Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3321: Đầu óc các ngươi đều có bệnh

“Mai gia các ngươi không phải tài phiệt sao?” Hạ Thiên bĩu môi nói.
Mai Ngạo Tuyết gật đầu: “Đúng, cho nên ta mới không cảm thấy loại đặc quyền này có vấn đề gì.”
“Nếu biết là do đám người này làm vậy thì dễ rồi.” Y Tiểu Âm suy nghĩ một chút rồi đề nghị: “Nếu xuất phát từ tay đám nhị thế tổ, bọn họ đoán chừng cũng chỉ là nhất thời hứng khởi, rất dễ thuyết phục.”
“Trước đó thì được, bây giờ chưa chắc.” Mai Ngạo Tuyết cũng không lạc quan như thế: “vừa rồi Hạ Thiên giết người kia, nếu ta đoán không sai, rất có thể là Tam công tử Tiêu gia Tiêu Quân Trạch.”
Hạ Thiên gật đầu: “Tên ngốc đó đã từng nói qua hắn ta là người của Tiêu gia.”
“Tiêu gia?” Y Tiểu Âm biến sắc. Nàng thường xuyên đi chữa bệnh khắp thế giới, đương nhiên biết Tiêu gia. Đây là một con quái vật vô cùng nguy hiểm, xứng danh tài phiệt trong tài phiệt.
“Đúng.” Mai Ngạo Tuyết hơi lo lắng nói: “Cho dù Tiêu gia sống ở đây rất thấp điệu, nhưng ngay cả tổng thống cũng không dám trêu chọc. Gia chủ Tiêu gia hiện tại là người cực kỳ bao che khuyết điểm, chỉ sợ chúng ta chẳng mấy chốc sẽ bị Tiêu gia để mắt đến.”
Ring!
Y Tiểu Âm vừa mới nói xong, chuông cửa đúng lúc vang lên.
“Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo có mặt ngay.” Mai Ngạo Tuyết mỉm cười: “Không cần suy nghĩ, nhất định là người của Tiêu gia.”
“Lịch sự nhỉ, lại còn nhấn chuông cửa.” Hạ Thiên cười nói.
Y Tiểu Âm thản nhiên nói: “Để ta đi xem một chút.”
“Cùng nhau đi.” Mai Ngạo Tuyết đứng lên, thở dài nói: “Hy vọng lát nữa đánh nhau, đừng phá nhà của ta. Dù sao đây cũng là gia sản của dòng họ.”
Hai người cùng nhau ra ngoài mở cửa.
Chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi ăn mặc rất lịch sự đứng sẵn, nở nụ cười hiền hòa: “Mai tiểu thư, Y tiểu thư, quấy rầy rồi.”
“Ngươi là ai thế?” Mai Ngạo Tuyết nhìn người đến: “Là sát thủ Tiêu gia phái đến sao?”
“Mai tiểu thư thật biết nói đùa.” Nam nhân trẻ tuổi cười khẽ, khoát tay nói: “Ta họ Lưu, là luật sư riêng của Tiêu gia. Lần này ta được Tiêu gia ủy thác đến xử lý một số chuyện, thuận tiện truyền đạt mấy câu, không biết Hạ Thiên Hạ tiên sinh có ở đây không?”
“Đương nhiên là có rồi.” Mai Ngạo Tuyết nghiêng người tránh sang một bên: “Hắn đang ở bên trong, có gì thì vào trong rồi nói.”
“Cảm ơn.” Lưu luật sư gật đầu nói lời cảm ơn, sau đó thay đôi dép đi trong nhà.
Mai Ngạo Tuyết dẫn hắn ta đến phòng khách, thuận miệng nói: “Ngươi chờ một chút, ta đi gọi Hạ Thiên.”
“Vâng, làm phiền ngươi rồi.” Lưu luật sư nói lời cảm ơn lần nữa.
Y Tiểu Âm vẫn luôn dò xét người này. Sau khi đi theo Mai Ngạo Tuyết đến thư phòng, nàng thản nhiên nói: “Hắn ta chỉ là người bình thường, trên người không có mang theo bất kỳ vũ khí nào.”
“Vậy thì lạ quá.” Mai Ngạo Tuyết có chút đoán không ra dụng ý của Tiêu gia: “Với năng lực của Tiêu gia, bọn họ chắc chắn đã biết tin tức Tiêu Quân Trạch đã chết, tại sao lại không hề có chút phản ứng nào?”
“Đây không phải là phản ứng sao?” Y Tiểu Âm lại có ý kiến khác: “Nếu không, đang êm đẹp tự dưng lại phái người đến tìm Hạ Thiên?”
“Nhưng Tiêu Quân Trạch chết rồi, tại sao phản ứng của Tiêu gia lại lạnh nhạt như thế?” Mai Ngạo Tuyết cau mày, có chút bi quan: “Luật sư này nhất định có vấn đề. Chi bằng để ta cho người thăm dò một chút rồi tính sau?”
“Không cần phải như vậy.” Hạ Thiên khinh thường nói: “Người như vậy mà thăm dò cái gì, lãng phí thời gian.”
Nói xong, Hạ Thiên bước ra ngoài, yên lặng nhìn đối phương: “Ta chính là Hạ Thiên, đám ngu ngốc kia sai ngươi đến nói gì với ta?”
“A, Hạ tiên sinh, chào ngươi.” Lưu luật sư nhìn thấy Hạ Thiên, cung kính chào một cái, vô cùng khách sáo: “Là như vầy, ta nhận được sự nhờ vả của Tiêu gia, đến xử lý một số chuyện với Hạ tiên sinh.”
“Ta và bọn họ có chuyện gì cần xử lý chứ?” Hạ Thiên hỏi ngược lại.
Lưu luật sư đáp: “Liên quan đến chuyện Tiêu Quân Trạch công tử ngoài ý muốn bỏ mình.”
“Tên ngốc đó cũng chẳng phải bỏ mình ngoài ý muốn, là hắn ta tự dưng ra tay với ta mà không có lý do, sau đó bị ta xử lý.” Hạ Thiên nói thẳng, không hề có ý định che giấu.
Mai Ngạo Tuyết nghe xong liền ôm mặt. Đối phương nói tử vong ngoài ý muốn, ngươi cứ thuận theo đối phương là được, việc này xem như cho qua, cứ nhất định phải tạo nên xung đột thế.
Quả nhiên, Lưu luật sư biến sắc, có chút kinh ngạc nhìn Hạ Thiên: “Hạ tiên sinh đang nói đùa sao?”
“Ta chưa từng nói đùa, cũng không quen nói đùa với người không quen biết.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
“Xem ra, chúng ta khó tránh khỏi có một trận đánh với Tiêu gia rồi.” Mai Ngạo Tuyết đã dự đoán được hậu quả. Làm sao Tiêu gia có thể nuốt được cục tức này? Luật sư trước mắt nhất định là dùng để mê hoặc bọn họ, sát thủ chân chính tuyệt đối đang mai phục gần đó.
Nói không chừng, bọn họ còn lấy việc ném ly làm ký hiệu, sau đó nhất cử công đến, giết bên này trở tay không kịp.
Mặt Y Tiểu Âm vẫn không thay đổi: “Đừng nôn nóng đưa ra phán đoán, chúng ta chờ thêm lát nữa.”
Trong phòng khách, Lưu lão sư nhìn chằm chằm Hạ Thiên một hồi, sau đó mỉm cười: “Hạ tiên sinh làm rất tốt, Tiêu Quân Trạch thường xuyên phạm pháp, làm loạn kỷ cương, xem mạng người như cỏ rác, xác thực chết còn chưa hết tội. Tiêu gia bên này tuyệt không trách cứ Hạ tiên sinh.”
Mai Ngạo Tuyết không khỏi mở to mắt: “Cái gì? Hắn ta đang nói cái gì vậy?”
Mặc dù Y Tiểu Âm từ ngôn hành cử chỉ của người này cũng đoán được Tiêu gia khả năng cũng không muốn làm lớn chuyện nhưng cũng không nghĩ đến lại chịu thua đến nước này.
“Gia chủ chúng ta đã muốn trừng trị hắn ta, nhưng ngại cốt nhục thân tình, vẫn không nỡ ra tay.” Lưu lão sư nói tiếp: “Lần này cũng may mà có Hạ tiên sinh thay Tiêu gia giải quyết tai họa ngầm này, chúng ta thật sự vô cùng cảm kích.”
“Đầu óc các ngươi nhất định có bệnh rồi.” Hạ Thiên cũng có chút ngoài ý muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận