Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2065. Có gì hỏi ta là được rồi

"Vị bằng hữu này, ta muốn xác nhận một chút." Một nhà thám hiểm nam để đầu đinh không nhịn được hỏi Hạ Thiên, "Ninh Nhụy Nhụy thật sự là bạn gái của ngươi sao? Ta thấy không giống cho lắm, chẳng lẽ......"
"Ta không phải là bạn bè của ngươi, thằng ngu nhà ngươi tốt nhất là đừng gọi bậy." Người nọ còn chưa nói hết câu thì Hạ Thiên đã ngắt lời, "Ngươi cũng không có tư cách làm bạn bè của ta."
Nam nhân đầu đinh lập tức nổi giận, chỉ vào Hạ Thiên quát mắng: "Mẹ nó, ngươi mắng ai đồ ngốc hả!"
"Đương nhiên là tên ngu ngốc nhà ngươi chứ ai." Hạ Thiên lười biếng nói: "Tiểu muội chân dài là bạn gái của ta, không cần thằng ngu nhà ngươi tới xác nhận."
"Đừng tưởng rằng ngươi đánh ngã Mike là cho rằng mình rất ghê gớm!" Nam nhân đầu đinh hừ lạnh một tiếng, chỉ vào Hạ Thiên quát mắng: "Hắn chỉ là một tên công tử bột, nếu không phải là hắn có thể kéo tài trợ đến, lại có thể cung cấp trang bị tốt, còn lâu lão tử mới gia nhập vào nhóm thám hiểm vớ vẩn này."
Hạ Thiên trừng hắn một cái, khó chịu nói: "Đám đồ ngốc các ngươi tham gia đội nào đều không liên quan gì tới ta, tốt nhất đều câm miệng lại, chớ quấy rầy ta xem bạn gái bơi lội, bằng không thì coi chừng ta đánh các ngươi."
Nam nhân đầu đinh lạnh nhạt lườm Hạ Thiên một cái, giở giọng chanh chua: "Ha ha, nếu đã như thế, hay là chúng ta đánh cược một ván đi, nhìn xem ai trong các nàng sẽ chiến thắng? "
"Không có hứng thú." Hạ Thiên vẫn là dáng vẻ không chút quan tâm, căn bản không coi những người này ra gì, hắn chỉ mải mê nhìn dáng người bơi lội xinh đẹp của Ninh Nhụy Nhụy trong nước, tự lẩm bẩm: "Thì ra khi Tiểu muội chân dài bơi lội lại đẹp mắt như vậy, sau này nhất định phải bắt nàng ấy mặc áo tắm bơi thêm mấy lần."
"Bơi thêm mấy lần?" Nam nhân đầu đinh kia nghe được câu này thì không khỏi cười ra tiếng, trên mặt tràn đầy trào phúng, "Ngươi vẫn là tỉnh táo lại đi! Xem ra ngươi còn không hiểu rõ Tiền Mẫn Mẫn là ai, nữ nhân kia có tiếng là tâm ngoan thủ lạt, mấy năm này người chết ở trong tay nàng không có mười thì cũng tám, lý do đều là vượt qua nàng ở phương diện nào đó."
"Nếu như Ninh Nhụy Nhụy thua thì còn tốt, có thể giữ được một cái mạng." Một nhà thám hiểm khác cũng bắt đầu cười nói, "Nếu không, một khi Tiền Mẫn Mẫn phát hiện mình không thắng được, nàng ta tuyệt đối sẽ nổi sát tâm. Nhìn tình hình bây giờ, ta đoán Ninh Nhụy Nhụy sẽ không sống được bao lâu nữa đâu."
"Ngươi không biết phải không, thật ra nước sông có tính ăn mòn, hơn nữa còn có độc, nếu như không mặc áo tắm đặc chế để phòng hộ, chỉ cần ngâm nước một hồi sớm hay muộn gì cũng sẽ chết."
"Từ lúc bắt đầu thì cuộc tỷ thí này đã là cái bẫy của Tiền Mẫn Mẫn rồi, cho nên đừng chờ, Ninh Nhụy Nhụy không về được đâu."
"...."
"Chỉ là cái bẫy do một kẻ bất tài tạo ra mà thôi, ma lem kia căn bản không phải đối thủ Tiểu muội chân dài." Hạ Thiên nghe có chút phiền, nhìn những người này nói: "Cho dù toàn bộ đám ngu ngốc các ngươi chết hết thì nàng ấy cũng sẽ không chết."
"A, trong nước sông xuất hiện vết máu." Nam nhân đầu đinh mắt sắc nhìn thấy dị trạng trong sông, "Xem ra Tiền Mẫn Mẫn đắc thủ rồi."
"Chậc chậc chậc, thật là đáng tiếc cho Ninh Nhụy Nhụy."
"Ninh Nhụy Nhụy đã bị giải quyết, vậy tiểu tử kia xử lý như thế nào đây?"
"...."
"Đương nhiên là làm thịt hắn rồi!" Mike cuối cùng cũng được băng bó xong, hắn cầm súng lục nổi giận đùng đùng chạy tới, chỉ vào Hạ Thiên: "Cầm đầu của hắn ra ngoài, đi tìm Diệt Thần đổi tiền thưởng."
Hạ Thiên trừng mắt nhìn Mike, lười biếng nói: "Ta ghét nhất người khác cầm vũ khí chĩa vào ta, xem ra tên ngu si nhà ngươi rất muốn chết."
"Con mẹ nó, ta cứ chĩa súng vào ngươi đấy, ta còn muốn nổ súng bắn chết ngươi!" Mike tràn đầy phẫn nộ, mắng Hạ Thiên không ngừng: "Trước tiên lão tử sẽ bắn nát chân của ngươi!"
Phanh!
Tiếng súng vang lên.
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết cũng lập tức vang lên.
"Mẹ nó, mắt chó của ngươi bị mù rồi hả, nổ súng ở hướng nào vậy!" Người trúng đạn rõ ràng là tên nam nhân đầu đinh, hắn che lấy bắp đùi trái rồi ngã xuống đất, không ngừng kêu la thảm thiết.
Tất cả mọi người trong nhóm thám hiểm đều sợ ngây người, có chút không thể hiểu được tình huống trước mắt này.
"Không thể nào, rõ ràng ta đã ngắm trúng tiểu tử này mà...... Ách!" Mike cũng sửng sốt một chút, sau đó lại bắn một phát súng, nhưng mà lần này người phát ra tiếng rên thảm lại là chính hắn.
Hạ Thiên cười hì hì nói: "Đám đồ ngốc các ngươi thật là thú vị, không có việc gì lại tự bắn mình chơi."
"Ngươi, là ngươi, tuyệt đối là ngươi giở trò quỷ!" Mặc dù Mike không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà hắn theo bản năng cảm giác chắc chắn là Hạ Thiên động tay động chân: "Ngươi đã làm gì ta hả?"
"Vũ khí là của tên kém thông minh nhà ngươi, người nổ súng cũng là chính mình." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, "Cái này thì liên quan gì tới ta chứ?"
Mik quả thật muốn tức điên rồi, lập tức nổ ba phát súng.
Phanh, phanh, phanh!
Toàn bộ đám người thám hiểm đều bị trúng đạn ngã xuống đất, không kịp phát ra bất cứ tiếng kêu thảm nào.
"Không có khả năng, ta không tin là không bắn trúng được ngươi!" Mike triệt để đánh mất lý trí, hắn đổi một băng đạn khác, tiếp lấy lại là một trận cuồng xả súng: "Đi chết đi...... Ách!"
"Tiểu muội chân dài đã trở về, ta không rảnh lãng phí thời gian ở đây với các ngươi." Hạ Thiên thưởng cho Mike một cước, người này lại bay ngược ra ngoài lần nữa, mềm oặt mà té lăn trên đất, không rõ sống chết.
Chỉ chốc lát sau, một bóng người tuyệt mỹ từ trong sông nhảy ra, nàng giũ nước ra khỏi mái tóc dài, ném thứ đồ vật xách trong tay lên trên bờ, tiếp đó đi về phía Hạ Thiên.
"Ngươi làm cái gì?" Ninh Nhụy Nhụy trông thấy một đám người nằm la liệt trên bờ sông, không khỏi kỳ quái hỏi: "Bọn hắn đã chết rồi à?"
"Tiểu muội chân dài, cô để ý đám ngu ngốc kia làm gì." Hạ Thiên cười hì hì, nhanh chóng kéo Ninh Nhụy Nhụy vào trong ngực, lập tức giở trò: "Ngược lại là thân hình của cô, tại sao ta lại cảm thấy tốt hơn trước vậy?"
Ninh Nhụy Nhụy trợn mắt một cái, vỗ rớt bàn tay đang làm loạn của Hạ Thiên, nói: "Tiền Mẫn Mẫn nửa đường muốn ám toán ta, nhưng mà cuối cùng bản thân lại trúng chiêu, ngươi qua đó xem nàng ta chết chưa?"
"Muốn giết bạn gái của ta, vậy khẳng định là chết rồi." Hạ Thiên thuận miệng nói.
Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt nhìn Hạ Thiên: "Ngươi nghiêm túc một chút cho ta, ta còn có vài lời muốn hỏi nàng."
"Tiểu muội chân dài, có cái gì thì cô hỏi ta là được rồi." Hạ Thiên nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Ta biết tất cả mọi chuyện, cô cứ tùy tiện hỏi."
"Mặc kệ ngươi." Ninh Nhụy Nhụy đi đến trước mặt Tiền Mẫn Mẫn, cúi người kiểm tra trạng huống cơ thể của nàng ta.
Lúc này Tiền Mẫn Mẫn đột nhiên mở mắt, đâm mũi tên siết chặt trong tay về phía cổ của Ninh Nhụy Nhụy.
"Ninh Nhụy Nhụy, ngươi đi chết cho ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận