Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4071: Vì sao lại không thể?

“Dạ Đế là ai? Nghịch Thiên Chân Kinh ở đâu vậy?” Hạ Thiên nhịn không được liền hỏi.
Thiên Sát Ma Chủ nhạy bén cảm nhận được suy nghĩ của Hạ Thiên, cười nói: “Ha ha, tại sao ma ta lại phải nói cho ngươi biết?”
“Nói ra, ta có thể cho ngươi chết một cách thống khoái.” Hạ Thiên bảo đảm.
“Tiểu tử, ngươi đúng là cuồng đến không biết mùi vị gì cả.” Thiên Sát Ma Chủ tự giác chế trụ luồng linh lực khó hiểu trong đầu, thái độ đối với Hạ Thiên lại càng thêm không khách sáo: “Ta không ngại nói cho ngươi biết, Dạ Đế đã sớm bị bách lão liên minh tu tiên liên hợp tiễu sát. Nghịch Thiên Thư cũng bị thiêu hủy. Ta nghe nói có vài trang được lưu truyền ra ngoài, nhưng cũng không nghe nói có ai luyện được thần thông trong quyển nghịch thiên chân kinh đó. A, chẳng lẽ…”
Lúc này, Thiên Sát Ma Chủ bỗng nhiên nhớ đến một lời đồn, cũng là nguyên nhân Phù Diêu Tiên Tử lựa chọn nơi tiên khí không có này làm nơi trục xuất cuối cùng.
“Trên người ngươi có Nghịch Thiên Bát Châm?” Hai mắt Thiên Sát Ma Chủ sáng lên ánh sáng dọa người: “Nếu là như vậy, có một số việc ngược lại đã nói thông. Chỉ là, một phàm nhân như ngươi, làm sao có thể lĩnh ngộ được ảo diệu vô thượng của Nghịch Thiên Bát Châm chứ?”
Hạ Thiên lẩm bẩm: “Xem ra, Nghịch Thiên Bát Châm đúng là có liên quan đến nghịch thiên chân kinh.”
Thiên Sát Ma Chủ bắt được chút thất thần của Hạ Thiên, ngón giữa và ngón trỏ giơ lên, một lần nữa bóp kiếm quyết chỉ về hướng Hạ Thiên: “Đi.”
Mấy chục kiếm khí màu trắng lập tức ngưng kết mà thành, chém về phía Hạ Thiên.
Hạ Thiên cũng không phân tâm nữa, lấy ra Định Hải Thần Châm, một thức Châm Ngoại Châm nghênh đón ra ngoài.
“Sao?”
Lần này, lại là Hạ Thiên thua.
Mấy chục luồng kiếm khí màu trắng, chỉ có một ít bị vòng xoáy linh khí đánh tan, còn lại thế như phá trúc chém đến trước mặt hắn.
Kiếm khí tuy nhiều nhưng không hề lộn xộn, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Mười hai luồng kiếm khí tinh thuần nhất chính diện chém về phía mặt Hạ Thiên. Có sáu bảy luồng phân hai bên trái phải, còn lại vây quanh sau lưng Hạ Thiên, hoặc treo cao trên đỉnh đầu hắn, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào cho một kích cuối cùng.
Đây không phải kiếm khí mà là một bộ kiếm trận hoàn chỉnh.
Phối hợp lẫn nhau, bổ sung lẫn nhau, vô cùng hoàn mỹ, không hề có sơ hở.
Nhìn qua, Hạ Thiên dường như không có chỗ trốn, cũng không có khả năng trốn.
“Tiểu tử, khi chiến đấu với ma ta mà còn dám phân tâm, ngươi đúng là không biết chữ chết viết như thế nào.”
Thiên Sát Ma Chủ cười lạnh, không khỏi đắc ý nói: “Cao thủ đọ sức, thắng bại thường trong một suy nghĩ. Đây cũng là nguyên nhân mà ngươi thất bại. Đáng tiếc, ngươi không còn cơ hội để được dạy dỗ thêm.”
Bị kiếm trận vây quanh, Hạ Thiên vẫn không chút hoang mang, gương mặt vẫn vân đạm phong khinh như cũ.
“Đám ngớ ngẩn các ngươi luôn tự cho là đúng.” Hạ Thiên nhếch miệng, nhe răng cười: “Ngươi bị lừa rồi, bây giờ ngươi mới thật sự khó thoát khỏi cái chết.”
Ngón giữa và ngón trỏ tay trái Thiên Sát Ma Chủ bóp chặt kiếm quyết, lạnh lùng nói: “Chỉ cần ma ta nhẹ nhàng khẽ động, ngươi sẽ bị kiếm trận chém thành bột mịn, từ đây tan thành mây khói, ngay cả cơ hội luân hồi chuyển thế cũng không có.” “Vậy ngươi có biết chỉ cần ta nhẹ nhàng khẽ động một cái…” Hạ Thiên mỉm cười phản bác: “Đầu của ngươi sẽ nổ tung, sau đó óc văng khắp nơi hay không? Về phần kim đan Nguyên Anh của ngươi, coi như đền bù ngân châm của ta.”
Thiên Sát Ma Chủ ngẩn ra, lúc này hắn ta mới hiểu được lời này của Hạ Thiên là có ý gì, chỉ là lừa hắn ta mà thôi.
Lúc này, hắn ta quả thật có chút do dự. Nếu sức mạnh Hạ Thiên đâm vào đầu hắn ta thật sự có kiếp lực, hắn ta sẽ chết.
“Hạ Thiên, thật ra giữa chúng ta cũng không có tử thù gì.”
Thiên Sát Ma Chủ trầm tư một hồi, thử thăm dò: “Nếu các ngươi muốn thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử, chi bằng chúng ta hợp tác, như thế nào?”
Hạ Thiên cười hỏi ngược lại: “Bây giờ mới nói chuyện hợp tác, ngươi không cảm thấy đã hơi muộn rồi sao? Đương nhiên, cho dù ngay từ đầu ngươi muốn hợp tác với ta, ta cũng không đồng ý.”
“Ngươi chỉ muốn thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử, còn có kiếp lực trong cơ thể nàng ấy.”
Thiên Sát Ma Chủ cũng không cố gắng thuyết phục, cũng không thăm dò nữa: “Ma ta muốn chẳng qua chỉ là tự do mà thôi. Ta giúp ngươi thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử, ngươi giúp ta giải trừ khế ước vĩnh viễn giữa ta và nàng ấy, như thế nào?”
“Đồng ý hắn ta đi.”
Khi Hạ Thiên còn chưa kịp phản ứng, trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói của một nữ nhân.
“Tại sao ngươi lại xuống đây?” Hạ Thiên ngẩng đầu, phát hiện là cung chủ Thiên Cung.
Cung chủ Thiên Cung lạnh lùng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, có chút tức giận: “Nếu không phải ngươi làm rối kế hoạch, ta cũng không xuống đây gặp tên ma đầu kia.”
“Nào có kế hoạch gì đâu.” Hạ Thiên khó hiểu hỏi: “Ngươi nói chuyện thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử không vội, chờ xử lý ma đầu xong rồi tính mà.”
“Hắn ta cũng không dễ dàng bị đánh giết.”
Cung chủ Thiên Cung thở dài, nói với Hạ Thiên: “Hắn ta là Ma chủ, cho dù chỉ còn sót lại một chút ma chủng, nhưng có thể ngóc đầu dậy bất cứ lúc nào. Ngươi biết bên ngoài có bao nhiêu Ma tộc do ma chủng của hắn ta dưng dục ra không?”
“Mỗi một ma chủng đều có thể giúp cho hắn ta phục sinh một lần. Ngươi có thể giết được một mình hắn ta, nhưng ngươi có thể giết sạch tất cả ma chủng sao?” Hạ Thiên lấy làm lạ hỏi: “Vì sao lại không thể?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận