Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2878: Sau này các ngươi sẽ là nữ hài tử

Cương Thi Quyền
Hạ Thiên khinh thường nhìn Ngôn Tử Mặc, ngáp một cái: “Một đám ngu xuẩn không có đầu óc.”
“Ngươi mắng ai đấy.” Trương Chí Thanh cũng bị Hạ Thiên chọc giận, rút thanh kiếm ra ngoài: “Ngươi có tin bổn công tử một kiếm chém chết ngươi không?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Nếu ngươi dứt khoát như thế, lại còn rút kiếm ra, ngươi còn chờ cái gì nữa chứ?”
“Trước mắt, các ngươi chính là hiềm nghi lớn nhất.” Ngôn Tử Mặc châm ngòi thổi gió: “Mọi người nhất định phải cẩn thận, tốt nhất nên canh chừng bọn họ, chờ đến giờ Tý sẽ giao cho người Tiểu Tiên Giới xử lý, truy cứu đại tội giết người mặc kim bào và thí luyện giả.”
“Các ngươi làm như vậy chẳng có ý nghĩa gì cả.” Tiêu Diễm Diễm nhịn không được, nói: “Ta có thể lấy đầu mình ra đảm bảo, hung thủ tuyệt đối không phải Hạ Thiên. Mặc dù hơi có chút khoa trương, nhưng nếu hắn muốn giết chúng ta, xác thực dễ như trở bàn tay. Với tính cách của hắn, tuyệt đối không bày ra mấy trò lòe loẹt như thế đâu.”
Ngôn Tử Mặc nghiêm túc nói: “Nữ nhân này nói chuyện cho hắn, cũng phải giam lại luôn.”
“Thật không thể nói lý được.” Tiêu Diễm Diễm trừng mắt nhìn Ngôn Tử Mặc, lạnh giọng nói: “Các ngươi thử đi, xem có thể chế trụ được chúng ta hay không?”
Lúc này, những người còn sót lại phân thành hai phe. Một phe bao gồm Bạch Tiêm Tiêm, Hạ Thiên, còn có Tiêu Diễm Diễm. Phe bên kia bao gồm Tần Bảo Ngọc, Trương Chí Thanh, Ngôn Tử Mặc và Chiêm Mộ Tư. Tất cả mọi người đều ôm tâm tư khác nhau, lập trường tùy thời cũng có thể thay đổi.
Hạ Thiên tất nhiên không thèm để ý đám ngu ngốc này. Hắn chỉ nghĩ, bây giờ sắp đến nửa đêm rồi, sau khi Tiểu Tiên Giới mở cửa, hắn đi cứu A Cửu về là được.
Bạch Tiêm Tiêm hoàn toàn không có hứng thú với thí luyện, chẳng qua âm Hậu gửi thư mời nàng đến, nể tình cảm trước kia, nàng mới đến đây. Hiện tại đã có Hạ Thiên, nàng tất nhiên lấy lập trường của Hạ Thiên làm chuẩn.
Về phần Tiêu Diễm Diễm, nàng chủ yếu do rảnh nên mới đến đây chơi. Sau khi chứng kiến được sự lợi hại của Hạ Thiên ở Sương Nguyệt đảo, nàng đã trở thành một fan hâm mộ của hắn. Đương nhiên, lập trường của thần tượng chính là lập trường của mình.
Mặc dù thực lực Tần Bảo Ngọc không cao, nhưng lúc nào cũng tự xưng mưu trí cao hơn người khác một bậc, trong lòng lập mưu trở thành người lãnh đạo của thí luyện giả, thuận tiện đạt được ấn tượng tốt từ phía Tiểu Tiên Giới, cuối cùng thu hoạch được lợi ích lớn nhất.
Trương Chí Thanh xuất thân từ tông phái ngàn năm Long Hổ Sơn, tâm cao khí ngạo cũng là chuyện bình thường. Hắn ta khinh thường liên thủ với người khác, nhưng chán ghét bị người khác mưu hại. Hắn ta sở dĩ nhắm vào Hạ Thiên, chẳng qua thân là kiếm khách, hắn ta nhạy bén phát hiện được, trong số những người có mặt cũng chỉ có Hạ Thiên mới có thể tạo thành uy hiếp cho hắn ta.
Chiêm Mộ Tư thì chỉ phụng mệnh của Trường Sinh Thánh Điện đến đây tìm kiếm ngọn nguồn Tiểu Tiên Giới, thuận tiện cho thánh điện mưu đồ một số chuyện trong tương lai. Ngôn Tử Mặc Cương Thi Môn cũng chỉ vì bị Hạ Thiên đánh một trận lúc trước, lúc này chỉ muốn trả thù mà thôi.
Hạ Thiên mỉm cười nói: “Hì hì, vợ Tiêm Tiêm, ta đã sớm nói rồi, ngu ngốc thì chẳng thể nào nói chuyện được đâu. Nàng nhìn đi, nàng ta chẳng phải ăn bốp bốp sao?”
Bạch Tiêm Tiêm chỉ mỉm cười, không hề nói gì.
“Này, Hạ Thiên, đến lúc này rồi mà ngươi còn cười nhạo ta?” Tiêu Diễm Diễm bất mãn trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Ta đang giúp ngươi đấy.”
“Ta không cần ngươi giúp.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Loại người không có đầu óc chẳng tạo thành uy hiếp cho ta. Hơn nữa, bọn họ sắp chết rồi, ta lại càng không cần thiết phải so đo.”
“Hạ công tử, lời này của ngươi là có ý gì?” Tần Bảo Ngọc vốn không hoài nghi Hạ Thiên, nhưng nghe xong, trong lòng không khỏi run lên: “Chẳng lẽ bóng người kia là đồng bọn của ngươi? ’
Ngôn Tử Mặc gào to lên: “Ta đã nói chính bọn họ giở trò quỷ mà. Nhất định phải khống chế bọn họ lại, nếu không, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.”
“Ngươi tốt nhất nên có một lời giải thích cho hợp lý. Nếu không, đừng trách ta không khách sáo.” Trương Chí Thanh lạnh lùng nói.
Chiêm Mộ Tư đưa tay vàp ngực rút ra một cây súng: “Nếu bóng người kia là đồng bọn của các ngươi, ngươi bảo hắn ta lập tức ra ngay. Còn không, ta bắn chết các ngươi.”
Hạ Thiên tùy ý hỏi: “Các ngươi thật sự muốn tìm cái tên ngu ngốc kia sao?”
“Đương nhiên.” Tần Bảo Ngọc gật đầu.
Hạ Thiên mỉm cười đưa tay chỉ Ngôn Tử Mặc Cương Thi Môn: “Chính là hắn ta.”
Đám người Tần Bảo Ngọc không khỏi biến sắc, trong nháy mắt quan hệ từ đồng minh trở thành đề phòng.
“Các ngươi đừng nghe hắn nói. Hắn ta nhất định đang nói hươu nói vượn.” Ngôn Tử Mặc bị chọc tức, nói với ba người kia: “Mấy lời này mà các ngươi cũng tin. Khi Chiêm Mộ Tư bị tập kích, ta và các ngươi đều ở trong phòng Lăng Thiên Sơn mà. Hơn nữa, Cương Thi Quyền của ta không phải là đối thủ của Lăng Thiên Sơn, cũng không giết nổi người mặc kim bào.”
Tần Bảo Ngọc và Trương Chí Thanh liếc nhìn nhau, cảm thấy Ngôn Tử Mặc nói không phải là không có lý. Trong số tất cả thí luyện giả, Ngôn Tử Mặc là người có thực lực thấp nhất. Chỉ dựa vào Cương Thi Quyền của hắn ta, chỉ sợ còn chưa đến hai hiệp đã bị Lăng Thiên Sơn chém chết, chứ đừng nói chi hắn ta có thể giết được người mặc kim bào.”
“Cương Thi Quyền của ngươi thì không được, nhưng kiếm pháp của ngươi rất lợi hại.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, chỉ vào Trương Chí Thanh: “Thậm chí còn mạnh hơn cả hắn. Cho nên, ta không hiểu cái loại ngu ngốc ngươi đang suy nghĩ cái gì, muốn giết người thì cứ trực tiếp giết đi không phải tốt hơn sao, cứ nhất định phải bày vẽ mấy hành động vô dụng như thế.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận