Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2195. Điểm khác thường

Mọi người đang ngồi ở nơi này, nhìn thấy Triệu Hiểu Trác mất tích nhiều ngày bỗng nhiên xuất hiện, từng người một đều kinh ngạc không thôi.
“Hiểu Trác, ngươi đã trở về rồi!” Tần Tiểu Lạc nhìn thấy Triệu Hiểu Trác thì vô cùng mừng rỡ, vội vàng đi ra phía trước định ôm hắn một chút, mấy ngày qua, nàng lo lắng sợ hãi, quả thật chịu khổ không ít.
Triệu Hiểu Trác lại lạnh lùng khác thường, lườm Tần Tiểu Lạc một cái: “Bây giờ không rảnh chơi với ngươi, tránh ra.” Tiếp theo lướt qua nàng, đi thẳng tới trước bàn họp.
“Ngươi...” Tần Tiểu Lạc bị thái độ Triệu Hiểu Trác làm cho khó hiểu, tinh thần lại có chán nản.
Sau khi nhìn thấy Triệu Hiểu Trác, đại biểu nhà họ Tống nhớ tới lời hắn mới vừa nói, không nhịn được hỏi: “Triệu Hiểu Trác, lời ngươi mới vừa nói là có ý gì?”
“Chính là ý trên mặt chữ.” Ánh mắt của Triệu Hiểu Trác sáng ngời, thần thái sáng láng, hai tay đè mặt bàn: “Cho tới nay, mấy gia tộc lớn ở Kinh thành chúng ta đều bị một người ép tới không thở nổi, mọi chuyện đều phải nhìn sắc mặt của hắn, đây quả thực làm cho chúng ta vô cùng nhục nhã! Đây là thời điểm thay đổi loại tình thế ấy, loại người như Hạ Thiên không nên tồn tại ở thế gian này!”
Sắc mặt của Tần Tiểu Lạc đại biến, vội vàng nhắc nhở: “Hiểu Trác, ngươi điên rồi sao, ngươi biết mình đang nói cái gì không?”
“Ta không điên, ngược lại còn vô cùng tỉnh táo.” Vẻ mặt của Triệu Hiểu Trác nổi lên chút lo lắng: “Mọi người đang ngồi ở nơi đây là đại biểu cho các gia tộc lớn ở Kinh thành, cũng là đồng minh của nhà họ Triệu chúng ta. Những năm qua, đúng là chúng ta nhận không ít ân huệ của Hạ Thiên, nhưng tương tự cũng bị hắn tùy hứng làm bậy liên lụy tới. Đúng vậy, mười hai năm trước, thật sự Hạ Thiên được coi là vô địch thiên hạ, nhưng bây giờ thì chưa chắc.”
Đám người tham dự cuộc họp mơ màng nghe Triệu Hiểu Trác phê phán Hạ Thiên, hoàn toàn không biết rốt cuộc hắn uống nhầm thuốc gì.
“Mọi người, thời đại đã thay đổi rồi, các ngươi vẫn nên tỉnh lại!” Triệu Hiểu Trác mạnh mẽ vỗ bàn, quát lớn: “Trên thế giới này, vẫn còn tồn tại người mạnh hơn Hạ Thiên, loại người này vẫn còn rất nhiều. Lấy tính cách của Hạ Thiên thì sớm muộn gì sẽ là kẻ thù của những người kia, thậm chí đã là kẻ thù của những người đó. Đến lúc đó, hắn có thể phủi mông một cái rời khỏi, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Triệu Hiểu Trác ngừng một lát, tiếp tục nói to quát lên: “Chúng ta sẽ biến thành bia đỡ đạn, trở thành mục tiêu cho những người kia xả giận, tất nhiên cuối cùng rơi vào kết quả giống như nhà họ Lý vào mười hai năm trước.”
Vào mười hai năm trước, nhà họ Lý đã từng có một thời hưng thịnh, có thể xưng là gia tộc số một ở Kinh thành, kết quả chính vì đắc tội với Hạ Thiên và vợ của hắn, cuối cùng bị một mình Hạ Thiên diệt sạch cả nhà.
Sự kiện đó là lần đầu tất cả gia tộc ở Kinh thành tận mắt nhìn thấy sức mạnh của Hạ Thiên, làm cho người khác trố mắt nghẹn họng, đó là một loại sức mạnh vượt qua phạm trù của nhân loại, sau việc ấy hầu như không người nào dám đụng vào hắn.
Từ sau lúc đó, mấy gia tộc khá là thân thiết với Hạ Thiên, nhanh chóng ở dưới uy danh của hắn mà phát triển mở rộng, một lần nữa phân chia bản đồ thế lực ở Kinh thành, trong đó gia tộc được lợi lớn nhất chính là nhà họ Triệu. Mà bây giờ, thiếu gia chủ nhà họ Triệu, người cầm quyền tương lai của gia tộc, thế mà đứng ra đề nghị muốn “loại bỏ Hạ Thiên”, cách làm việc ấy khiến người ta không thể tưởng tượng.
Người của nhà họ Tống lắc đầu nói: “Triệu Hiểu Trác, đơn giản là ngươi không biết điều. Gia tộc khác ở kinh thành nói những lời đó còn có thể thông cảm được, tuy nhiên chỉ có nhà họ Triệu các ngươi không có tư cách này, nếu như nói ngươi không điên, vậy ngươi thật sự là lòng lang dạ sói, ăn cháo đá bát.”
“Mắng như thế nào cũng được, cá nhân ta đã sớm không để ý vinh quang và nhục nhã.” Triệu Hiểu Trác nhíu chặt lông mày, cắn răng nói: “Trong ba ngày qua, ta đã được mở mang kiến thức rất rất nhiều, cũng thấy được loại người như Hạ Thiên có khả năng mang tới tai họa cực lớn, vì nhà họ Triệu, vì các ngươi, thậm chí là vì thiên hạ chúng sinh mà suy nghĩ. Ta có mấy phần hiệp nghị ở chỗ này, các ngươi ký vào, sau đó mọi chuyện đều do ta quyết định.”
Những người kia nhận lấy phần hiệp nghị ấy xem xét, lập tức biến sắc: “Triệu Hiểu Trác, ngươi đúng là kẻ điên.”
Cũng có người nói: “Phần hiệp nghị này của ngươi không khác gì với giấy vụn!”
“Không có nhà nào sẽ đồng ý loại người như ngươi” Tần Tiểu Lạc cũng liếc mắt nhìn phần hiệp nghị này, phát hiện phần hiệp nghị ấy có nghĩa là để cho tất cả gia chủ còn lại giao ra quyền hành vô điều kiện, bao gồm bốn tổ ở bên trong Thiên Địa Huyền Hoàng, hắn muốn tập hợp những lực lượng đấy lại, đây đúng là điên rồi.
Phải biết mặc dù bốn tổ Thiên Địa Huyền Hoàng đều do các đại gia tộc thay phiên nắm giữ, nhưng căn bản chúng nó không phải tài sản riêng của gia tộc nào cả, ai cũng không có quyền tách hoặc tập hợp bọn hắn.
“Các ngươi chỉ cần ký hiệp nghị, mang về cho gia chủ của các ngươi nhìn là được rồi.” Hai tay của Triệu Hiểu Trác ôm ngực, không có bất ngờ với biểu hiện của những người này: “Ba ngày sau, Triệu tam ca sẽ đi lấy thế lực của mấy nhà các ngươi, chú ý phối hợp.”
“Phối hợp? Ta nhổ vào, ngươi không xứng!”
“Nhà họ Triệu các ngươi đây là đang tham lam đó.”
“Ngươi cho rằng nhà họ Triệu thật sự là đệ nhất thiên hạ, thật sự nghĩ đơn giản, tự cho là đúng.”
Tần Tiểu Lạc không có cách nào tin rằng Triệu Hiểu Trác sẽ làm ra loại chuyện này có sự chênh lệch quá lớn với tính cách của hắn từ trước tới nay.
Triệu Hiểu Trác là người thông minh, cũng có cái nhìn về đại cục, nhưng hắn lại tương đối tùy tiện, đồng thời có chút bướng bỉnh thiếu nghiêm túc, không thích tranh chấp vì lợi ích gì gia tộc, khi còn Triệu Công Tử, lúc Triệu Vũ Cơ còn chưa mất tích, hắn vẫn luôn buông thả bản thân.
Cho đến khi Triệu Công Tử lựa chọn tham gia vào chính quyền, từ từ đưa quyền hành bên trong gia tộc nhà họ Triệu chuyển tới trên tay hắn, mà sau khi Triệu Vũ Cơ ẩn cư trên đảo Thần Tiên, hắn mới không thể không thu tính tình lại, thử dẫn dắt nhà họ Triệu, quản lý nhà họ Triệu.
Xem như là người vợ làm bạn nhiều năm với Triệu Hiểu Trác, Tần Tiểu Lạc vô cùng hiểu rõ Triệu Hiểu Trác, hắn tuyệt đối không có khả năng nói ra những lời ấy, trừ phi...... Trong đầu Tần Tiểu Lạc bỗng nhiên có một ý nghĩ không tốt, không được, nàng nhất định phải nhanh chóng liên hệ với Hạ Thiên.
Chỉ là Tần Tiểu Lạc vừa muốn đi ra khỏi phòng họp, đã có hai người mặc áo đen thần bí ngăn cản đường đi của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận