Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1748. Ta muốn làm người xấu

“Ta đương nhiên là đến tìm đầu tư rồi, dù sao không sánh được với đại tiểu thư như ngươi, sinh ra trong gia đình giàu có.” Phạm Tình cười lạnh một tiếng, ánh mắt chuyển dời đến trên người Hạ Thiên, “Có điều, Ninh đại tiểu thư, ánh mắt của ngươi không ra sao nha, đây chính là nam nhân mà ngươi bây giờ liều sống liều chết phải tranh giành với người khác sao?”
“Phạm Tình, nếu bây giờ ngươi vẫn không muốn sống, ta có thể giúp ngươi.” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng, “Ninh Nhụy Nhụy, dù ta có sa đọa đi nữa, cũng sẽ còn mạnh hơn gấp trăm lần so với ngươi.”
“Này, dù sao ngươi cũng là đại tiểu thư của gia đình có tiền mà, ta chỉ là một nhân vật nhỏ, không quyền không thế, chỉ có thể ở đây bán mình kiếm tiền.” Hiện tại, dáng vẻ của Phạm Tình giống như lợn chết không sợ bỏng nước sôi, “Ninh đại tiểu thư ngươi hủy đi tiền đồ của ta cũng chỉ cần một câu nói, trước kia là như thế này, bây giờ, vẫn là như vậy, ta nào dám đắc tội ngươi chứ?”
“Chuyện năm đó là ngươi gieo gió gặt bão, nếu bây giờ ngươi có gì không hài lòng, Ninh Nhụy Nhụy ta luôn sẵn sàng tiếp đón!” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng, “Đừng ở trước mặt ta âm dương quái khí, tiền đồ của ngươi không phải do ta hủy, là chính ngươi hủy, giống như bây giờ ngươi cũng đang tự hủy tương lai của bản thân!”
“Đúng đúng đúng, Ninh đại tiểu thư ngươi nói cái gì cũng đúng, nhưng, Ninh đại tiểu thư, ngươi dường như còn không biết, Tề Tề năm đó ngươi quan tâm, hình như đã xảy ra chuyện lớn, mà ta, bây giờ ít nhất vẫn còn được sống rất vui sướng, ha ha ha ha......” Phạm Tình có chút đắc ý cười ha hả.
“Tề Tề thế nào?” Sắc mặt của Ninh Nhụy Nhụy biến hóa.
“Ninh đại tiểu thư, ngươi không phải rất quan tâm nàng ấy sao? Làm sao cả chuyện nàng ấy chết cũng không biết chứ? Ha ha ha ha...... Thực sự là cười chết ta......” Trông bộ dáng của Phạm Tình rất vui vẻ, “Ta vừa mới biết chuyện đó, đã gặp ngươi, thực sự là rất vui vẻ...... Ha ha ha...... Thật sự rất vui......”
Phạm Tình đứng đó với bộ dáng cực kỳ vui vẻ, sau đó, vì vui quá sinh ra đau buồn, bởi vì nàng đột nhiên không phát ra được âm thanh nào, hơn nữa, vì do đang cười to, miệng vẫn còn chưa có khép lại, bây giờ, miệng cứ mở như vậy.
Phạm Tình muốn nói chuyện, nhưng một chữ cũng không nói ra được, thậm chí miệng cũng không thể động, trong ánh mắt nàng ta rất nhanh xuất hiện vẻ sợ hãi, tiếp theo nàng đột nhiên ngã trên mặt đất, cứ như vậy đã hôn mê.
Có điều, Ninh Nhụy Nhụy cũng không quản lên nhiều như vậy, nàng đang lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
“Chào ngươi, ta tìm Tề Tề...... Ta là bạn của nàng...... Cái gì? Chuyện này, chuyện này làm sao lại như vậy? Cái này, chuyện này làm sao có thể......” Sắc mặt của Ninh Nhụy Nhụy trở nên có chút tái nhợt.
Sau một lát, Ninh Nhụy Nhụy cúp điện thoại, cơ thể có chút vô lực ngã vào trong lòng Hạ Thiên.
Nữ nhân gọi là Tề Tề kia, thật sự đã chết rồi.
Một phút đồng hồ sau.
“Ta muốn đi đến thành phố Huệ.” Ninh Nhụy Nhụy mở miệng ra nói, lời đó hiển nhiên nói với Hạ Thiên.
Ninh Nhụy Nhụy vừa mới dứt lời, đã phát hiện mình đã ở giữa không trung.
“Hướng kia.” Ninh Nhụy Nhụy chỉ.
Sau đó, Hạ Thiên đã mang theo nàng bay về hướng bên kia.
“Nàng ấy gọi là Tề Tề, Tề trong Tề Thiên Đại Thánh, tên này là họ của nàng, cũng là tên, trước kia, bọn ta cùng nhau bơi trong một đội.” Ninh Nhụy Nhụy bắt đầu kể lại sơ lược, “Phạm Tình cũng đã từng chung một đội với chúng ta, chỉ là, trước đây nàng ta lúc nào cũng không vừa mắt Tề Tề, bởi vì lúc nào huấn luyện Tề Tề cũng cố gắng nhất, nàng ta lúc nào cũng âm thầm khi dễ Tề Tề, mà Tề Tề rất hiền, cái gì cũng không dám nói.”
Hạ Thiên ngược lại không có ngăn cản Ninh Nhụy Nhụy nói những chuyện kia, chỉ là tiếp tục bay về phía trước.
“Về sau ta biết chuyện này, đã đuổi Phạm Tình ra khỏi đội bơi lội, từ đó về sau, Phạm Tình bắt đầu ghi hận ta, sau khi nàng rời khỏi đội bơi lội, đã dấn thân vào một con đường khác, bắt đầu trà trộn vào giới văn nghệ.” Ninh Nhụy Nhụy có chút thương cảm, “Mà sau này, Tề Tề cũng rời khỏi đội bơi lội, cho dù nàng ấy rất cố gắng, nhưng cuối cùng nàng ấy vẫn còn thiếu một chút thiên phú, nên vẫn luôn không đạt một chút yêu cầu chung của đội tuyển quốc gia, những năm này chúng ta rất ít gặp mặt, nhưng chúng ta vẫn thường xuyên gọi điện thoại, nàng ấy sẽ kể lại một ít chuyện công việc của nàng ấy với ta.”
Ninh Nhụy Nhụy nhẹ nhàng thở hắt ra: “Công việc của Tề Tề rất bình thường, đã thay đổi công việc mấy lần, nhưng cho dù nàng ấy làm công việc gì, đều rất thành thật, rất cố gắng, trong nhà nàng ấy rất nghèo, nàng ấy vẫn cố gắng làm việc, hi vọng có thể giúp cha mẹ, mà những năm này nàng ấy sống cũng không tốt, nhưng nàng ấy vẫn rất lạc quan, nàng ấy tin rằng sau này sẽ tốt hơn, ta đã từng định trực tiếp cho tiền nàng ấy, nhưng bị nàng ấy từ chối, nàng ấy nói hạnh phúc phải dựa vào bản thân cố gắng phấn đấu......”
Ninh Nhụy Nhụy có chút nghẹn ngào: “Vì sao một nữ hài tử tốt như thế, lại không có một kết cục tốt chứ?”
“Ừ, cho nên ta muốn làm người xấu.” Lúc này Hạ Thiên cuối cũng nói một câu.
Ninh Nhụy Nhụy đột nhiên không biết nên nói gì, nàng đã ý thức được, loại người như Hạ Thiên, tuyệt đối không phải là đối tượng tốt để thổ lộ hết, mà hắn rõ ràng cũng sẽ không an ủi người khác.
“Tìm một chỗ dừng lại ở phía trước đi.” Ninh Nhụy Nhụy nhìn phía dưới một chút, sau đó mở miệng nói.
Hạ Thiên rất nhanh ôm Ninh Nhụy Nhụy hạ xuống trên mặt đất: “Tới rồi sao?”
“Không có, ta không biết vị trí cụ thể của nhà nàng ấy, có lẽ đón xe sẽ tốt hơn.” Ninh Nhụy Nhụy mở miệng ra nói: “Chúng ta bắt taxi ven đường đi.”
Hai người đi tới ven đường, Ninh Nhụy Nhụy lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi xe, nhưng vào lúc này, Ninh Nhụy Nhụy nghe được sau lưng truyền đến tiếng kinh hô, vừa quay đầu, đã thấy một xe hàng lớn đang điên cuồng lao về hướng bên này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận