Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2295. Kế sách lâu dài

Tiên Vân đại lục, Lam Kinh, đảo Thần Tiên.
Trời vừa mưa xong, không khí vô cùng trong lành.
Năm cô gái tuyệt sắc giống như Thiên Tiên đang nói chuyện phiếm trong phòng trà, trong đó có một nữ tử mặc váy màu xanh đậm, đang cầm trong tay một tấm lệnh bài, cười nói: "Băng Băng tỷ, con của chúng ta hình như bị người ta truy nã kìa."
"Truy nã hả?" Lông mày của Lãnh Băng Băng nhăn lại, sắc mặt không hiểu nhìn về phía Diệp Mộng Oánh đang nói chuyện.
Liễu Mộng trừng mắt lên, có chút bất mãn nói: "Lãnh nhi nhà chúng ta chính là hoàng tử của Cơ triều, ai dám truy nã hắn, chán sống rồi sao? Tên khốn truy nã hắn ở đâu, hiện tại ta liền qua đó đánh chết bọn chúng."
"Mộng Mộng, trước hết ngươi đừng kích động, nghe Mộng Oánh nói hết đã." Lãnh Băng Băng kéo Liễu Mộng, nàng xem vẻ hài hước trên mặt Diệp Mộng Oánh là biết chắc không phải là chuyện lớn gì.
"Ngươi cũng đừng có thừa nước đục thả câu." Kiều Tiểu Kiều nhìn Diệp Mộng Oánh một cái, cười nói: "Là Mộc Hàm tỷ và Mị Nhi tỷ có tin tức truyền tới."
Liễu Mộng thuận miệng hỏi: "Các nàng không phải vừa mới trở về Ngự Tiên Tông hay sao, nhanh như vậy mà đã có tin tức truyền về rồi ư?"
"Điều này nói rõ tiểu từ kia không sống yên ổn, ở Vân Châu làm ra không ít chuyện." Diệp Mộng Oánh vuốt vuốt lệnh bài trong tay, cười nói: "Còn đạt được một cái mỹ danh mới


Lãnh Diện Tiểu Tà Quân


."
Tôn Hinh Hinh ngồi ở bên cạnh còn có chút lo lắng: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế?"
"Sự việc cũng không phức tạp lắm, bên Vân Châu có mấy tiểu môn phái muốn tham gia Nghịch Tiên Hội, nhưng đáng tiếc bọn họ còn chưa có tư cách tham dự, thế là muốn liên hợp lại." Diệp Mộng Oánh vẫn cười cười, chậm rãi nói: "Tiểu tử kia vừa vặn tạt qua, liền bị túm qua làm nhân chứng, sau đó không biết như thế nào mà lại xảy ra xung đột với đám người đó."
Tôn Hinh Hinh không nhịn được hỏi tới: "Sau đó thì sao? Lãnh nhi không sao chứ?"
"Tiểu tử đó dù sao cũng là Tu Tiên Giả, đối phó với những môn phái giang hồ này, đã là ‘dùng dao mổ trâu giết gà’ rồi." Diệp Mộng Oánh cười nhạt, "Có điều, tiểu tử cũng có chừng mực, cũng không có làm chết người."
Lãnh Băng Băng hỏi: "Thế


Lãnh Diện Tiểu Tà Quân


là sao thế?"
"Mấy tiểu môn phái ở Vân Châu hợp thành một phái, gọi là Thánh Vân Môn." Diệp Mộng Oánh mỉm cười giải thích: "Chưởng môn mới mà bọn họ lựa ra bị tiểu tử đó đánh, trong lòng thù dai, nên đã hạ một cái lệnh truy sát, nói rằng tiểu tử là người của tà đạo, liền lấy bí danh


Lãnh Diện Tiểu Tà Quân


."
Kiều Tiểu Kiều nhìn Lãnh Băng Băng một lát, nhẹ giọng nói: "Băng Băng tỷ, chuyện này ảnh hưởng tới Lãnh nhi không nhiều nhưng cũng không ít, chúng ta có cần âm thầm xử lý Thánh Vân Môn không?"
Mặc dù Lãnh Băng Băng quan tâm con trai, nhưng khi xưa nàng là cảnh sát, nguyên tắc đối nhân xử thế từ trước đến giờ của nàng không phải là lấy tiêu diệt làm chủ, cân nhắc một hồi, sau đó nói: "Tạm thời không cần để ý tới, nhưng có thể phái người bí mật giám sát môn phái kia, xem bọn hắn rốt cuộc là có lai lịch gì."
"Việc này dễ làm, để Mộc Hàm tỷ và Mị Nhi tỷ sắp xếp là được." Kiều Tiểu Kiều cũng cảm thấy xử trí như vậy là thỏa đáng nhất, nếu mỗi lần Hạ Lãnh xảy ra chuyện gì là phải ra tay bảo vệ, thế thì sẽ không có lợi ích gì cho sự trưởng thành của hắn.
Nhưng mà cũng không thể triệt để bỏ mặc, dù sao nơi này là Tiên Vân đại lục chứ không phải là trái đất, vẫn còn tồn tại rất nhiều mối nguy hiểm chưa được biết đến, ngay cả các nàng cũng phải chuẩn bị tinh thần để ứng đối.
"Nhàm chán thật đấy, không thể để ta đi ra ngoài đánh người một cách thoải mái được sao?" Liễu Mộng cảm thấy cách xử lý này không tốt chút nào, "Các ngươi đều có chuyện phải làm, tranh thủ thời gian đi. Chỉ có một mình ta là không có chuyện gì để làm, nhớ tiểu tử đó thật."
"Thế thì cho ngươi tìm một chút chuyện để làm, được chưa?" Kiều Tiểu Kiều cũng cảm thấy không thể để cho Liễu Mộng quá rảnh rỗi, nếu không thì sớm muộn sẽ có chuyện, "Gần đây Cơ nữ hoàng và Nguyệt tỷ tỷ không phải là đang chuẩn bị An Thiên hội hay sao, có vài môn phái tu tiên cần xét duyệt tư cách, ngươi đi hỗ trợ đi."
"Vui không?" Liễu Mộng chỉ quan tâm một vấn đề.
Diệp Mộng Oánh nhìn Kiều Tiểu Kiều một cái, biết nàng đang có ý đồ gì, thế là bổ sung thêm: "Đương nhiên là vui, bảo đảm ngươi có thể đánh nhau mỗi ngày."
Liễu Mộng cao hứng nhảy cẫng lên: "Vậy thì tốt quá, ta đi tìm Nguyệt tỷ tỷ ngay đây." Dứt lời, Liễu Mộng liền ra khỏi phòng trà, không thấy bóng dáng.
Những người khác nhìn nhau, không khỏi mỉm cười lắc đầu, vẫn là Liễu Mộng sống rất đơn giản và ung dung.
Lần này cái gọi là Nghịch Tiên Hội, tuy nói là do Phiêu Miểu Tiên Môn và Cơ thị hoàng triều kết hợp tổ chức, nhưng cũng không phải không liên quan gì tới các nàng, bởi vì đến lúc đó sẽ có vô số loại người, tiên phàm ma yêu vọt tới Lam Kinh, các nàng cũng phải mau chóng chuẩn bị cho kỹ, để ứng đối với đủ loại tình hình bất ngờ phát sinh lúc đó.
Hiện tại các nàng còn có thể tranh thủ thời gian, qua một thời gian ngắn nữa, phỏng chừng liền sẽ bận bù đầu bù cổ.
Có điều, mọi thứ đều đáng giá, đều là vì nghênh tiếp những thách thức của liên minh Tu Tiên trong tương lai.
Uống trà xong, các nàng liền đường ai nấy đi.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận