Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2726: Long mạch muốn tấn giai

“Không thể nào.” Người áo đen cố gắng vận chân khí chữa lành thương thế trên người: “Bổn tông tu hành trên trăm năm, tạng phủ đã sớm cứng như kim cương, tại sao lại không chịu được một quyền bình thường này của ngươi chứ?”
Hạ Thiên mỉm cười đáp: “Hoặc do công pháp của ngươi quá rác rưởi, hoặc chính bản thân của ngươi quá rác rưởi. Tuy nhiên, ngươi tiếp được một quyền này của ta mà không bị nổ tung ngay tại chỗ, nói rõ ngươi vẫn có chút bản lãnh, không thể nói là rác rưởi, chỉ cỏ thế nói ngươi chẳng phải rác rưởi trong rất nhiều rác rưởi.”
Thạch Thuần gãi đầu: “Anh rể, ngươi nói thì nghe hay lắm, nhưng nó có ý gì vậy?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Miễn cưỡng cũng có thể được xem là rác có thể mang về tái chế.”
“Nhưng cũng là rác mà thôi.” Thạch Thuần bó tay.
“Ờ, vậy tiếp theo ta phải quét sạch rác rồi.” Hạ Thiên nắm tay xông về phía người áo đen.
“Hạ Thiên, ngươi khoan ra tay đã, ngươi hãy nghe ta nói.” Người áo đen cảm nhận được sự kinh khủng của Hạ Thiên, đành phải thuyết phục: “Nghiêm chỉnh mà nói, chúng ta đều xuất thân từ Tiêu gia, không cần thiết phải giết chóc lẫn nhau. Cái mà ta cầu chỉ là trường sinh bất tử, phi thăng tiên giới. Còn ngươi theo đuổi chẳng qua chỉ là mỹ nhân tuyệt thế, còn có Nghịch Thiên Bát Châm. Giữa chúng ta không hề xung đột về lợi ích, tại sao lại đến mức ngươi chết ta sống chứ? Nếu chúng ta liều cá chết lưới rách, đối với ngươi cũng chẳng có chỗ tốt gì, đúng hay không?”
“Ngươi nói không đúng rồi.” Hạ Thiên chỉnh lại: “Người chết cũng chỉ có ngươi, làm sao có chuyện là ta được? Những người khác có thể chết, nhưng ta có thể cứu sống bọn họ. Cho nên cũng không thể xem là chết.”
“Đến lúc này rồi, ngươi nói như thế có ý nghĩa gì sao?” Người áo đen tức giận không thôi: “Cùng lắm thì ta tặng cổ thư có ghi phương pháp phi thăng cho ngươi, chỉ cần ngươi không quấy nhiễu đại kế phi thăng của bổn tông hôm nay.”
Hạ Thiên lắc đầu: “Ta hoàn toàn chẳng có hứng thú với việc phi thăng. Hơn nữa, phương pháp phi thăng của ngươi không dùng được, cùng lắm cũng chỉ xé một khe nứt không gian đến một dị giới mà thôi. Nếu gọi phương pháp này là phi thăng, ngươi nhất định không phải người đầu tiên. Mấy bà vợ của ta đã sớm làm được điều này. Ngươi hãy xếp hạng sau hai ba chục người đi.”
“Ngươi thì biết cái gì?” Người áo đen dĩ nhiên không tin Hạ Thiên: “Ngươi còn chưa nhìn qua quyển cổ thư kia, làm sao ngươi biết được diệu pháp phi thăng chứ?”
Hạ Thiên ung dung đáp: “Ngươi đã bị tác giả quyển sách lừa gạt, lại còn hao phí hơn một trăm năm tinh lực, ngươi đáng thương quá. À mà không, phải gọi là đáng đời.”
“Đánh rắm!” Người áo đen giận tái mặt. Đây chính là tín niệm giúp ông ta chèo chống hơn một trăm năm. Nếu nó giống như lời Hạ Thiên nói, đời này của ông ta đã trở thành trò cười. Cho nên, ông ta tuyệt đối không cho phép Hạ Thiên nói thêm: “Hạ Thiên, ta liều mạng với ngươi.”
“Ngươi đã không còn tư cách nói câu này.” Hạ Thiên khoát tay, ngân châm di chuyển giữa các ngón tay, trong nháy mắt điểm bảy lần về phía hư không.
Giữa không trung, một long ảnh xuất hiện, gầm thét lao đến người áo đen.
Bốp!
Người áo đen vạn lần không nghĩ đến long mạch lại xuất hiện vào thời điểm này. Ông ta né tránh không kịp, bị đụng thẳng. Ông ta vốn dựa vào chân khí còn sót lại miễn cưỡng bảo vệ cơ thể, rốt cuộc ông ta không chịu nổi xung kích cường đại như thế, vỡ nát thành hắc khí đầy trời.
Người áo đen vừa chết, pháp thuật mà ông ta thi triển cũng biến mất theo.
Đám người Nhậm chưởng giáo được khôi phục tự do, nhưng cũng không cần bọn họ làm gì. Tất cả chỉ có thể đứng im tại chỗ, mờ mịt nhìn hắc khí đầy trời dần dần biến mất.
Long mạch giữa không trung hút hắc khí vào bụng, thỉnh thoảng lăn lộn trên dưới, vừa vui sướng lại vừa đau đớn, hình thái cũng thay đổi trong nháy mắt.
“Anh rể, long mạch như thế nào rồi?” Thạch Thuần lo lắng hỏi.
Nhậm chưởng giáo nhìn cảnh tượng trước mắt, không khỏi kinh ngạc, thật lâu sau mới lên tiếng: “Long mạch muốn tấn giai rồi.”
Con người là linh hồn của vạn vật, cũng là tiêu chuẩn của vạn vật, thành tiên thành thánh là hình thái tốt nhất. Cho nên, bên trong rất nhiều truyền thuyết thần thoại, mặc kệ là hoa cỏ cây cối, chim thú trùng cá, muốn tu tiên nhất định phải biến thành hình người.
Linh mạch mấy ngàn dặm Chung Nam Sơn đã được Hạ Thiên ngưng thực thành hình rồng mấy ngày trước, nghĩ không ra bây giờ còn có cơ hội hóa thành hình người, thật sự là thiên đại tạo hóa.
Rống!
Không bao lâu sau, long mạch giữa không trung ngửa đầu thét dài, bên trong cơ thể cao lớn bắn ra một luồng kim quang.
Chờ sau khi kim quang tan hết, một đạo đồng áo trắng xuất hiện trước mặt mọi người.
Đạo đồng chậm rãi bước đến trước mặt Hạ Thiên, quỳ gối xuống đất, cung kính nói: “Hạ Linh ngủ đông vạn năm, phương thành linh mạch, khổ tu ngàn năm mới có được hình rồng. Hôm qua được ngài ân trạch, ra tay cứu mạng, ngưng thực hình rồng. Hôm nay lại nhờ ngài mà có được tạo hóa, Hạ Linh nguyện tôn ngài làm chủ, cả đời tôn kính, vĩnh thế không thay đổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận