Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1599. Mối tình đầu của Tào Di

Đó là một nam nhân trẻ tuổi, đeo đôi kính mắt, nhìn qua rất nhã nhặn chỉ là mấy lời hắn nói, lại nghe rõ vẻ châm chọc, mà giờ phút này, đang một bên vừa nói chuyện vừa đi về phía này.
“Đúng vậy, thật là trùng hợp.” Tào Di thấy không trốn được, cũng không trốn nữa, nhanh chóng tiếp lời, “Đường Minh, ngươi cũng ở khách sạn này?”
“Như thế nào? Tào Di, ngươi thấy ta không ở nổi một khách sạn năm sao à?” Nam tử tên là Đường Minh kia nhã nhặn cười lạnh một tiếng, “Sợ phải để ngươi thất vọng rồi, ta đúng là ở chỗ này, ta tay làm hàm nhai, đã có thể kiếm được tiền.”
“Phải không?” Tào Di lại cười nhạt một tiếng, “Vậy thì chúc mừng ngươi.”
“Tào Di, ngươi đây là ý gì?” Dáng vẻ của Đường Minh lại như rất phẫn nộ, “Ngươi đang chế giễu ta? Hay ngươi không tin? Như thế nào? Ngươi nghĩ ta vẫn còn là một người độc thân à?”
“Đường Minh, ta thấy có lẽ ngươi đã nghĩ nhiều rồi?” Tào Di hơi hơi nhíu mày, “Ta không có ý gì khác, hơn nữa, ngươi có tiền hay không, cũng chả liên quan đến ta, ta cần đi quản nhiều vậy sao?”
“Được, được, được, Tào Di, ngươi trâu bò, ngươi rất trâu bò, ha ha ha, làm tình nhân cho người ta, cũng có thể trở nên trâu bò như vậy được, thật là khó gặp nha, ha ha ha ha......” Bộ dạng của Đường Minh vẫn như cũ như bị ai kích thích, đứng ở đó cười ha hả, giọng nói cũng rất lớn, như sợ người khác không nghe thấy vậy.
Kết quả là, rất nhanh đã không ít người nhìn về phía này.
Chỉ là, những người đó dường như đều nhìn chằm chằm vào Lam Y Nhân, không có cách nào, ai bảo Lam Y Nhân làm cho người khác chú ý hơn chứ.
“Ừm, ta làm tình nhân cho người khác, sau đó thì sao?” Tào Di lạnh lùng nhìn qua Đường Minh, “Có phải ngươi còn muốn nói, năm đó ta dính vào người giàu có nên đã bỏ rơi ngươi hay không? Ta nói này, Đường Minh, ngươi có muốn mặt mũi nữa không? Chuyện đã qua, ta không muốn nói nữa, trước kia ta bị người vừa ý, bọn hắn muốn dẫn ta đi, ngay cả báo cảnh sát ngươi cũng không dám, chớ nói chi là ngăn cản, hiện tại có ý tốt tới nói chuyện như vậy à?”
Trong lúc lơ đãng, Tào Di lại nâng giọng lên: “Còn nữa, ngươi thật sự cho rằng ta không biết, bọn hắn còn đưa ngươi một vạn tệ sao? Mẹ nó, lão nương chỉ trị giá một vạn tệ? Đến giờ ngươi còn dám nói với ta những thứ này, trong lòng cũng không tự hiểu lấy một chút sao?”
Nhất thời, mọi người xung quanh lập tức có chút thất vọng, hóa ra nhân vật chính là vị kia? Làm thiệt cho bọn hắn, còn tưởng là đại mỹ nữ gợi cảm ở bên kia.
Người đẹp gợi cảm như vậy, lại không làm tình nhân cho người ta, tựa như khá là đáng tiếc, nếu không, bọn hắn nói không chừng cũng có cơ hội.
“Ngươi, Tào Di, ngươi, ngươi ngậm máu phun người!” Bộ dáng của Đường Minh thẹn quá thành giận, “Tóm lại ta sẽ không đi làm tình nhân cho người khác, bây giờ, ta là tự lực cánh sinh......”
“Ngươi muốn làm tình nhân cho người ta, trước tiên phải đi chuyển giới!” Tào Di cười lạnh một tiếng, “Cút, đừng tới làm phiền ta!”
Tào Di thật sự không dễ trêu, suy nghĩ một chút, dù sao nàng cũng từng cùng nhau lăn lộn với loại người như Đạt ca mấy năm, dù ban đầu vốn là nữ sinh yếu đuối, những năm này trải qua nhiều chuyện, mưa dầm thấm đất, nàng cũng không còn là đối tượng dễ bắt nạt như ngày xưa.
Đáng thương cho Đường Minh bị Tào Di mắng một câu đến á khẩu không trả lời được, làm cả khuôn mặt cũng đỏ bừng, như còn muốn nói điều gì, nhưng há to miệng, cuối cùng vẫn không thể nói gì thêm nữa.
Hai mắt có chút tức giận nhìn Tào Di, cuối cùng, Đường Minh lại quay người rời đi, dáng vẻ có chút chật vật.
“Con hàng kia là mối tình đầu của ta.” Lúc này, Tào Di giải thích một câu, “Trước kia, Đạt ca vừa ý ta, hắn sợ còn hơn con chó, không biết có phải sợ ta nói lung tung không, lại chạy khắp nơi, nói với người khác nói ta quen người giàu rồi bỏ hắn, không biết, có phải nói nhiều việc này nhiều quá, mà hắn tự thôi miên mình rồi không nữa, giờ còn tới trước mặt ta làm càn.”
“Ánh mắt nhìn nam nhân của ngươi thật không ổn nha.” Lúc này, Hạ Thiên hiếm hoi nói qua một câu, “Mắt nhìn người của vợ Tiểu Y Y nhà ta vẫn là tốt nhất, lần đầu đã nhìn trúng ta.”
Lam Y Nhân nhịn không được liếc Hạ Thiên một cái, khi nào thì nàng thích hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên vậy? Muốn nói cũng là hắn vừa ý nàng có được không?
“Lam đại mỹ nữ, nói thật, ta vẫn rất hâm mộ ngươi.” Tào Di cười cười, “Ánh mắt của ngươi thật tốt, dù ta cũng không hiểu rõ Hạ Thiên lắm, nhưng ít nhất, hắn có năng lực bảo vệ ngươi, hơn nữa, còn nguyện ý bảo vệ ngươi.”
Tào Di khe khẽ thở dài, lại nói: “Nói thật, chỉ cần vóc người, gương mặt này của Lam đại mỹ nữ ngươi, không có nam nhân cường thế bảo vệ, cuộc sống của ngươi có lẽ sẽ không quá dễ chịu.”
“Tào Di, vậy Vạn Tiểu Sinh không thể bảo vệ ngươi sao?” Lam Y Nhân trầm ngâm một chút hỏi.
Rõ ràng, Lam Y Nhân biết Tào Di nói rất đúng, một cô gái như nàng, nếu không có ai bảo vệ, vậy thật sự không tốt lắm, giờ tuy coi như nàng vẫn có khả năng tự vệ, nhưng năng lực của nàng, cũng là được Hạ Thiên cho.
“Ta không biết.” Tào Di lắc đầu, “Nhưng hắn là nam nhân duy nhất sau khi biết ta là tình nhân của Đạt ca còn dám dẫn ta đi, từ điều này mà nói, hắn đã rất khá rồi, dù năng lực không đủ, ít nhất, vẫn rất can đảm.”
Lam Y Nhân đang muốn nói chuyện, bên cạnh lại đột nhiên truyền tới một giọng nói: “Mỹ nữ, ra giá đi? Một tháng bao nhiêu tiền?”
Lam Y Nhân và Tào Di đều nhìn về nam nhân đang lên tiếng, đây là một tên hèn mọn chừng năm mươi tuổi, mà nhìn tầm mắt kia, chắc đang nhìn về phía Lam Y Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận