ta không biết ngươi đang nói cái gì.”
Isabella phát hiện thực lực của nàng khả năng không phải là đối thủ của người trước mắt. Nàng phải nghĩ cách thoát khỏi cuộc chiến này, sau đó thông báo cho Hạ Thiên và đám người Dạ Ngọc Mị, người của tu tiên liên minh đã đến, hơn nữa còn rất lợi hại.
Đối thủ mạnh như vậy, tuyệt đối không thể khinh thường, đồng thời nhất định phải sớm diệt trừ.
“Cô Ảnh Lạc Nguyệt.”
Isabella suy nghĩ một chút, lập tức có một kế hoạch, sử dụng tuyệt kỹ áp đáy hòm của mình.
“Ha ha, ngươi muốn chạy trốn sao?”
Nam nhân lông mày lửa thoáng nhìn, nhanh chóng khám phá ra ý đồ của Isabella, lại nhấc chưởng chộp vào hư không.
Phốc.
Isabella vừa nhấc lên linh khí, đã bị cách không vỗ đứt, không khỏi phun ra tiếp một ngụm máu tươi.
“Hãy để ta nếm thử óc của ngươi.”
Nam nhân lông mày lửa cười khẽ, ngón giữa và ngón trỏ đã đưa về phía đỉnh đầu Isabella.
Lúc này, Isabella đã bị nội thương không nhẹ. Càng làm cho nàng lo lắng chính là, nàng không sử dụng được linh khí.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, nàng có khả năng bị người trước mắt ăn sạch óc mà chết.
Nàng không muốn chết.
Càng không muốn chết một cách uất ức như thế.
“Đã như vậy, vậy thì cùng chết.”
Isabella bỗng nhiên trở nên hung ác, cắn nát đầu lưỡi, thông qua kẽ răng hở đẩy ra một viên thuốc nhỏ màu trắng có hình vẽ, phun thẳng vào nam nhân lông mày lửa.
Đây là một loại hóa tiên phù hoàn. Nếu dùng máu đầu lưỡi, đầu ngón tay và tim, nó có thể bộc phát uy lực kinh người.
Sau khi biết được đối thủ của mình là liên minh tu tiên, ngoại trừ mỗi ngày đều tu luyện, thúc giục Hạ Thiên tăng lên Nghịch Thiên Bát Châm, các nàng cũng không phải là không có hành động gì.
Loại phù hoàn này chính là thủ đoạn bảo mệnh mà Nguyệt Thanh Nhã và Cơ Thanh Ảnh đã nghiên cứu ra được.
“Sao?”
Nam nhân lông mày lửa vốn có chút xem thường. Nhưng sau khi phù hoàn sáng lên một luồng ánh sáng yếu ớt, con ngươi của hắn ta không khỏi co rụt lại, sau đó nhanh chóng rút lui.
Luồng ánh sáng trắng đó chỉ lóe lên rồi biến mất.
Tiếp theo, trong phạm vi mấy trăm dặm đều rơi vào hoàn cảnh im ắng, giống như hư không.
Trong thời gian cực ngắn đó, luồng ánh sáng trắng đó đi đến đâu, tất cả những vật có sinh mệnh đều trực tiếp khô héo, lực sinh mệnh tiêu tán không còn một mảnh.
Cũng may, trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh đều không hề có dấu chân người.
Vốn người sống cũng đã bị nam nhân lông mày lửa giết sạch.
“Đây là thủ đoạn gì thế? Ngược lại có chút thú vị.”
Ngoài trăm dặm, nam nhân lông mày lửa lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm vùng đất trống bên dưới, lạnh lùng nói: “Tuy nhiên, ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của bổn tướng. Cho dù đào đất trăm trượng cũng phải tìm ngươi cho bằng được.”
Nói xong, hắn ta nhấc chưởng đánh xuống đất.
Một luồng diễm khí từ chưởng lực của hắn ta phun ra ngoài, lửa lớn rừng rực tràn ngập bốn phía.
Trong lúc ngọn lửa của nam nhân lông mày lửa sắp lan đến ngàn dặm, trong đầu vang lên giọng nói đầy lo lắng của nữ nhân kia: “Này, Bá Hỏa, ta đang gặp phiền phức, ngươi lập tức đến hỗ trợ ta ngay.”
Nam nhân lông mày lửa đáp lại: “Ta đang bận, không rảnh.”
“Mau cút đến đây, ta phát hiện người mà Thần Quân muốn tìm.” Nữ nhân kia quát.
Nam nhân lông mày lửa giật mình, ngược lại coi trọng, đành phải thu chưởng, lạnh lùng nói: “Trước tha cho ngươi, ta sẽ thu thập ngươi sau.”
Dưới lòng đất mấy trăm mét, Isabella lặng yên thở phào một hơi, nhưng dự cảm bất thường lại mạnh hơn, rất có thể bên phía Hạ Thiên đã xảy ra chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận