Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2387. Ghen ăn tức ở

Đoạn Nhất Lang cũng không tức giận, ngược lại vừa cười vừa nói: “Ha ha, Hạ tiên sinh nói chuyện khó nghe quả nhiên giống trong tin đồn.”
“Ta chỉ nói lời thật lòng, nếu ngươi cảm thấy khó nghe, thì chính là do ta nói đúng.” Hạ Thiên lười biếng đáp trả một câu.
“Không cần nói nhảm với hắn, chúng ta tới đây ăn cơm mà.”
Lần này A Cửu vô cùng đồng ý với Hạ Thiên, người trước mắt này xem ra cũng không phải là kẻ hiền lành gì, nàng không sợ hắn có âm mưu quỷ kế, chỉ là không muốn lãng phí thời gian với hắn, làm hỏng tâm trạng bản thân.
Đoạn Nhất Lang chậm rãi ngồi xuống, phía sau hắn có hai người, một người là chấp sự của hắn trên đảo, một người là mỹ nữ trẻ tuổi.
“Ngược lại ta cảm thấy hai vị có lẽ rất sẵn lòng tâm sự với ta đấy.”
Đoạn Nhất Lang kéo mỹ nữ trẻ tuổi kia vào trong ngực, vừa cười vừa nói: “Trong tay của ta có một vài tin tức liên quan đến Y Tiểu m, chẳng lẽ hai vị không có hứng thú sao?”
A Cửu nghe vậy, không khỏi nhíu mày: “Lời này của ngươi là có ý gì?”
“Không có ý gì cả.”
Đoạn Nhất Lang chỉ vị trí đối diện hắn, “Hai vị không ngại thì ngồi xuống trước đi, chúng ta đến chơi một trò, chỉ cần các ngươi thắng, ta sẽ nói cho các ngươi biết một vài tin tức của Y Tiểu m, thế nào?”
A Cửu đối với loại trò vớ vẩn này vô cùng coi thường: “Chỉ sợ đằng sau còn có một câu, nếu như chúng ta thua thì phải nghe theo mệnh lệnh của ngươi, đúng không?”
“Ồ, không cần.”
Đoạn Nhất Lang giương mắt nhìn về phía Hạ Thiên, “Ta chỉ là muốn thử xem rốt cuộc khí vận của Hạ Thiên có phải nghịch thiên giống như trong truyền thuyết hay không.”
“Vận khí của ta nghịch thiên hay không, cái này cũng khó mà nói rõ.”
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Nhưng mà vận khí của đồ đần ngươi chắc chắn chẳng ra làm sao.”
Đoạn Nhất Lang không ừ hử gì, vẫn mỉm cười như cũ: “Chưa chắc đâu, Đoạn mỗ từ khi sinh vẫn luôn có khí vận bên người, rực rỡ tăng cao, thông suốt vô hạn.”
“Cho nên ta rất muốn đánh cược với ngươi một phen, rốt cuộc là vận khí của ai nhiều hơn.”
“Không cần đánh cược, đồ đần nhà ngươi chắc chắn sẽ thua.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, “Đương nhiên, nếu như ngươi nhất định phải tự rước lấy nhục, thì ta cũng không có ý kiến.”
A Cửu liếc nhìn Hạ Thiên, nhẹ giọng nhắc nhở: “Hắn nói những thứ này chính là muốn để chàng mắc câu, vậy mà chàng cũng tin.”
“Cửu nha đầu à, sao cũng được.”
Hạ Thiên vẫn luôn là dáng vẻ chẳng sao cả, “Vừa vặn cũng đang nhàm chán, có thể chơi thử giết thời gian.”
Tất nhiên Hạ Thiên đã nói như vậy, thì A Cửu cũng không phản đối nữa, coi như là điều hoà trước khi ăn cơm.
“Quá tốt rồi, hai vị mời ngồi.”
Vẻ mặt Đoạn Nhất Lang bỗng nhiên kích động, tự mình kéo ghế cho Hạ Thiên và A Cửu, sau đó nói: “Vốn trước khi bắt đầu Trường Sinh hội ở đây kỳ thực cũng tương đối nhàm chán, nói nó là động tiêu tiền, kỳ thực đã đến đẳng cấp như chúng ta, thì việc khiến chúng ta hứng thú cũng chẳng có bao nhiêu.”
Hạ Thiên khoát tay, hơi không kiên nhẫn nói: “Đừng nói nhảm, nói thẳng ra đánh cược gì, đánh cược xong ta và Cửu nha đầu còn muốn ăn cơm.”
“Cũng đúng.”
Đoạn Nhất Lang vẫn còn có chút hưng phấn không rõ, xoa xoa bàn tay, cười nói: “Thật ra cái gì cũng có thể đánh cược, hôm nay chúng ta sẽ cược bữa cơm tối nay.”
A Cửu hỏi: “Ngươi có ý gì?”
“Đầu bếp mà Tố Ý Hiên mới mời tới đã tám mươi tuổi, nghe nói tổ tiên mấy đời đều là ngự trù trong cung, thức ăn chay dược thiện có thể xưng nhất tuyệt.”
Đoạn Nhất Lang đưa tay chỉ vào vị trí phòng bếp, “Vị đại sư kia ở trên đảo mỗi ngày chỉ làm chín món, giá cả tùy tiện định ra, có một đồng, mười đồng, một trăm đồng...... rồi đến một triệu.”
Sau đó hắn thu tay về, dùng ngón tay đầu gõ gõ bàn ăn: “Ta vừa mới đặt toàn bộ chín món, ba người chúng ta mỗi người ba món, món một triệu kia là của ai thì người đó thắng.”
“Chỉ đơn giản như vậy?”
A Cửu không khỏi sững sờ, đây mà là đánh cược cái gì, có phần như trò đùa ấy.
Đoạn Nhất Lang vừa cười vừa nói: “Vốn chỉ để điều hoà mà thôi, đương nhiên, nếu như Cửu cô nương ngại không đủ kích thích, thì chúng ta có thể thêm chút thẻ đánh bạc.”
Quả nhiên đuôi cáo lộ ra rồi, A Cửu lườm Đoạn Nhất Lang một cái, thản nhiên nói: “Ngươi muốn thêm thẻ đánh bạc làm gì?”
“Chuyện này phải xem Hạ tiên sinh có dám thêm hay không.”
Đoạn Nhất Lang lúc này mới quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên, có chút khiêu khích nói: “Nếu như dám thì của ta tuyệt đối cao đến mức khiến hai người hài lòng.”
“Ta biết thằng đần ngươi đang suy nghĩ cái gì, trước giờ ta sẽ không bao giờ coi nữ nhân của ta như thẻ đánh bạc.”
Hạ Thiên có chút mất hứng trừng mắt với người này, “Hơn nữa ta cũng trịnh trọng cảnh cáo ngươi, tất cả người đánh chủ ý lên vợ ta, kết cục đều chết vô cùng thảm thiết, không tin ngươi có thể thử xem.”
“Ha ha ha.”
Đoạn Nhất Lang cười khẽ vài tiếng, vì hóa giải sự lúng túng mà không khỏi đề ra chiến thuật phía sau, nói tiếp: “Hạ Thiên, nữ nhân của ngươi cũng không ít, nhường đi một hai người thì có làm sao đâu, huống chi, ta cũng không trắng trợn chiếm hời của ngươi, một trăm triệu trong vòng, tùy ngươi ra giá.”
Hạ Thiên vẻ mặt thành thật nói: “Cho nên nói, ngươi chọn cái chết, đúng không?”
“Ai chết còn chưa chắc đâu.”
Đoạn Nhất Lang không khỏi đối chọi gay gắt, “Tiểu tử ngươi trông có vẻ chả có cái gì ghê gớm, dựa vào cái gì mà bá chiếm nhiều nữ nhân cực phẩm như vậy?”
“Đoạn Nhất Lang ta chẳng những thiên sinh lệ chất, mà còn kỳ tài ngút trời, tuổi còn trẻ đã có tài sản lên đến mấy trăm triệu, vậy mà Y Tiểu Âm còn có A Cửu cứ chướng mắt ta, ngược lại thích loại phế vật như ngươi, mối nhục này ta thật sự không chịu nổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận