Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4287: Ngươi có ý kiến?

Bốp. Hạ Thiên tiện tay đánh qua một bạt tai, đánh cho mặt thần tướng áo đỏ sưng lên: “Nơi này không có phần cho ngươi lên tiếng, cút sang một bên.” Thần tướng áo bào đỏ bị đánh đến phát mộng. Cho đến bây giờ, không có ai ở liên minh tu tiên dám ra tay với hắn. Đây không chỉ vì hắn là thuộc hạ của Thiên Bồng Thần Quân, mà hắn còn là tu tiên giả Hợp Thể Kỳ đỉnh phong, tiến giai Độ Kiếp Kỳ cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nói một cách khác, thật ra các thần tướng đều là Thần Quân trong tương lai. Ở liên minh tu tiên, cho dù là trưởng lão cũng sẽ không dễ dàng làm ra mấy chuyện ngu xuẩn này. “Bằng hữu, ngươi làm như vậy là có ý gì?” Dù sao nam nhân mặc cẩm bào cũng là Thần Quân, mắt thấy thuộc hạ của mình bị làm nhục như vậy, nhất định không thể làm như không thấy, khí thế lập tức toát ra, bao phủ phạm vi gần trăm dặm: “Bổn quân chưa từng đắc tội với ngươi, ngươi lại ra tay với thuộc hạ của ta nặng như vậy?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi đã đắc tội với ta, nếu không ta tìm ngươi làm gì?”
“A, chuyện khi nào thế? Tại sao ta lại không biết?”
Nam nhân mặc cẩm bào không khỏi mờ mịt: “Nếu ta nhớ không lầm, chúng ta chưa từng gặp mặt nhau mới đúng chứ?”
Lúc này, Phù Diêu Tiên Tử cũng từ trên lưng linh hạc nhảy xuống: “Vừa rồi, con Trường Lô Cốt Long này của ngươi quét trúng linh hạc, thiếu chút nữa khiến chúng ta rớt xuống mê uyên rồi.”
“A, vị tiên tử này, tại sao ta thấy ngươi quen mặt quá?”
Nam nhân mặc cẩm bào nhìn thấy Phù Diêu Tiên Tử, lực chú ý lập tức bị thu hút, hoàn toàn không nghe được lời nàng nói: “Có phải chúng ta đã từng gặp qua hay không? Hoặc quen biết ở chỗ nào đó?”
Hạ Thiên khó chịu nói: “Nàng là nữ nhân của ta. Tên mập kia, nếu ngươi còn dùng loại ánh mắt đó để nhìn nàng, ta sẽ đánh ngươi thành mập chết bầm.”
“Gì, vợ của ngươi?”
Nam nhân mặc cẩm bào lập tức thu lại ánh mắt, lắc đầu cảm thán: “Vậy thì đáng tiếc quá. Mặc dù Chu Cửu Thần ta háo sắc như mạng, nhưng ta có một tính cách không thể chỉ trích, đó chính là tuyệt đối không động tam tư với nữ nhân của người khác.”
“Nếu ngươi dám động tâm tư, bây giờ ngươi đã chết rồi.” Hạ Thiên cười nói. “Bằng hữu, ngươi ngược lại rất cuồng.” Chu Cửu Thần cũng không ngại Hạ Thiên mạo phạm, lập tức nói: “Về phần chuyện mà ngươi nói, ta nhận. Trường Lô Cốt Long thường xuyên vô tình gây họa. Chu Cửu Thần ta ở đây bồi tội với các ngươi.”
Hạ Thiên nhìn thấy Chu Cửu Thần vô cùng dứt khoát, cũng nhịn không được mà xem trọng hắn một chút: “Mập, thái độ của ngươi cũng không tệ lắm. Ít nhất không giống mấy tên ngốc khác, chết cũng không nhận sai, lại còn muốn gây phiền phức cho ta.”
“Sai chính là sai, có cái gì không thể nhận.” Chu Cửu Thần nói: “Ngay cả dũng khí nhận sai cũng không có, tính là đại trượng phu gì chứ.”
Hạ Thiên gật đầu: “Tuy nhiên, cho dù ngươi nhận sai, ta vẫn muốn đánh ngươi, bởi vì vừa nãy ta có nói muốn đánh ngươi.”
“Vậy thì tới đi.” Chu Cửu Thần cũng không một chút tức giận, chỉ vẫy lui thị nữ của hắn cũng như thị vệ: “Ngươi cứ việc đánh, bổn quân tuyệt không hoàn thủ.”
Hạ Thiên nói: “Cho dù ngươi nói như vậy, ta cũng sẽ không lưu tình.”
“Không cần lưu tình.” Chu Cửu Thần cười ha hả: “Chút sai lầm đó của ta, hẳn cũng không đến nỗi tội đáng chết chứ?”
“Đương nhiên không đến mức đó rồi.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Con người của ta thích nhất là nói đạo lý, lúc nào cũng lấy lý phục người cả.”
Chu Cửu Thần thả lỏng, cười nói: “Vậy thì đến… A!”
Lời còn chưa nói xong, nắm đấm của Hạ Thiên đã đấm vào mặt của hắn.
Bành.
Chu Cửu Thần chỉ cảm thấy giống như có một thiên thạch đập trúng mình, sức mạnh mạnh đến mức không thể tưởng tượng được. Hắn cảm giác cả gương mặt của mình, không, cả cơ thể như muốn bị nổ nát.
“Quân thượng.”
Đám thần tướng và thị vệ nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cũng bị dọa đến hãi hùng khiếp vía.
Phương Tang Ngọc cũng che kín miệng, thầm nghĩ tân chủ nhân của mình hơi làm ẩu rồi. Nơi này chính là liên minh tu tiên đấy.
Hắn không phải vừa mới đến liên minh tu tiên sao? Tại sao hắn lại liên tiếp ra tay với Thần Quân? Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ chết?” “Đa tạ bằng hữu đã hạ thủ lưu tình.” Chu Cửu Thần chỉ đau một lát, rất nhanh đã khôi phục lại như cũ. Hắn biết đối phương đã thu lực, vì thế hắn mới nói tiếng cảm ơn: “Về sau hai vị chính là bằng hữu của Chu Cửu Thần ta, chúng ta đúng là không đánh không quen biết.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Muốn làm bạn của ta, còn phải xem ngươi có đủ tư cách hay không?”
“Ta nói thế nào cũng là Thần Quân, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ tư cách? ’ Gương mặt Chu Cửu Thần hiện lên sự kinh ngạc.
“Thần Quân là gì chứ?” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, tùy ý nói: “Ta đã xử lý qua hai Thần Quân rồi.”
Thần tướng áo bào đỏ nhịn không được cười nhạo: “Ha ha, ngươi đang khoa trương à? Ngươi cho rằng ngươi là ai chứ?”
“Ta xưa nay không có khoác lác.” Hạ Thiên vân đạm phong khinh nói: “Ta là Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong vô địch thiên hạ. Mặc kệ là ở trái đất hay là ở đây, ta đều là vô địch thiên hạ.”
Chu Cửu Thần tất nhiên không tin Hạ Thiên, nhưng nghĩ đến tiểu tử này dám ra tay với hắn, ít nhất cũng nói kẻ này xác thực có bản lãnh để cuồng vọng.
“Các ngươi không cần hoài nghi, hắn nói là sự thật đấy.” Phù Diêu Tiên Tử nhẹ giọng giải thích: “Hai Thần Quân chết trong tay hắn, một là Võ La Thần Quân, hai là Bạch Hạc Thần Quân.”
Chu Cửu Thần giật mình, biểu hiện chấn động, không khỏi đánh giá Hạ Thiên: “Võ La Thần Quân là do ngươi giết?”
“Là ta giết.” Hạ Thiên gật đầu.
Chu Cửu Thần hỏi: “Ngươi có biết hắn có quan hệ gì với ta không?”
“Hắn có quan hệ gì với ngươi thì liên quan gì đến ta?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta muốn giết thì giết, ngươi có ý kiến?”
Phương Tang Ngọc nghe xong, chỉ muốn hít thở không thông.
Tại sao chủ nhân mới này lại ngu xuẩn đến như vậy? Từ suy đoán của Chu Cửu Thần, hắn và Võ La Thần Quân rất có thể là bạn bè có giao tình rất sâu. Lúc này ngươi nên rũ sạch liên quan, vì sao lại đi khiêu khích chứ? Mặt Chu Cửu Thần bỗng dưng trầm như nước, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hạ Thiên: “Lấy kiếm của ta đến đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận