Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3259: Thật sự có Long Vương sao?

“Tuy nhiên, Long cung gì đó nhất định có vấn đề.” Isabella cau mày: “Hơn nữa, nó gần đảo Cuồng Hoan như thế, nói không chừng giữa hai bên có liên hệ.”
Tô Bối Bối gật đầu: “Đúng vậy, vừa rồi bọn họ cũng đã nói, Bá tước Cuồng Hoan dường như đã ký qua thỏa thuận gì đó.”
“Ừm, để ta phái người đi tìm một chút, xem có tư liệu nào liên quan đến Long cung hay không.” Isabella suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra quyết định.
Lúc này, mỹ nhân ngư Khổng Thủy Hương có chút do dự nói: “Các ngươi không có ý định chạy trốn sao?”
“Chạy trốn? Vì sao lại phải chạy trốn?” Tô Bối Bối nghi ngờ hỏi.
“Long cung đó không dễ trêu đâu.” Trong lòng Khổng Thủy Hương vẫn còn sợ hãi: “Bọn họ có tàu ngầm, hơn nữa còn có rất nhiều vũ khí đáng sợ. Hiện tại mọi người trốn đi vẫn còn kịp, nếu còn chậm trễ, chúng ta cũng chỉ có một con đường chết.”
Tô Bối Bối cảm thấy buồn cười: “Ngươi nói bọn họ có tàu ngầm, vậy ngươi có cảm thấy chúng ta nên dùng phương tiện giao thông gì để chạy trốn?”
“Trên đảo không có máy bay sao?” Khổng Thủy Hương hỏi.
Isabella thản nhiên đáp: “Cho dù có cũng không có tác dụng gì. Theo lời nói của ngươi, Long cung nhất định có rất nhiều vũ khí tiên tiến, đoán chừng máy bay bên này của chúng ta vừa cất cánh đã bị đánh rơi.”
“Cũng đúng.” Khổng Thủy Hương cúi thấp đầu xuống, lâm vào bi thương: “Xem ra ta khó thoát khỏi cái chết. Sớm biết như vậy, ta đã không trốn, lại còn liên lụy các ngươi.”
“Ngươi nói nghe vẫn còn chút lương tâm đấy.” Tô Bối Bối mỉm cười, vỗ vai Khổng Thủy Hương: “Tuy nhiên, gặp phải chúng ta đó chính là phúc khí lớn nhất đời này của ngươi, bởi vì ngươi đã an toàn, hơn nữa cũng sẽ khôi phục lại bình thường. Ngươi muốn về nhà càng là việc nhỏ.”
Khổng Thủy Hương cũng không vui hơn, chỉ cười khổ: “Các ngươi hiểu quá ít về Long cung. Bọn họ cũng không dễ đối phó như vậy đâu. Nếu không, các ngươi đưa chúng ta trở về đi.”
“Không thể nào.” Isabella lắc đầu: “Nếu không biết thì thôi, đã biết, chúng ta nhất định phải loại bỏ tổ chức vô nhân đạo này. Không chỉ vì cứu ngươi cũng là vì an toàn của chính chúng ta.”
Tô Bối Bối biết Isabella nói vậy là có ý gì. Ám Ảnh Đoàn sẽ sử dụng nơi này làm trụ sở huấn luyện. Nếu gần đây tồn tại một tổ chức khủng bố như thế, vậy thì không quá an toàn. Đương nhiên phải diệt trừ hoàn toàn.
Rống!
Lúc này, trong biển bỗng nhiên truyền đến tiếng rống ầm ầm, giống như có cự thú ngủ mê từ ngàn xưa bị đánh thức.
Tiếp theo, từng con sóng dâng lên, giống như hải khiếu phóng đến đảo Cuồng Hoan.
Trước mặt sóng biển, những hòn đảo giống như cát sỏi trong mưa bão, thật sự không có ý nghĩa.
Bên trong sóng biển cuồn cuộn, một thân ảnh vô cùng bàng cự khiến người ta sinh lòng sợ hãi xuất hiện.
“Bọn họ có Long cung, xem ra là có Long Vương thật rồi.” Tô Bối Bối vô thức cảm thán một câu.
Isabella không khỏi thở dài: "Có vẻ như tổ chức này thực sự đang nghiên cứu một thứ gì đó khó tin chứ không chỉ đơn giản là làm thí nghiệm trên người.”
Hạ Thiên nhìn thấy, không khỏi hưng phấn hẳn lên, cười nói: “Thú vị đây, để ta thử một chút xem ngươi có bản lãnh bao lớn.”
Nói xong, hắn lấy ra Định Hải Thần Châm đâm tới cự lãng thao thiên.
Một bức tường vô hình sinh ra, ngăn lại con sóng lớn.
Hoặc có thể nói, Định Hải Thần Châm chính là khắc tinh của biển.
Một châm đâm xuống, sóng lớn che khuất bầu trời cũng khó tiến nửa phần.
Rống.
Thân ảnh đằng sau con sóng lớn dường như bị chọc giận, lập tức phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc.
Sóng biển một lần nữa sôi trào, từng tầng sóng biển cuồn cuộn cuốn lên, như muốn xé rách những hòn đảo nhỏ.
“Haiz, còn lâu mới đủ.” Hạ Hạ lắc đầu tỏ vẻ thất vọng: “Dù sóng có cao đến đâu cũng không thể phá được Định Hải Thần Châm của ta, chi bằng ngươi thành thật một chút, hiện thân đánh với ta một trận đi.”
Đảo Cuồng Hoan gần như bị nước biển bao vây, nhưng cũng không bị đánh nát.
Bức tường Định Hải Thần Châm đã tạo thành một cái vòng tròn, bao vây toàn bộ hòn đảo bên trong, vững như Thái Sơn.
Tô Bối Bối có cảm giác giống như đang ở trong viện hải dương, mang theo tâm trạng mới lạ nhìn dị động cuồn cuộn bên ngoài.
Bành.
Thân ảnh to lớn bên trong sóng biển lại một lần nữa bị chọc giận, đưa tay đập mạnh vào bức tường phòng hộ của Định Hải Thần Châm.
“Ngươi muốn dùng quyền đúng không?” Hạ Thiên nhếch miệng, thân hình lóe lên, cả người biến mất khỏi chỗ cũ.
Một giây sau, hắn đã chạy đến trước mặt thân ảnh to lớn, một quyền đánh tới.
Một quyền này không nhanh không chậm.
Nhưng sức mạnh lại dùng đến bảy tám phần.
Một quyền đấm ra, thậm chí còn xuất hiện một hai giây thời không ngừng lại.
Oành.
Tiếp theo, thân ảnh to lớn bên trong sóng biển bỗng nhiên bay rớt ra ngoài.
Sóng biển cuồn cuộn cũng tán loạn, rất nhanh khôi phục lại bình thường, giống như vừa nãy có một trận mưa to, bây giờ đã sóng êm biển lặng.
Một chút cũng không còn cảnh tượng tận thế giáng xuống như lúc trước.
“Rốt cuộc là cái gì vậy?” Tô Bối Bối đưa mắt nhìn nơi xa, từ đầu đến cuối vẫn không nhìn rõ dáng vẻ to lớn kia.
Isabella cũng cau mày, vô thức nói: “Chẳng lẽ là Godzilla?”
“Không thể nào.” Tô Bối Bối nói: “Godzilla không phải lo đi kiếm tiền sao, nào có thời gian đến đây chơi với chúng ta.”
“Hay là quái thú của đai dương.” Isabella cười nói: “Trong phim hay có mấy cảnh quái thú từ đáy biển xâm lấn trái đất đấy.”
Tô Bối Bối im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận