Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4331: Đến lúc đó bọn họ chết còn thảm hại hơn

Kim Mộc Phong hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, từ trong ngực lấy ra một cái bình màu xanh, ném về phía Dạ Mộng Bạch: “Dạ đạo huynh, trong này là Phong Mạch Đan, ngươi uống một viên đi.”
Khi nói, hai ngón tay của hắn bóp chặt cổ họng Khúc Yên Nhiên, lại còn gia tăng hai phần lực.
Dạ Mộng Bạch cũng không do dự, đổ ra một viên Phong Mạch Đan, bỏ vào miệng rồi nuốt xuống, sau đó ném cái bình trở về: “Như vậy được chưa?”
“Dạ đạo huynh quả nhiên là người có tình có nghĩa.”
Kim Mộc Phong vô cùng hài lòng, lại nhét vào miệng Khúc Yên Nhiên một viên, sau đó mới thả lỏng nàng ra: “Ta cũng không thể hẹp hòi, giao nàng ta cho ngươi chiếu cố đấy.”
“Dối trá.” Khúc Yên Nhiên nhịn không được mắng một câu: “Dạ đại ca, thật ra ngươi không cần phải để ý đến ta.”
Dạ Mộng Bạch vỗ đầu nàng một cái rồi nói: “Yên Nhiên, ngươi cái gì cũng đừng nói nữa, xem trước bọn họ muốn làm cái quỷ gì đi.”
Mọi người chậm rãi bước đến đại đỉnh, sau đó đồng loạt bò lên.
Bên trong đại đỉnh là một Tàng Bảo Các.
Hết thảy có bốn khu vực. Khu vực trung tâm nhất là một cái mâm tròn bằng ngọc bích, nối liền với pháp trận dưới đáy đại đỉnh.
Có ba không gian được kết nối bên ngoài. Từ trên đỉnh nhìn xuống, một gian là thiên tài địa bảo các, một gian là pháp bảo khí cỗ các, một gian là công pháp ngọc giản các. Lúc này, Hạ Vô Kỵ đang ở bên trong thiên tài địa bảo các, nhìn các loại kỳ hoa dị thảo rực rỡ muôn màu, kinh hỉ không thôi: “Đây chính là Huyền Dịch Thảo vạn năm, Thiên Nguyệt Hoa, Lôi Linh Diệp, Hỏa Kiếp Chi… Lần này ta độ kiếp thành công rồi. Đến lúc đó, cái gì là hội Trưởng lão, hội Chí tôn, chẳng qua cũng chỉ bấy nhiêu mà thôi.”
“Hạ Vô Kỵ, ngươi làm gì vậy?”
Thủ lĩnh Vô Thường Vệ khiển trách: “Hết thảy nơi này đều thuộc về Đại chí tôn và Chưởng ti chúng ta, cùng lắm cũng chỉ để ngươi mang đi ba món mà thôi.”
“Ha ha ha.” Hạ Vô Kỵ đổi sắc mặt, gằn giọng nói: “Có đống thiên tài địa bảo này, sớm muộn gì ta cũng là Đại chí tôn, ta sợ cái gì chứ?”
Gã thủ lĩnh cũng lười nói thêm cái gì, trực tiếp hạ lệnh: “Thường Khốc, Thường Tiếu, các ngươi xuống dưới, cho hắn biết hậu quả của việc phản bội Chưởng ti và Đại chí tôn là gì.”
“Rõ.”
Hai Vô Thường Vệ lập tức chắp tay lĩnh mệnh, sau đó nhảy xuống thiên tài địa bảo các.
Bành.
Đáng tiếc, khi hai người vừa nhảy xuống đất, mặt đất bỗng nhiên xuất hiện hai cây gai nhọn xuyên thủng cơ thể, trong nháy mắt chết bất đắc kỳ tử.
“Thường Tả, Thường Hữu, các ngươi xuống đi.”
Gã thủ lĩnh giận tím mặt, ra lệnh cho hai người còn lại.
Hai người kia do dự một chút nhưng vẫn nhảy xuống, nhưng lần này còn chưa nhảy vào trong bảo các, người đã bị một tầng bình chướng chặn lại.
“Không cần lãng phí thời gian.”
Hạ Vô Kỵ cười lạnh: “Bảo các nơi này, một lần chỉ có thể tiến vào ba người. Nếu vượt quá, sẽ bị một trăm năm phong bế. Chưởng ti đại nhân của các ngươi không nói với ngươi sao?”
Lúc này, tâm niệm Dạ Mộng Bạch vừa động, bỗng dưng một tay nhấc Khúc Yên Nhiên, một tay nắm lấy vai Kim Mộc Phong, sau đó thả người nhảy vào một bảo các.
“Mau bắt bọn họ lại.” Thủ lĩnh Vô Thường Vệ nhìn thấy, không khỏi kinh hãi, lập tức quát với hai thuộc hạ khác.
Thường Tả, Thường Hữu lập tức đuổi theo ba người Dạ Mộng Bạch.
“Đi.” Dạ Mộng Bạch vì ngăn cản bọn họ, đành phải ném Kim Mộc Phong ra ngoài.
Kim Mộc Phong va vào Thường Tả, Thường Hữu, sau đó ngã vào một bảo các thứ ba.
Chỉ là hai người kia đột nhiên bốc cháy, trong nháy mắt đã bị đốt thành tro.
“Hừ, các ngươi muốn chơi chiêu sao, nhưng các ngươi ai có thể chạy thoát được tính toán của Chưởng ti đại nhân?”
Sắc mặt thủ lĩnh Vô Thường Vệ tái xanh, cười lạnh một tiếng, quyết định đích thân ra tay, giết sạch toàn bộ phản đồ.
Vù.
Tuy nhiên, hắn vừa mới bắn người lên, chỉ thấy quả châu màu xanh bên trong cái mâm tròn phóng ra một luồng ánh sáng màu xanh, trực tiếp xuyên thủng hắn.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Trên gương mặt thủ lĩnh lộ ra sự khó tin, ngay cả cơ thể của hắn cũng bắt đầu bốc cháy.
“Bởi vì các ngươi đã chết.” Lúc này, một âm thanh lười biếng vang lên: “Luồng ánh sáng này có cơ chế nhận dạng đặc biệt đối với vật chết.”
“Ngươi?” Thủ lĩnh nhìn thấy người đến, không khỏi mở to hai mắt nhìn, vẻ sợ hãi càng lúc càng đậm: “Ngươi không phải đã chết rồi sao?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Đám ngớ ngẩn các ngươi chết sạch, ta cũng sẽ không có việc gì.”
Gã thủ lĩnh hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cũng biết mình không sống nổi, đành phải nguyền rủa: “Các ngươi cũng đừng có đắc ý, Chưởng ti đại nhân và Đại chí tôn có thể sẽ đến bất cứ lúc nào để nghiệm thu thành quả, các ngươi cũng sống không được bao lâu đâu.”
“Vậy ngươi hãy phát tin tức để bọn họ nhanh đến đây.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Đừng để chúng ta đợi quá lâu. Nếu không, ta không nhịn được, đến lúc đó bọn họ sẽ chết còn thảm hại hơn nữa.”
Thủ lĩnh Vô Thường Vệ quả nhiên gửi ra ngoài một đạo phù lệnh, sau đó cả người lập tức bị thiêu thành tro tàn, theo gió phiêu tán.
“Quả nhiên nên xử lý ngươi trước. Mặc kệ bây giờ hay là hai vạn năm sau, tên ngớ ngẩn ngươi đều khiến người ta chán ghét.” Hạ Thiên từ trên cao nhìn xuống Hạ Vô Kỵ, khó chịu nói.
“Vậy ngươi xuống đây giết ta đi.” Hạ Vô Kỵ bình thản không sợ, hoàn toàn khác biệt với bộ dạng tiểu hòa thượng vô hại trước kia: “Đáng tiếc ngươi không có bản lãnh đó. Kết giới bảo các nơi này là tàn tích của Chân Tiên. Nếu là Đại chí tôn tám lần vượt qua thiên kiếp thì còn có thể, còn ngươi đấy, đừng si tâm vọng… Phốc.”
Lời còn chưa nói hết, cổ họng của hắn bỗng nhiên cảm thấy ngòn ngọt, trực tiếp phun ra một ngụm máu, ầm ầm ngã xuống.
“Cái này… không thể nào.”
Hạ Vô Kỵ vội vàng bốc lấy một nắm thiên tài địa bảo, cũng không nhìn có thuộc tính gì, cứ bỏ thẳng vào trong miệng, một lúc lâu sau liền hồi phục lại tinh thần: “Ngươi rốt cuộc… phốc!”
Vừa mới nói được ba chữ, hắn lại nhịn không được phun một ngụm máu lớn ra ngoài.
Hạ Thiên hờ hững nói: “Lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã thuận tay châm cho ngươi một châm, chỉ là ngươi không biết mà thôi.”
“Cho dù là thế, ngươi cũng không lấy được mạng của ta đâu.” Hạ Vô Kỵ nghe xong, ngược lại bình tĩnh hơn, khoanh chân tĩnh tọa ngồi xuống, bắt đầu tìm cây ngân châm đã đâm vào cơ thể.
Suy đoán của hắn cũng không tính là sai. Bởi vì bây giờ Hạ Thiên không thể dùng Băng Hỏa linh thể, không có kiếp lực, Nghịch Thiên Bát Châm không thể phát huy được công hiệu.
Cho nên, Hạ Thiên dùng chính là Quỷ Y Cửu Châm do chính Trương Minh Đà truyền cho. Mặc dù cũng rất lợi hại nhưng dù sao cũng là châm pháp thế gian, rất nhanh có thể bị phá giải. Nhưng không sai, có Hạ Thiên ở đây, Quỷ Y Cửu Châm cũng có thể giết người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận