Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4357: Tại sao ta lại phải biết?

Hạ Thiên nhìn Vấn Thiên Đạo Nhân: “Lỗ tai nào của ngươi nghe thấy ta buông tha cho ông ta?”
“Vậy ngươi hãy đoạt quyền tổ chức bàn đào tiên hội đi, để ông ta mất hết mặt mũi.”
Vấn Thiên Đạo Nhân hợp thời giật dây Hạ Thiên: “Bây giờ ngươi chính là hội chủ tân nhiệm danh chính ngôn thuận, so với ông ta ngươi càng có tư cách tổ chức hơn, vì sao ngươi lại không đoạt với ông ta chứ?”
“Ta không có hứng.” Hạ Thiên trả lời rất đơn giản.
“Điều này chẳng liên quan gì đến hứng thú hay không. Chẳng ai có hứng thú với chuyện này cả. Quan trọng là quyền lực và cách cục sau khi bàn đào tiên hội được tổ chức xong.” Vấn Thiên Đạo Nhân tiếp tục khuyên: “Đám người Hồng Vân đại trưởng lão nắm giữ liên minh tu tiên đã sáu bảy năm. Tất cả tu tiên giả tầng giữa và tầng dưới chót đã sớm khổ sở với bọn họ thời gian rất dài. Lúc trước, bọn họ đã thông qua bàn đào tiên hội mà nắm giữ quyền nói chuyện, chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn thế hệ tân tú này đến thế hệ tân tú khác bị hủy trong tay bọn họ. Mấy chuyện này tuyệt đối không thể phát sinh thêm nữa.”
Hạ Thiên tùy ý nói: “Vậy vì sao ngươi không thay đổi tình huống này đi?”
Khụ khụ khụ!
Vấn Thiên Đạo Nhân ho khan vài tiếng: “Bần đạo không phải không có làm qua, chỉ là lực chưa đủ.”
“Ngươi không phải nói có rất nhiều người chịu khổ trong tay bọn họ thời gian dài sao?” Hạ Thiên hỏi: “Vì sao các ngươi không liên hợp đánh ngã ông ta?”
Khụ khụ khụ khụ!
Vấn Thiên Đạo Nhân ho lại càng nhiều hơn.
“Tôn chủ, ngươi đừng làm khó Vấn Thiên Đạo trưởng nữa.” Từ nhỏ Tiêu Dao Tiên Tử đã sống ở liên minh tu tiên, tất nhiên hiểu được lo lắng trong lời nói của Vấn Thiên Đạo Nhân: “Đạo trưởng cũng có nỗi khổ tâm. Ngài ấy không phải không làm qua mà là thất bại. Bằng không, hai vạn năm trước ngài ấy đã là hội chủ hội Chí tôn rồi.”
Hạ Thiên cười một tiếng: “Thế hai vạn năm trước hắn làm cái gì?”
“Hai vạn năm trước, khi tất cả mọi người đều dốc sức giết chết Dạ Đế, vị Vấn Thiên đạo trưởng này lại có hành động ngược lại.” Võ Vạn Dương hợp thời chen vào: “Lúc đó, hắn, Thông Thiên, còn có Hạ Vô Kỵ là nhân tuyển hữu lực cho chức hội chủ hội Chí tôn. Nhưng hắn lại đứng về đội của Dạ Đế, cuối cùng đánh mất sự ủng hộ. Hạ Vô Kỵ lại không có ý định trở thành Hội chủ, cuối cùng tiện nghi cho Thông Thiên.”
Hạ Thiên quay sang nhìn Vấn Thiên Đạo Nhân: “Tại sao ngươi lại đứng về đội của Dạ Đế?”
“Việc này đã trôi qua hai vạn năm rồi, có nhiều lời cũng vô ích.” Gương mặt Vấn Thiên Đạo Nhân hơi thay đổi một chút, rồi lảng sang chuyện khác: “Chúng ta nên nói chuyện của bàn đào tiên hội đi. Việc này gần ngay trước mắt, hơn nữa can hệ trọng đại, tuyệt đối không nên coi thường. Hơn nữa bần đạo có một dự cảm, đám người Hồng Vân sẽ thông qua bàn đào tiên hội làm ra hành động không thể cho người ta biết.”
“Ta sẽ không tổ chức tiên hội gì đó đâu.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, biểu đạt thái độ của mình vô cùng rõ ràng: “Ai muốn tổ chức thì tự người đó xử lý.”
Vấn Thiên Đạo Nhân nghi hoặc hỏi: “Nếu ngươi muốn đối phó Hồng Vân lão tặc, đây chính là cơ hội tuyệt hảo.”
Hạ Thiên thuận miệng đính chính: “Ta muốn xử lý ông ta chứ không phải đối phó ông ta.”
“Ngươi giết được cơ thể của ông ta nhưng không giết được linh hồn và ảnh hưởng của ông ta.” Góc độ suy nghĩ của Vấn Thiên Đạo Nhân hiển nhiên còn muốn toàn diện hơn so với Hạ Thiên: “Cho nên, ngươi có thể mượn cơ hội lần này diệt trừ thanh danh của ông ta từng chút một.”
Hạ Thiên trực tiếp lắc đầu: “Ta không thích người ta dạy ta làm việc.” “Được thôi.” Vấn Thiên Đạo Nhân nghe được thái độ không thể nghi ngờ trong giọng nói của Hạ Thiên, cũng biết suy nghĩ của mình có chút đơn phương: “Vậy chúng ta sẽ gặp lại ở bàn đào tiên hội, hy vọng đến lúc đó ngươi thật sự có thể giết được ông ta, để tu tiên giả tầng dưới chót của liên minh có cơ hội thở dốc.”
Nói xong, Vấn Thiên Đạo Nhân trực tiếp rời đi, giống như chưa từng đến đây bao giờ.
“Lão mũi trâu đến có chút kỳ lạ.” Võ Vạn Dương đưa mắt nhìn Vấn Thiên Đạo Nhân rời đi, cảm thấy có chút gì đó không thích hợp: “Giống như sắp có chuyện lớn phát sinh, chẳng lẽ bên ngoài đã phát sinh chuyện gì lớn sao?”
Tiêu Dao Tiên Tử thở dài nói: “Hai người ngày nào cũng chỉ biết đánh nhau, đương nhiên không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.”
“Thế xảy ra chuyện gì rồi?” Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
Tiêu Dao Tiên Tử nghiêm túc đáp: “Hồng Vân đại trưởng lão đã quyết định tổ chức bàn đào tiên hội ở Dao Trì.”
“Cái gì?”
Võ Vạn Dương đầu tiên là sững sờ, sau đó vô cùng kinh ngạc hỏi lại: “Con nói là chỗ nào?”
Tiêu Dao Tiên Tử trả lời: “Linh Tiêu giới, Dao Trì.”
“Đó là nơi nào?” Hạ Thiên chưa từng nghe nói qua: “Có gì đặc biệt sao?”
Võ Vạn Dương và Tiêu Dao Tiên Tử liếc mắt nhìn nhau, lộ ra vẻ ngoài ý muốn. Bọn họ không nghĩ đến Hạ Thiên thậm chí ngay cả Dao Trì cũng không biết.
“Rốt cuộc ngươi tu hành như thế nào để đạt đến cảnh giới bây giờ?”
Võ Vạn Dương im lặng đánh giá Hạ Thiên, nhìn hắn giống như nhìn một tên yêu nghiệt: “Trong số tu tiên giả vẫn còn người không biết Dao Trì của Linh Tiêu giới là chỗ nào?”
Hạ Thiên khinh thường nói: “Vì sao ta lại phải biết?”
“Chỗ đó có thể nói là đầu nguồn của toàn bộ liên minh tu tiên.” Tiêu Dao Tiên Tử im lặng vài giây, sau đó nói khẽ: “Thậm chí còn có lời đồn Chúng Diệu Chi Môn của Chân Tiên giới chính là nằm ở chỗ này. Chỉ cần có đầy đủ linh uẩn là có thể mở cửa, giúp cho mọi người tiến thẳng đến Chân Tiên cảnh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận