Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2184. Quả nhiên là danh bất hư truyền

Hạ Thiên giơ mắt nhìn người này một chút, một khuôn mặt tỏ rõ sự cặn bã, khó chịu nói: “Tên ngu ngốc ngươi là ai vậy?”
“Sớm nghe nói qua ngươi thích gọi người khác là kẻ ngốc, quả nhiên danh bất hư truyền.” Người tới liếc mắt Hạ Thiên một cái, lạnh giọng nói: “Có điều, ở trước mặt ta, vẫn hy vọng ngươi thu lại mấy lời lưu manh của ngươi, nếu không tự gánh lấy hậu quả.”
“Ngươi dám nói chuyện như thế với sư phụ của ta, muốn ăn đòn đúng không!” Triệu Thanh Thanh nổi giận, bất kể là ai, chỉ cần dám nói xấu Hạ Thiên nửa câu, đó chính là kẻ địch của nàng.
Tần Tiểu Lạc thấy thế, vội vàng chậm rãi đi đến trước mặt Hạ Thiên, giới thiệu nói: “Hạ Thiên, vị này là Triệu Tư Quy tiên sinh, là con của Hội trưởng Triệu thị liên hiệp hội ở nước ngoài, mặc dù hắn cùng thế hệ với Hiểu Trác, nhưng lại lớn hơn mấy tuổi, ta với Hiểu Trác đều phải gọi hắn là tam ca. Nửa năm trước mới về nước phát triển, bây giờ là phụ tá đắc lực của đại ca.”
Triệu Thanh Thanh không nhịn được lộ ra vẻ ngoài ý muốn, đại ca trong miệng Tần Tiểu Lạc đương nhiên là chỉ Triệu Công Tử đã tham gia chính trị, đây chính là một kiểu nhân vật kiêu hùng, có thể được hắn nhìn trúng, ngươi trước mắt này thật đúng là không thể xem thường.
Tần Tiểu Lạc vừa nói vừa chỉ hướng về Hạ Thiên, hướng về phía Triệu Tư Quy giới thiệu nói: “Triệu tam ca, vị này là Hạ......”
“Ta biết, hắn gọi Hạ Thiên, đã nghe Công Tử đề cập tới nhiều lần.” Vẻ mặt của Triệu Tư Quy từ từ kiêu ngạo, dùng một loại ánh mắt khinh thường nhìn về phía Hạ Thiên, “Ta không biết Công Tử vì sao lại tín nhiệm loại người như người, nhưng ta sẽ cẩn thận nhìn chăm chú vào ngươi, để cho ngươi không có cách nào lợi dụng thế lực của nhà họ Triệu chúng ta.”
“Đầu óc của ngươi có bị bệnh không?” Triệu Thanh Thanh nghe lời này lập tức cười, người đó lại còn nói Hạ Thiên đang lợi dụng thế lực của nhà họ Triệu, thực sự là không biết mùi vị. Nếu không có Hạ Thiên, nhà họ Triệu ngày hôm nay thật sự sẽ không có như mặt trời ban trưa.
Tần Tiểu Lạc cũng không nghĩ đến Triệu Tư Quy thế mà lại nói ra những lời này, đã vội vàng giải thích: “Hạ Thiên, ngươi ngàn vạn lần đừng nóng giận, Triệu tam ca mới từ nước ngoài trở về không bao lâu, không hiểu tình huống.”
Nói xong, quay đầu lại hướng về Triệu Tư Quy nói: “Tam ca, ngươi nhanh lên một chút mau xin lỗi Hạ Thiên đi.”
“Ta nói xin lỗi với hắn?” Vẻ mặt của Triệu Tư Quy khó có thể tin, không vui nhìn Tần Tiểu Lạc: “Ngươi có bị ngốc hay không, loại người này đứng sẽ không đứng cùng nhau, ngồi sẽ không ngồi cùng nhau, nhìn qua không khác gì so với tên lưu manh đầu đường, đều vô cùng kính sợ nhà họ Triệu, ta chưa cho người khác ném hắn ra đã coi như là khách khí rồi.”
Triệu Thanh Thanh không cho phép người khác sỉ nhục Hạ Thiên lặp đi lặp lại nhiều lần, nhấc chân lên đạp về phía Triệu Tư Quy.
“Ngươi dám động thủ với ta?” Triệu Tư Quy né người sang một bên, miễn cưỡng tránh thoát, trong nháy mắt mặt lạnh nhìn Triệu Thanh Thanh, “Có điều ngươi là nhánh bên của nhà họ Triệu mà thôi, nhà họ Triệu chúng ta cân nhắc ngươi, mới để cho ngươi vào kinh nắm giữ một chút quyền hành, chẳng lẽ cho thể diện mà không cần!”
Triệu Thanh Thanh cảm thấy bản thân người này cảm thấy mình thật sự quá tốt, mở miệng ngậm miệng đều chính là “nhà họ Triệu chúng ta”, lại còn dám khinh bỉ nàng và Hạ Thiên, thực sự là không biết sống chết.
“Triệu Tư Quy, ngươi lập tức xin lỗi với Hạ Thiên và Thanh Thanh!” Tần Tiểu Lạc cũng không phải người con gái yếu đuối gì, có thể hợp thành một đôi với Triệu Hiểu Trác, đương nhiên cũng là một người con gái mạnh mẽ, nàng bắt đầu chỉ là xuất phát từ sự sùng kính đối với Triệu Công Tử, mới không có nói nặng lời đối với Triệu Tư Quy này, nghĩ không ra người này hoàn toàn được voi đòi tiên, chuyện đấy khiến nàng phải nổi giận.
“Tần Tiểu Lạc, ngươi dám dùng loại giọng này nói chuyện với ta?” Triệu Tư Quy đột nhiên biến sắc, phẫn nộ quát: “Ta chính là đại biểu mấy trăm vạn của nhà họ Triệu ở nước ngoài, là người cầm lái nhà họ Triệu chúng ta đi đến đỉnh thế giới trong tương lai, là......”
“Đủ rồi, đây là đế kinh!” Tần Tiểu Lạc trực tiếp cắt dứt lời nói của Triệu Tư Quy, “Nhà họ Triệu ở nước ngoài, có điều chỉ là nhánh bên của nhà họ Triệu gia chúng ta ở Đế Kinh mà thôi. Ngươi cũng chỉ là cố vấn cá nhân mà đại ca hắn mời về làm mà thôi, chuyện nhà họ Triệu không tới phiên ngươi lo, ngươi quá tự mãn rồi!”
Sắc mặt của Triệu Tư Quy đỏ bừng, trong mắt tức giận như dung nham lăn lộn, dường như lúc nào cũng có thể phun mạnh ra, có điều mấy phút sau, cơn giận của người này đột nhiên tan thành mây khói, lộ ra nụ cười nói: “Được rồi, việc này là ta sai rồi. Ta cũng là bởi vì chuyện Hiểu Trác mất tích mà lo lắng thôi, do đó có sai lầm, ta xin lỗi ngươi.”
“Ngươi không cần xin lỗi với ta, ngươi phải xin lỗi Hạ Thiên với Thanh Thanh.” Tần Tiểu Lạc biết người trước mắt này là Triệu Công Tử tương lai một con cờ quan trọng trên bàn cờ, cũng không tiện để cho hắn quá mức khó xử, có điều cũng không thể cứ như vậy dễ dàng buông tha hắn, nếu không thì bên phía Hạ Thiên nhất định sẽ rất đau đầu.
“Nhận thức lại một chút, ta gọi Triệu Tư Quy.” Triệu Tư Quy này giống như là một thân sĩ, lộ ra nụ cười hiền hòa, vươn tay ra hướng về phía Hạ Thiên: “Chuyện vừa rồi, là Triệu mỗ không đúng, ta xin lỗi ngươi.”
“Ta mặc kệ tên ngu si nhà ngươi là muốn tìm ma quỷ hay là tìm người chết, ta không có hứng thú biết ngươi, ngươi tốt nhất cũng đừng biết ta, bởi vì ngươi còn chưa xứng.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, “Còn xin lỗi, thì quên đi nha, vẫn là đánh với ngươi một trận thì hợp với thói quen của ta hơn.”
“Sư phụ, để cho ta lên.” Triệu Thanh Thanh nhìn người này đã rất khó chịu, nhất là mới vừa rồi còn tránh khỏi sự công kích của nàng, để cho nàng bị mất mặt ở trước mặt sư phụ, bây giờ chính là lúc tìm lại mặt mũi. Triệu Tư Quy nở nụ cười, hướng về phía Hạ Thiên nói: “Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng làm như vậy, mặc dù từ nhỏ ta sống ở nước ngoài, nhưng thuở nhỏ học tập đủ loại quyền thuật, hơn nữa cũng là danh sư giảng dạy. Không phải ta khoác lác, cho dù là cao thủ quyền anh cấp thế giới, ở trước mặt ta cũng không chịu nổi một đòn.”
Lúc nói lời này, ánh mắt khinh miệt nhìn thân thể hơi gầy gọt một chút của Hạ Thiên, buông tay cười nói: “Động thủ với ta, chỉ sợ các ngươi sẽ bị thương!”
“Triệu Tư Quy, ngươi muốn làm gì, tốt nhất chớ làm loạn.” Tần Tiểu Lạc mơ hồ cảm thấy người này giống như tới gây chuyện, mỗi câu đều hướng về phía Hạ Thiên, thật sự là kỳ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận