Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3623: Ngươi chết sẽ khiến ta vui vẻ một chút

“Ha ha ha, ngươi dám dạy bổn thiếu gia à?” Chu công tử vung quả bóng gôn trong tay lên, cười lạnh: “Nơi này là thành phố Thiên Hải, là địa bàn của cha ta. Mặc kệ các ngươi ở đâu ra, là rồng hay là hổ, các ngươi dám lên mặt, ta trực tiếp phế hết cả nhà các ngươi.”
Lam Y Nhân lắc đầu, thở dài nói: “Xem ra ngươi vẫn chưa biết rõ người ngươi trêu chọc là ai.”
“Không cần nhiều lời, ta biết ngươi.” Chu tiểu công tử chỉ vào Lam Y Nhân, cười ha hả: “Đệ nhất mỹ nữ Quế thành Lam Y Nhân, hiện tại đang là trợ lý Tổng giám đốc tập đoàn Thần Y Giang Hải, danh xưng một trong hai đại mỹ nhân tuyệt thế của tập đoàn Thần Y. Người còn lại chính là Tô Bối Bối. Đáng tiếc, ta lại không có cơ hội làm quen.”
Lam Y Nhân cũng không ngoài ý muốn. Mặc dù nàng không phải minh tinh thần tượng gì nhưng trước kia cũng không ít lần được báo chí đưa tin. Sau khi đến Giang Hải, nàng thường xuyên xuất đầu lộ diện. Người như Chu tiểu công tử nhận ra nàng cũng là điều bình thường.
Tuy nhiên, cái không bình thường là thái độ và động cơ của hắn ta. Hắn ta đã biết thân phận của nàng, còn dám hành sự như vậy, hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến.
“Vậy ngươi đoán xem hắn là ai?” Lam Y Nhân mỉm cười ôm lấy Hạ Thiên, nói với Chu tiểu công tử.
Chu tiểu công tử cười lạnh: “Nhìn bộ dạng của hắn ta, đơn giản chính là tiểu bạch kiểm mà ngươi bao nuôi. Chỉ là ánh mắt của ngươi quá kém, xấu như vậy mà cũng chọn.”
“Ha ha ha, ông xã, hắn ta nói chàng là tiểu bạch kiểm kìa.” Lam Y Nhân không kềm được, cười rộ lên.
Hạ Thiên nhếch miệng, bất mãn nói: “Ngươi mới xấu đấy, ta là đệ nhất soái ca trong thiên hạ.”
“Thôi đi, bổn thiếu gia không rảnh nhiều chuyện với ngươi đâu.” Chu tiểu công tử đã định Hạ Thiên chính là tiểu bạch kiểm do Lam Y Nhân bao nuôi: “Lam Y Nhân, ta cũng không nói nhiều nữa. Chỉ cần ngươi đồng ý làm nữ nhân của ta, ta cam đoan chỗ tốt mà ngươi nhận được sẽ nhiều hơn gấp trăm lần so với tập đoàn Thần Y.”
Lam Y Nhân lắc đầu, bó tay nói: “Haiz, đúng là một đứa bé.”
Có thể nói ra những lời này, chứng minh hắn không hiểu rõ về tập đoàn Thần Y, cũng không hiểu rõ Hạ Thiên.
“Bổn thiếu gia biết ngươi lo lắng cái gì.” Chu tiểu công tử cười nhạo, khinh thường nói: “Không phải ngươi lo lắng cho Hạ Thiên chứ? Lão đầu tử đó có gì tốt, có đẹp trai bằng ta không? Có mạnh bằng ta không? Có trẻ bằng ta không?”
“Ha ha ha.” Lam Y Nhân một lần nữa không kềm được: “Ngươi từ đâu biết được Hạ Thiên là lão đầu tử?”
Hạ Thiên cũng cảm thấy khó chịu, mắng lại: “Thằng ngu ngươi muốn chết đúng không? Ngươi mắng ai là lão đầu tử?”
“Ta mắng Hạ Thiên, ngươi gấp cái gì?” Chu tiểu công tử sửng sốt, lập tức nghĩ đến điều gì đó, kinh ngạc nhìn Hạ Thiên: “Ngươi, ngươi không phải… ngươi chính là Hạ Thiên?”
Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Đúng, ta là Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ.”
“Không thể nào.” Ánh mắt Chu tiểu công tử hiện lên sự nghi ngờ, đánh giá Hạ Thiên từ trên xuống dưới: “Cha của ta nói y thuật của Hạ Thiên tối thiểu cũng có tạo nghệ hơn sáu mươi năm. Cho dù ông ta học y từ nhỏ, ít nhất cũng phải bảy mươi rồi. Làm sao có thể trẻ hơn ta chứ?”
“Vậy điều này nói rõ cha của ngươi chỉ là một tên ngớ ngẩn mà thôi.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Bởi vì y thuật của ta tối thiểu có sáu trăm năm tạo nghệ.”
“Xem ra chỉ là khoác lác. Đoán chừng cũng chỉ là trùng tên trùng họ.” Chu công tử nghe xong, không khỏi thả lỏng: “Chỉ mặt hàng như ngươi làm sao so sánh với bổn thiếu gia? Lam Y Nhân, ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi có làm nữ nhân của ta hay không? Đồng ý, về sau ngươi sẽ hưởng vinh hoa phú quý. Không đồng ý, cả nhà ngươi chờ chết đi.”
Lam Y Nhân thản nhiên nói: “Tiểu bằng hữu, thật ngại quá, ta có chồng rồi. So với hắn, ngươi thật sự quá bé nhỏ.”
“Mẹ kiếp, ngươi muốn chết đúng không?” Chu tiểu công tử lập tức trở mặt, mắng to: “Tất cả lên hết cho ta, nam thì giết chết, sau đó ném xuống sông. Nữ thì giữ lại, bổn thiếu gia phải từ từ chơi đùa nàng ta cho đến chết mới thôi.”
Đám hộ vệ áo đen nghe xong, lập tức xông về phía Hạ Thiên.
Lam Y Nhân thản nhiên nói: “Ta vốn muốn chờ đến ngày mai sẽ nói chuyện với Chu công tử. Nếu ngươi đã tìm đến cửa, vậy ta sẽ cho ông ta một cái lễ gặp mặt trước.”
“A a a a…”
Đám hộ vệ áo đen còn chưa chạm phải áo của Hạ Thiên, bỗng nhiên đã bay lên một cách khó hiểu, từng người nặng nề ngã xuống đất, miệng mũi phun máu, không thể động đậy.
‘Thì ra cũng có chút bản lãnh, khó trách lại phách lối đến như thế.” Chu tiểu công tử cũng không sợ hãi, ngược lại hưng phấn hẳn lên, chỉ tay thẳng vào Lam Y Nhân: “Bổn thiếu gia thích thuần phục ngựa hoang giống như ngươi. Đến lúc đó mới có thể cưỡi… phốc.”
Lời còn chưa dứt, mặt của hắn ta đã bị Lam Y Nhân đạp lệch sang một bên.
“Mẹ kiếp, ngươi dám ra tay với ta?” Chu tiểu công tử sờ lên mặt của miệng, miiệng nhất thời cảm thấy ngòn ngọt, phun ra mấy cái răng gãy, hung tính trong nháy mắt bộc phát: “Bây giờ bổn thiếu gia sẽ phế bỏ ngươi.”
Nói xong, chỉ trong nửa giây ngắn ngủi, người của hắn ta đã vọt đến trước mặt Lam Y Nhân, quả bóng gôn còn dùng tốc độ nhanh hơn vung về phía mặt Lam Y Nhân.
Nếu bị đánh trúng, chỉ sợ Lam Y Nhân không chết cũng sẽ bị hủy dung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận